A Thất ngây ngốc để Khưu Tiểu Ngư nắm lấy tay, không dám cử động.
Gương mặt Tiêu Mộc Trạch lập tức đen lại, đi tới canh giữ bên cạnh, nhưng mà không dám ra tay quấy rầy Khưu Tiểu Ngư.
A Thất cảm thấy cả người phát lạnh, cúi đầu không dám nhìn Tiêu Mộc Trạch.
“Chuyện đó, Khưu đại phu, ngươi không biết đây là bí tịch tu luyện gì sao?” A Thất cẩn thận hỏi, sợ Khưu Tiểu Ngư đòi trở về.
Hơn nữa Khưu Tiểu Ngư cảm nhận một chút, sách kỹ năng mà hệ thống cho tu luyện đều là nguyên khí, thực ra không khác dị năng lắm, khác biệt không lớn.
Đây cũng là nguyên nhân Khưu Tiểu Ngư dễ dàng tra ra được.
Nhưng mà cũng phải xem thiên phú, nếu không có thiên phú mà nói, tu luyện không ra nguyên khí, gần như chỉ có thể dựa vào ngoại lực để luyện dược.
“Biết thì tốt, biết thì tốt!” A Thất thở phào nhẹ nhõm, dù sao nếu không có được thì thôi, sau khi co được lại bị cướp về, vậy thì sẽ đau lòng muốn chết.Tiêu Mộc Trạch đột nhiên vươn tay kéo Khưu Tiểu Ngư lại, Khưu Tiểu Ngư giãy giụa theo bản năng, mới phát hiện lực tay của Tiêu Mộc Trạch còn rất mạnh.
Đang định mở miệng hỏi, vừa ngẩng đầu thì thấy được sườn mặt kiên nghị của Tiêu Mộc Trạch.
Khưu Tiểu Ngư nghi ngờ, chẳng lẽ lại tức giận? Vì sao vậy?
“Tiểu Ngư, ta cũng có nội lực.” Tiêu Mộc Trạch cong eo, đôi mắt nhìn thẳng vào mắt Khưu Tiểu Ngư.Nhưng mà nếu Tiêu Mộc Trạch hỏi, nàng không thể nói thật đúng không?
Trực giác bảo Khưu Tiểu Ngư không thể trả lời như vậy theo bản năng.
Quả nhiên, gương mặt Tiêu Mộc Trạch lập tức khác trước.
Đúng là nam nhân âm tình bất định. Bởi vì tuy Khưu Tiểu Ngư chặn hệ thống chính khống chế mình, nhưng mà cũng không quen thuộc với hệ thống, cho nên chỉ có thể đợi hệ thống nhỏ tỉnh lại.
May mà nàng chữa khỏi cho những người này cũng nhận được năng lượng, tin tưởng chỉ cần cứu thêm ít người nữa, có lẽ hệ thống sẽ nhanh chóng tỉnh lại.
“Muội là cảm thấy ta không có hứng thú, cho nên mới không cho ta sao?” Vẻ mặt Tiêu Mộc Trạch nghiêm túc hỏi.
Khưu Tiểu Ngư không cần nghĩ ngợi gật đầu, thực ra nàng căn bản không nghĩ tới cho Tiêu Mộc Trạch dùng.
“Đương nhiên là ta biết.” Khưu Tiểu Ngư ngẩng cao đầu nói: “Đây chỉ là một quyển bí tịch, còn là học cấp tốc, khiến ngươi nhanh chóng học được tinh luyện nước thuốc như thế nào.”
Tuy biết là như vậy, nhưng Khưu Tiểu Ngư không hối hận vì tặng đồ đi, chỉ muốn xác định một việc mà thôi.
Xem ra sách kỹ năng này, không giống với sách kỹ năng chữa trị ôn dịch lúc trước.
Sách kỹ năng này hẳn là cùng loại với cửu khiếu thần châm quyết.“Ồ… Vừa rồi ngươi đã nói.”
“Thật sự là đa tạ muội còn nhớ rõ.” Tiêu Mộc Trạch cảm thấy buồn bực.
“Huynh cũng muốn học sao? Nhưng mà sách kỹ năng tinh luyện nước thuốc kia ta đã cho Tiểu Thất Tử nhà huynh dùng, nếu huynh cảm thấy có hứng thú với y thuật, ta có thể cho huynh dùng thứ khác.” Khưu Tiểu Ngư nói.
Dù sao đây cũng là sách kỹ năng do hệ thống thần y khen thưởng, đều liên quan tới y dược, có thể khen thưởng thứ khác hay không phải đợi hệ thống nhỏ tỉnh lại mới biết được.
“Cho nên huynh muốn học không?” Khưu Tiểu Ngư nghiêng đầu hỏi, lùi về sau hai bước theo bản năng, kéo giãn khoảng cách giữa hai người.
Khưu Tiểu Ngư vội vàng che đôi mắt, sau đó xoay người đi vào doanh trướng.
Khóe miệng Tiêu Mộc Trạch cứng ngắc lại, Khưu Tiểu Ngư có ý gì?
Khưu Tiểu Ngư nói thầm trong lòng, một đại nam nhân cười đẹp như vậy làm gì, hai người không có quan hệ huyết thống, rất dễ khiến tinh thần nàng thất thủ.