[Dịch] Hệ Thống: Dụng Độc Y Tiên

Chương 79

Tiêu Mộc Trạch: …

Thấy sắp bị Khưu Tiểu Ngư bỏ xa, người phía sau quýnh lên đẩy nhanh tốc độ.

“Tìm cái gì, ta ở đây.”

Không biết Khưu Tiểu Ngư tới phía sau hắn ta từ khi nào.

Không tránh được, nam nhân vươn tay chặn nắm đấm của Khưu Tiểu Ngư, vốn tưởng rằng cho dù không ngăn được mặt cũng không bị đánh.

“Này… Tỉnh lại đi.” Khưu Tiểu Ngư dùng mũi chân đá vào con cừu một cái

… Phi… Nam nhân kia.

“Còn giả vờ à?” Đôi mắt Khưu Tiểu Ngư sáng ngời, đây không phải là muốn nàng xén thêm lần nữa sao, vốn đang định buông tha cho hắn ta hỏi câu hỏi, hiện giờ không cần nữa.

Thực ra nam nhân kia không phải chưa tỉnh, mà chưa kịp phản ứng, không thể tin được chỉ trong nháy mắt là mình khỏi hẳn.

Thậm chí hoài nghi mình đã chết, xuất hiện ảo giác.Lúc này nam nhân kia đã hôn mê bất tỉnh, ồ đã quên nói, nam nhân này không phải “Tiêu Mộc Trạch”.

Nhưng mà Khưu Tiểu Ngư có thể chắc chắn đối phương là tới đối phó Lý Quải Tử, chẳng qua không biết là muốn giết người hay muốn bắt sống.

Hai phút sau…

Khưu Tiểu Ngư ném một viên sơn tra vào trong miệng, cảm thấy chua chua ngọt ngọt, đúng là khá ngon. Kết quả trên mặt truyền đến đau đớn khiến gương mặt hắn ta cứng đờ, trong mắt lập tức hiện lên tức giận.

“Ngươi muốn chết!”

Kết quả mới nói xong ba chữ, trên vai lại bị đấm một quyền.

Một quyền vừa rồi không tránh được, nắm đấm kế tiếp hắn ta càng không thể tránh được. Hắn ta sắp chết, tất cả xương sườn đều gãy.

Vì sao, vì sao Khưu Tiểu Ngư không hỏi gì đã đánh hắn ta?

Tuy Khưu Tiểu Ngư hỏi hắn ta cũng có khả năng không trả lời, nhưng không phải nên cho hắn ta một cơ hội sao?

Nam nhân có chút hoài nghi nhân sinh: “Nha đầu thối này, vậy mà ngươi dám đánh ta… Phốc…”

“Ừm hừ… Ưm…”

“Rốt cuộc là ngươi… Muốn làm gì?”

Nam nhân kia co rúc người lại, giống y như con tôm nấu chín, che bụng mình.

[Kiểm tra được có người bệnh, mong ký chủ kịp thời chữa trị! Hoàn thành nhiệm vụ khen thưởng 10 lọ viên sơn tra, 10 lọ viên sơn tra hoàn toàn có thể chữa khỏi bệnh kén ăn của người bệnh kén ăn!]

Khưu Tiểu Ngư: “Ngọt không?”

[… Viên sơn tra vị ngọt lành, mọng nước ngăn khát!]

“Ồ, nhận nhiệm vụ!”

“A…”

“Rầm…”

“Đáng chết…”

“Bốp…”

Khi Khưu Tiểu Ngư đá hắn ta mới biết mình vẫn còn sống.

Khưu Tiểu Ngư đột nhiên có chút chột dạ, hình như nàng quên mất đã từng đồng ý với Lý Quải Tử và Khưu Văn Vũ không thể sử dụng dị năng linh tinh.

Nhưng mà chuyện này không thể trách nàng, bởi vì nàng đã dùng quen.

Nhưng mà nếu đã dùng, vậy thì dùng thêm mấy lần đi.

“Hệ thống à, hệ thống đơn thuần thiện lương như ngươi, có lẽ nên sống trong xã hội hiện đại hòa bình, trói buộc một ký chủ đơn thuần thiện lương, ngươi đúng là đến nhầm nơi rồi!]

Hệ thống: Vì sao nó lại nghe ra được châm chọc từ những lời này vậy nhỉ?

[Kiểm tra được có người bệnh, mong ký chủ kịp thời chữa trị…]

Khưu Tiểu Ngư xén liên tục 5 lần, xén từ lần đầu tiên 10 lọ viên sơn tra đến còn một lọ, mới dừng tay.

Lần cuối cùng Khưu Tiểu Ngư chữa khỏi cho người ta xong, nam nhân kia lập tức ra tay, một chiêu khóa yết hầu muốn chế trụ yết hầu Khưu Tiểu Ngư.

Nếu như bị hắn ta chế trụ, 99% sẽ tử vong.

Dưới chân nhẹ nhàng nâng lên, đá văng nam nhân ra, nam nhân cảm thấy đầu gối mềm nhũn, quỳ một gối trên đất.

Bình Luận (0)
Comment