[Dịch] Hệ Thống: Dụng Độc Y Tiên

Chương 178

Khưu Tiểu Ngư nhìn thấy người tới là Tiêu Mộc Trạch, cố gắng chống đỡ một hơi, cả người hôn mê bất tỉnh ngã vào trong lòng Tiêu Mộc Trạch.

Hệ thống đáng chết, còn hiếu thắng hơn nàng tưởng tượng, đây là ý thức cuối cùng trước khi Khưu Tiểu Ngư hôn mê.

“Tiểu Ngư… Tiểu Ngư…”

Lần này Khưu Tiểu Ngư hôn mê ba ngày ba đêm, Lý Quải Tử canh giữ ở lều trại ba ngày ba đêm.

Tiêu Mộc Trạch cho rằng Khưu Tiểu Ngư cũng trúng ám toán, dù sao buổi tối ngày đó khi hắn bàn bạc chuyện bán đèn với Khưu Tiểu Ngư, trạng thái tinh thần của Khưu Tiểu Ngư khá tốt, căn bản không chịu ảnh hưởng gì.

Kết quả vừa mới nửa đêm Khưu Tiểu Ngư lại có chuyện.

Đáng giận chính là, đến bây giờ hắn vẫn không điều tra ra được, Khưu Tiểu Ngư trúng chiêu như thế nào? Chẳng qua đáng tiếc, đống thuốc Khưu Tiểu Ngư lấy ra đều bị người ta tráo đổi, hơn nữa trên người đám binh lính thương tàn kia đều trúng độc, A Thất đang điều phối giải dược.

Tuy Lý Quải Tử thỉnh thoảng sẽ đi giúp đỡ, nhưng đa số thời gian đều canh giữ bên cạnh Khưu Tiểu Ngư.

Nửa đêm hôm nay, Lý Quải Tử dựa vào bên cạnh ngủ mất. Cả người già đi mấy tuổi, vô cùng tự trách.

Hắn ta không nên để Khưu Tiểu Ngư đi trước, như vậy sẽ không để Khưu Tiểu Ngư tiêu hao lớn như vậy, dẫn tới hôn mê mấy ngày không tỉnh.

Cảm xúc tự trách hối hận trong lòng bao phủ hắn ta. Lý Quải Tử thông qua bắt mạch có thể biết được, Khưu Tiểu Ngư là vì tinh thần hao tổn quá độ dẫn tới hôn mê bất tỉnh.

Khưu Tiểu Ngư chỉ có thể thông qua ngủ khôi phục, dùng thuốc cũng không có tác dụng gì.

Tiêu Mộc Trạch càng sứt đầu mẻ trán, bởi vì những binh lính Khưu Tiểu Ngư chữa trị lúc trước, không biết vì sao vết thương của bọn họ lại chuyển biến xấu. Lúc này mới nhớ tới Khưu Tiểu Ngư chỉ có 14 tuổi, sao có thể biết một vừa hai phải, nhất định là thấy nhiều binh lính thương tàn như vậy động lòng trắc ẩn, mới khiến tiêu hao quá lớn.

Hiện giờ Khưu Tiểu Ngư hôn mê bất tỉnh như thế, càng thêm nhận định Khưu Tiểu Ngư sử dụng quá nhiều năng lượng sẽ ảnh hưởng tới tuổi thọ.

“Sư phụ, chừng nào thì người mới tỉnh đây? Đều tại ta vô dụng, không có một chút biện pháp nào.” 

Tiêu Mộc Trạch lén lút đi vào, đứng ở mép giường Khưu Tiểu Ngư, nắm lấy bàn tay của Khưu Tiểu Ngư đặt bên cạnh.

“Rất xin lỗi, đã nói là sẽ bảo vệ muội, kết quả lại để muội xảy ra chuyện.”

Chuyện này thực sự là vả mặt, hắn mới hạ quyết tâm trong lòng phải bảo vệ Khưu Tiểu Ngư, kết quả buổi tối Khưu Tiểu Ngư lại xảy ra chuyện. Rõ ràng đã uống thuốc Khưu Tiểu Ngư cho, kết quả miệng vết thương vẫn hư thối, sốt cao không hạ.

Mấy ngày nay thông qua điều tra biết được bọn họ bị người ta động tay động chân, tuy thuốc đó nhìn giống y như đúc, nhưng thực ra không có dược hiệu như ban đầu, thậm chí còn thêm độc dược khiến miệng vết thương nhanh chóng thối rữa.

Nhưng mà lúc này Khưu Tiểu Ngư hôn mê bất tỉnh, vì thế âm mưu này thành công.

“Huynh nói khi nào?” Khưu Tiểu Ngư không nghĩ tới vừa mới tỉnh lại thì nghe được những lời này của Tiêu Mộc Trạch, hơn nữa tay mình còn bị Tiêu Mộc Trạch nắm trong tay.

Chủ yếu là có chút lòng tham, luyến tiếc hoàn toàn chặt đứt với hệ thống chính, ít nhất kho hàng gì đó còn kết nối.

Chính vì như vậy Khưu Tiểu Ngư mới có thể trọng thương tinh thần.

“Muội biết muội ngủ mấy ngày sao?” Tiêu Mộc Trạch hơi kinh ngạc.

“Không sao, chỉ đói bụng mà thôi.”

Có thể không đói bụng sao?

Đã mấy ngày không ăn gì.

Tiêu Mộc Trạch thở phào nhẹ nhõm, đạp một cái vào ghế dựa của Lý Quải Tử, lúc này mới đi ra ngoài kiếm đồ ăn cho Khưu Tiểu Ngư.

Bình Luận (0)
Comment