Đương nhiên cũng điều tra tới thôn Khưu gia, chẳng qua đáng tiếc người của hắn ta còn chưa tiến vào thôn, đã bị người của Tiêu Mộc Trạch ngăn cản.
Có một lần cải trang giả dạng nửa đêm vào thôn, còn bị người của Tưởng Ngạo Thạch bắt lấy.
Bởi vì không phải ám vệ, bị thẩm vấn một lát biết được là người tới tìm Khưu Tiểu Ngư gây phiền phức, Tưởng Ngạo Thạch quả quyết làm thịt người này.
Trải qua đủ loại điều tra, Tiêu Diệu Hoa cũng chắc chắn được Khưu Tiểu Ngư tuyệt đối có thể chữa khỏi cho hắn ta, cho nên hắn ta nhất định phải có được Khưu Tiểu Ngư.
Nhưng không nghĩ tới Tiêu Diệu Hoa nhìn rất dạng chó hình người, vậy mà động một tí là muốn giết người.
Còn lời Khưu Văn Vũ nói, không phải giết người mà là uy hiếp gì đó, đối với Khưu Tiểu Ngư mà nói tính chất đều giống nhau. Đáng tiếc con cháu Tiêu gia đông, tranh đấu gay gắt, sẽ không vì ma ốm như hắn ta mà chính diện chống lại Chiến vương gia.
Đừng nhìn hắn ta được sủng ái trong gia tộc, đó cũng là vì biết hắn ta sống không được lâu, nếu biết bệnh của hắn ta có thể chữa, chỉ sợ không đợi được đến khi hắn ta 30 tuổi, hắn ta đã bị đám huynh trưởng tốt của hắn ta giết chết. Cho nên kế tiếp hắn ta phải tự mình đến thôn Khưu gia, còn quang minh chính đại tới, hắn ta tin đám người kia sẽ không ngăn cản được hắn ta.
“Vậy mà hắn ta phái người giết huynh?” Khưu Tiểu Ngư nghe xong gương mặt lạnh lùng. Nếu nói trong lòng không hận là không có khả năng, Khưu Văn Vũ hận đám con cháu thế gia này, hi vọng Tiêu Mộc Trạch có thể sớm giải quyết đám thế gia này.
“Ta đi giải quyết hắn ta.” Khưu Tiểu Ngư lạnh lùng nói, nghĩ thầm đợi buổi tối đến thành Thượng Đức một chuyến.…
Khưu Văn Vũ cười khổ, không nghĩ tới vì chuyện đơn giản như vậy, Tiêu Diệu Hoa lại chặt đứt tiền đồ của hắn ta như thế.“Có lẽ không phải phái người tới bắt ta, là muốn bắt sống ta uy hiếp muội chữa bệnh giúp hắn ta. Có phải lúc trước muội từ chối chữa bệnh giúp hắn ta hay không?” Khưu Văn Vũ hỏi.
“Đúng là từ chối, bệnh của hắn ta hơi phiền phức, phí thời gian, ta không giữ hắn ta ở lại chữa bệnh.” Khưu Tiểu Ngư trả lời với vẻ thản nhiên.
Khưu Văn Vũ kinh hãi, vội vàng mở miệng ngăn cản:
Khưu Văn Vũ không muốn liên lụy quá nhiều người vô tội, trừ phi có thể nhổ cỏ tận gốc Tiêu gia.
“Vậy ta đi giết cả nhà bọn họ?” Khưu Tiểu Ngư bày tỏ nàng không phải người thích giết hại người khác, cho nên hơi do dự.
“Như vậy chắc chắn không được, Tiêu gia nhiều người như thế, muội giết được hết ư, phi… Nữ hài tử, sao có thể động một tí là giết người.”
“Chuyện này ta đã nói với Chiến vương gia, hắn nói sẽ giải quyết, chẳng qua bảo ta trở về đợi tin tức trước.” Khưu Văn Vũ đột nhiên cảm thấy nói chuyện này cho Khưu Tiểu Ngư không phải là hành động sáng suốt.