“Sư phụ, người không sao thì tốt quá, người làm ta sợ muốn chết, người không biết ta thấy người nằm ở đó hôn mê bất tỉnh, ta… Ta lại tức mình…”
“Dừng… Ta hôn mê bất tỉnh, vì sao ngươi lại tức bản thân? Hơn nữa ta không có vấn đề gì, sao ngươi lại già thành như bây giờ?” Vừa rồi ngược sáng không thấy rõ, hiện giờ Lý Quải Tử đi tới xong, Khưu Tiểu Ngư bị dọa sợ.
“Ta không sao, chỉ vì lo lắng cho sư phụ nên không ngủ ngon, đợi ta ngủ một giấc sẽ tốt hơn.” Lý Quải Tử sờ soạng mặt mình một lát, thật sự già như vậy ư?
“Vậy ngươi nhanh đi ngủ đi, ta không sao.” Có người lo lắng cho mình như vậy, sao Khưu Tiểu Ngư có thể không cảm động chút nào.
Vì thế ném một bình thủy tinh cho Lý Quải Tử, có thể là người thật sự già rồi Lý Quải Tử không đỡ được, cái chai lăn xuống đất.
Lý Quải Tử sửng sốt, nhìn chai trong suốt trên đất vội vàng nhặt lên.
“Sư phụ, đây là gì thế?”
“Cho ngươi uống, nhìn xem ngươi tiều tụy muốn chết như vậy, sao có thể giúp ta làm việc?” Tuy vẻ mặt Khưu Tiểu Ngư ghét bỏ, nhưng giọng điệu lại lộ ra quan tâm.
“Vâng, sư phụ!” Đương nhiên là Lý Quải Tử nghe ra được.
“Sư phụ, thứ này uống thế nào?” Lý Quải Tử tò mò nhìn chai trong suốt.
Đây chỉ là bình thủy tinh bình thường, đặc biệt dùng để đựng thuốc, mà thuốc đựng bên trong là thuốc viên dị năng của Khưu Tiểu Ngư ngưng tụ thành, thuốc viên năng lượng thuần túy.
“Thử cái gì, nhanh trở về ngủ đi, dưỡng tinh thần thật tốt, ngươi có thể thử bất cứ lúc nào.” Khưu Tiểu Ngư nói.
Đôi mắt không mở ra được, tròng trắng mắt tràn ngập tơ máu, cả người tinh thần uể oải, còn có tâm tư ở đây nhìn đồ mới.
Thứ này là Khưu Tiểu Ngư thường ngày rảnh rỗi ngưng tụ ra, số lượng không nhiều lắm.
“Trước khi ngủ uống một viên.” Khưu Tiểu Ngư ngồi dậy, cầm lấy cốc nước đặt ở mép giường.
Nước này là Tiêu Mộc Trạch mỗi ngày tự mình đổi, lúc này uống vừa vặn thích hợp.
Lý Quải Tử rút một lúc lâu phát hiện căn bản không mở nút được, vì thế vẻ mặt xin giúp đỡ nhìn về phía Khưu Tiểu Ngư. Xem ra trả giá lần này rất đáng giá, chẳng những giữ được kho hàng hệ thống kết nối, còn cắt đứt khống chế của hệ thống chính đối với nàng.
Chẳng qua không biết hệ thống nhỏ ngủ đông tới khi nào, xem ra nàng cần làm nhiều nhiệm vụ, còn là nhiệm vụ không có khen thưởng, năng lượng đầy đủ mới có thể kích hoạt hệ thống ngủ đông.
“Không có gì, ngươi nhanh đi ngủ đi.” Khưu Tiểu Ngư lấy đồ ra xong, thì không định cất về.
“Ồ… Ta còn muốn thử xem mà.” Lý Quải Tử nói thầm một câu, sô pha kia vừa nhìn là biết rất mềm rất thoải mái, nếu có thể ngủ ở phía trên thì tốt.
“Hướng trái là vặn chặt, hướng phải là vặn mở.” Khưu Tiểu Ngư bất đắc dĩ nhắc nhở.
Lý Quải Tử như đứa bé ba bốn tuổi biết vặn như thế nào, sau khi mở được nắp thì vặn tới vặn lui, vẻ mặt ngạc nhiên.
“Không nghĩ tới chỉ cần vặn mấy cái như vậy là có thể đậy kín lọ, thật thần kỳ.”
Khưu Tiểu Ngư trợn tròn mắt nói: “Nhanh trở về ngủ đi.”Lấy thứ gì ra mới tốt đây, chắc chắn không thể lấy thuốc.
Đôi mắt Khưu Tiểu Ngư khẽ đảo, lấy một bộ sô pha, sau đó lại lấy một chiếc quạt máy, dù sao lều trại không to, lấy ô tô ra thì quá chen chúc.
“Ồ, sư phụ, đây là thứ gì thế? Sao trước đây ta không phát hiện ra?” Bởi vì sô pha lấy ra trước mặt Lý Quải Tử, cho nên hắn ta nhanh chóng thấy được.
Nhưng từ biểu hiện của hắn ta có thể thấy, Khưu Tiểu Ngư nhìn ra được hắn ta không giống như biết Khưu Tiểu Ngư lấy từ trong không gian ra, giống như cho rằng thứ này đã sớm tồn tại, mà chính hắn ta hiện giờ mới phát hiện. Tránh cho lát nữa nàng lấy đồ trong không gian ra ăn bị Lý Quải Tử thấy được, lại nói nàng.
Nhưng mà từ biểu hiện lúc trước của Tiêu Mộc Trạch, hợp lý hóa mà hệ thống nói lúc trước, chỉ là đống thuốc linh tinh nàng lấy từ trong không gian ra, mới có thể nhận được hợp lý hóa.
Hiện giờ hệ thống chính bị nàng diệt, để lại hệ thống con rơi vào ngủ đông, không biết hợp lý hóa này có thể tiếp nối với không gian của nàng hay không.
Khưu Tiểu Ngư nhìn thoáng qua Lý Quải Tử, có lẽ vừa vặn có thể thử xem.