[Dịch] Hệ Thống: Dụng Độc Y Tiên

Chương 80

Sau đó vươn tay đánh lên người nam nhân một cái, nhanh chóng rời đi.

Ngay khi Khưu Tiểu Ngư đi ra hơn 200 mét.

“Bùm…” Một tiếng thật lớn.

Khưu Tiểu Ngư chuẩn bị rời đi dừng một lát, nhướng mày, ồ, không nghĩ tới đối phương gấp không đợi nổi như vậy, nàng mới rời đi lập tức nhảy ra ngoài, có thể ngộ thương mấy người cũng coi như có chút thu hoạch.

Nam nhân kia nhất định phải chết không thể nghi ngờ, không biết mấy người nhảy ra mức độ bị thương thế nào.

Nếu không vì hệ thống, Khưu Tiểu Ngư đâu cần sử dụng vũ khí vốn không nhiều lắm này.

Không xả buồn bực trong lòng một phát, Khưu Tiểu Ngư sợ mình sống không sảng khoái, không hiểu rõ ý niệm.

[…]

“Hiện giờ chúng ta cũng coi như là đồng bọn tốt của nhau, chuyện này ta chắc chắn sẽ giúp ngươi.”

[Cảm động!]

Đây mới là xuyên tim nhất, rõ ràng hệ thống biết Khưu Tiểu Ngư giết người, nhưng mà vì hệ thống không thể kiểm tra tới, nên không có biện pháp phát ra mệnh lệnh ngăn cản.

“Tiểu hệ thống à, biết cái gì gọi là lòng người hiểm ác hay không? Biết cái gì gọi là hệ thống là do con người tạo ra không? Muốn làm người, còn phải học dài dài.” Khưu Tiểu Ngư nói lời thấm thía với hệ thống.

[…]

“Con người chia ra làm tốt xấu, có đôi khi ngươi đừng thấy ta giết một người, nhưng thực ra ta là cứu về những người sau này bị người này hại, chuyện này còn vĩ đại hơn hoàn thành nhiệm vụ mà ngươi tuyên bố nhiều!”

[…]

“Cho nên ta cảm thấy ngươi cần sửa lại trình tự này, không đổi được cũng không sao, dùng ý chí của ngươi phản kháng đi, vẫn luôn nghe theo mệnh lệnh vậy chỉ là công cụ, không phải người!”

[Ký chủ, ngươi giết người!]

“Ai nói, ngươi kiểm tra ra được không? Cẩn thận ta tố cáo ngươi tội phỉ báng.” Khưu Tiểu Ngư nhếch miệng cười sung sướng.

[…]

“Hay là chúng ta phản kháng từ khen thưởng của nhiệm vụ, chuyện này tương đối đơn giản!”

[Có dự cảm xấu!]

“Ví dụ như mỗi lần khen thưởng đồ gì đó đều dựa theo tâm ý của chúng ta? Hay là thực ra ngươi cũng có thể làm chủ?”

[…]

[Hệ thống đã tiến vào ngủ đông…]

Khưu Tiểu Ngư: …

Nhưng mà chuyện này rất giống với con người, không phải người mà nói, sao sẽ có cảm xúc tự kỷ?

Đợi lấy ra xong mới biết 100 hộp thuốc trị cảm có bao nhiêu.

Nhìn 100 hộp thuốc trị cảm chồng chất như núi, trong lòng Khưu Tiểu Ngư không cân bằng.

Dựa vào cái gì khen thưởng 100 hộp thuốc trị cảm, còn nhiều hơn 50 cân khoai lang đỏ khoai tây của nàng như vậy?

Vì thế khi Khưu Tiểu Ngư khiêng bao tải trở lại đội ngũ, cả gương mặt đen lại.

“Sư phụ, có phải tìm được thuốc hay không?” Vẻ mặt Lý Quải Tử lo lắng nhìn Khưu Tiểu Ngư, hắn ta không tin Khưu Tiểu Ngư không biết đống thảo dược đó, nếu không nàng đã không ôm chuyện này!

“Sư phụ…” Lý Quải Tử nhìn bao tải còn to gấp đôi hắn ta ở trên đất, cuối cùng vẫn mở ra xem trước.

Còn Khưu Tiểu Ngư, Lý Quải Tử nhìn khắp xung quanh, tìm được Trương Tiểu Linh:

“Thẩm tử Trương gia… Thẩm tử Trương gia…”

Bình Luận (0)
Comment