[Dịch] Hệ Thống Lừa Đảo, Ta Muốn Đội Quần

Chương 162 - Chuong 162

Anh từ nhỏ đã luyện qua vài chiêu, cơ thể có yêu cầu rất lớn đối với thức ăn, rất khó nhịn được đói và không có chất béo.

Tô Tiểu Tiểu nói: “Chuyện anh đi vào núi ăn thịt rừng, tôi sẽ không báo cáo lên, dù sao tôi cũng rất thông cảm cho một người xa xứ tới nơi này như anh, rất không dễ dàng gì.”

Thôi Hướng Bắc mang vẻ mặt không tin. Anh cảm thấy cán bộ nhỏ ở nông thôn này có lòng dạ tàn nhẫn, mất hết tính người y như ông cha ở nhà đó của anh, lại còn mạnh hơn cả cha của anh, mồm mép cũng trơn tru hơn.

Tô Tiểu Tiểu giáo dục: “Nếu anh đã tới nơi này, vậy anh phải tuân thủ quy tắc ở nơi này. Đừng gây chuyện, mà hãy chăm chỉ lao động. Ngày mai sau khi dọn phân người, phải hối cải làm lại con người đi. Phía bên anh tôi, tôi cũng sẽ không cho bọn họ gây chuyện tiếp nữa. Nhưng nếu như anh lại gây chuyện ở trong đội, tôi sẽ báo cáo anh, còn cả các anh tôi nữa.”

Thôi Hướng Bắc: “… Cô không sợ ảnh hưởng đến công việc của cô sao?”

Tô Tiểu Tiểu cười đáp: “Anh có khả năng không biết, vì đại nghĩa không quản người thân cũng thuộc vào biểu hiện tích cực đấy.”

Thôi Hướng Bắc mím chặt môi, đôi mắt vẫn luôn nhìn chằm chằm vào Tô Tiểu Tiểu.

Trước đây anh rất ít tiếp xúc với các đồng chí nữ, nếu như những cô gái ở đại viện đó bị anh chọc tức, hoặc là khóc, hoặc là đi tố cáo, cũng có đuổi đánh anh dữ dội một chút.

Nhưng không có người nào giống như cán sự nhỏ này, như thể điểm yếu của mình đã lập tức bị cô nắm trong tay. 

Anh nghĩ một lúc lâu, nhưng không nghĩ ra được cách gì tốt để chế phục nữ cán bộ này, chỉ có thể không cam lòng nói: “Cái gì mà gây sự? Đâu phải tôi đang ngồi tù, không thể kêu tôi không được làm gì hết. Nếu như người khác ra tay với tôi, tôi còn không thể đánh trả hay sao? Đúng là tôi sợ không được ăn thịt, thế nhưng tôi cũng sẽ không làm tên hèn nhát!”

Tô Tiểu Tiểu đáp: “Người trong đội chúng tôi sẽ không bắt nạt người lạ. Tôi tin, chỉ cần anh không khiêu khích người ta, sẽ không có người nào bắt nạt anh. Giới hạn ở trong này, bản thân anh tự nắm vững. Dù sao có thể tiếp tục đi ăn thịt được hay không, đều là do bản thân anh quyết định.”

Thôi Hướng Bắc tức giận nhìn Tô Tiểu Tiểu chằm chằm.

Tô Tiểu Tiểu cũng không có biểu hiện lùi bước một chút nào, ngược lại còn nhìn anh một cách bình tĩnh. Loại bình tĩnh này căn cứ vào việc cô tin rằng Thôi Hướng Bắc sẽ không ra tay với con gái. 

Ngược lại, cũng không phải nói anh là người chính trực gì, mà là vì anh trông giống với loại người vô cùng kiêu căng khó thuần kia, là người cần thể diện. Giống với rất nhiều người mà cô đã từng nhìn thấy ở kiếp trước, cảm thấy đánh phụ nữ rất không có thể diện, cho dù có tức giận đến đâu cũng sẽ không ra tay với phụ nữ.

Loại người này khác với loại người giống như Tô Nhị Trụ. Tô Nhị Trụ là tên cặn bã chân chính, ngay cả phụ nữ cũng đánh.

Hai người nhìn nhau một lúc, ngược lại Thôi Hướng Bắc bị chọc tức, xách ghế của mình đi vào trong phòng. Để duy trì một chút tôn nghiêm cuối cùng của mình, anh còn buông lời hung dữ: “Kêu đám anh cô đừng chọc tôi, bằng không tôi còn đánh bọn họ tiếp! Lần sau tôi sẽ đánh ác hơn!”

Tô Tiểu Tiểu bình thản đáp: “Không sao, cùng lắm thì dọn phân thêm vài ngày thôi.”

Trong phòng ngược lại không truyền ra âm thanh nữa.

Lúc này, Tô Tiểu Tiểu mới rời khỏi nhà thím Ngưu. Khi trở về nhà họ Tô, phía bên nhà họ Tô đã yên tĩnh.

Tô Nhị Trụ và Tô Tam Trụ đang ngồi trong sân đối lưng với nhau, có chút cảm giác đang tự liếm vết thương cho nhau, nhìn thấy Tô Tiểu Tiểu trở về, hai người lập tức nhìn về phía cô, Tô Tam Trụ hỏi: “Em gái, thế nào rồi, em đã dạy dỗ thằng nhóc đó chưa?”

Tô Nhị Trụ hỏi: “Thằng nhóc đó có bắt nạt em không, có cần anh đi đánh nó không?”

“Đều thành thật chút đi.” Lý Xuân Hoa tức anh ách chỉ vào bọn họ.

Tô Tiểu Tiểu chắp tay sau lưng, nghiêm túc nhìn bọn họ: “Đồng chí Tô Nhị Trụ và Tô Tam Trụ, em đại diện cho đại đội Đại Kiều Loan, chính thức thông báo với các anh. Ngày mai các anh sẽ phụ trách đi hốt phân người, dọn dẹp nhà vệ sinh của đại đội Đại Kiều Loan. Khi nào làm xong thì khi đó kết thúc.”

Tô Nhị Trụ và Tô Tam Trụ: “…!”

Tô Nhị Trụ đứng dậy: “Em gái, không phải em ra ngoài tính sổ với thằng nhãi Thôi Hướng Bắc đó sao, sao về còn xử phạt bọn anh?”

Bình Luận (0)
Comment