[Dịch] Hệ Thống Lừa Đảo, Ta Muốn Đội Quần

Chương 40 - Chuong 40

Hơn nữa vì Lý Xuân Hoa và những người khác đi công diễn, công xã đã trợ cấp sáu lạng cháo ngô, nhà bọn họ đã được chia thêm hai muôi cháo cho mỗi người. Vì vậy, mọi người càng không dám ăn trước.

Lý Xuân Hoa kiêu ngạo nói: “Thấy chưa? Đây đều là công lao của bọn tôi. Ngày mai còn đi nữa.”

Tô Nhị Trụ hơi lo lắng nói: “Em gái, anh mà đi nữa thì có bị đánh không?”

Trải qua chuyện ở đại đội Liên Hoa, trong lòng anh ta khá lo lắng, vì thường ngày anh ta cũng là người đối xử với vợ không tốt lắm.

Tô Tiểu Tiểu nói: “Nói chung công xã đã bảo đi rồi, không đi cũng phải đi. Anh yên tâm, chỉ cần không làm chuyện hổ thẹn sẽ không bị người ta đánh đâu.”

Tô Nhị Trụ: “…” Anh hổ thẹn mà.

Anh ta nhìn Tống Ngọc Hoa đang cho con ăn, trong lòng nhớ đến thái độ đối xử với cô ta thường ngày, sau đó nhớ đến chuyện suýt bị đánh hôm nay, đột nhiên anh ta phát hiện thì ra đối xử không tốt với vợ cũng sẽ bị người ta đánh.

Tất nhiên nghĩ cũng chỉ là nghĩ, khi trở về phòng, Tô Nhị Trụ vẫn bảo vợ đi lấy nước nóng như thường lệ.

Tống Ngọc Hoa đang ôm con dỗ dành.

Tuy là con gái, không được lòng gia đình nhưng cũng là cốt nhục của cô ta. Thường ngày đi làm đều cõng đi theo. Hôm nay đi diễn, không thể dẫn theo nên đã nhờ một bà già không đi làm trông giúp.

Nhưng người ta có trông cũng không bằng tự mình làm. Bây giờ Tống Ngọc Hoa một lòng chỉ muốn ở bên con gái của mình, không muốn làm gì khác. Nếu bình thường nghe thấy Tô Nhị Trụ nói như vậy, cô ta không muốn cũng phải ngoan ngoãn đi.

Nhưng hôm nay không biết lấy dũng khí ở đâu ra, cô ta cứ thế cắn răng ngồi im.

“Có phải em điếc rồi không?” Tô Nhị Trụ nổi nóng, đứng dậy chỉ vào cô ta nói.

Tống Ngọc Hoa ôm chặt con: “Sao, sao anh không tự làm đi?”

Tô Nhị Trụ cho rằng vợ mình bị khờ rồi nên trừng mắt nói: “Em nói ngu ngốc gì vậy? Em đàn bà mà không hầu hạ đàn ông, em muốn tạo phản hả?”

Tống Ngọc Hoa sợ đến phát khóc, nhưng cô ta nhớ tới chuyện Tô Nhị Trụ suýt bị đánh hôm nay, vừa khóc vừa nói: “Nếu, nếu anh hung dữ với em, ngày mai em sẽ lên sân khấu và nói với mọi người để bọn họ phân xử. Tiểu Ngọc đã đổi đời, tại sao em lại không thể chứ?”

Tiểu Ngọc là do chính cô diễn cơ mà. Cô chính là một Tiểu Ngọc khác!

Tống Ngọc Hoa khóc, đứa bé cũng khóc theo.

Tô Nhị Trụ thường ngày sẽ thẳng tay tát một cái, nhưng hôm nay, cánh tay vươn ra lại hơi không dám động đậy.

Ngày mai còn phải lên diễn nữa. Nếu vợ anh ta nói ra việc này trên sân khấu, anh ta lo mình còn chưa xuống khỏi sân khấu đã bị đánh rồi.

Bỏ đi, nhịn cái đã. Đợi đến khi diễn xong sẽ xử lý bà vợ diễn kịch đến khờ khạo này sau.

Cứ tưởng sẽ bị đánh, kết quả chồng lại không ra tay, Tống Ngọc Hoa liếc nhìn, phát hiện Tô Nhị Trụ thực sự đã tự mình đi lấy nước. Lá gan cô ta trở nên to lên.

Thì ra chồng cô ta cũng có lúc sợ sệt, cô ta có thể thay đổi thật rồi. Cô ta lại nghĩ đến Tiểu Ngọc. Người ta bị ức hiếp thê thảm như vậy còn có thể đổi đời. Chính mình tại sao lại không thể đổi đời?

Bởi vì buổi diễn ở đại đội sản xuất Liên Hoa rất thành công, tiếp theo đó, chủ nhiệm Hách lại sắp xếp đến đội sản xuất khác lưu diễn tiếp. Xem như con đường lưu diễn đã chính thức bắt đầu.

Dưới công xã Bắc Hà có mười tám đại đội sản xuất. Mất khoảng một tháng cũng đã đi hết các đại đội này.

Trong quá trình lưu diễn đã xảy ra không ít chuyện. Có nhiều người cũng muốn lên sân khấu đánh người như đại đội Liên Hoa, vài người không lên được còn muốn ném vỡ đồ. Chuyện này đã mở ra một thế giới quan mới cho những người ức hiếp vợ.

Mẹ ơi, ức hiếp vợ sẽ bị đánh. Chuyện gì thế này? Chính vì những ồn ào như vậy đã cho chủ nhiệm Hách cơ hội được bộc phát, bà ta sẽ nhân cơ hội lên sân khấu để giáo dục đám người này một trận.

Khỏi phải nói, hiệu quả rất tốt. Lúc trước khi giáo dục bọn họ, ai nấy cũng biết viện cớ, nói không liên quan đến nhà mình, bây giờ thì đòi đánh diễn viên nên bọn họ không thể trả treo được gì.

Chuyến lưu diễn lần này đã khiến tất cả các đội sản xuất của công xã Bắc Hà náo nhiệt một phen.

Suốt một thời gian dài đều nhắc về chuyện này, có người còn đề nghị công xã lại đến diễn cái khác.

Chủ nhiệm Hách không muốn nuông chiều bọn họ, dự định để Tô Tiểu Tiểu và mọi người nghỉ ngơi, tiện thể cũng báo cáo lại chuyện này với huyện để huyện biết công tác hội liên hiệp phụ nữ của bà ta rất vang dội và vô cùng tận tâm.

Nhưng còn chưa kịp báo lên huyện, chủ nhiệm hội liên hiệp phụ nữ của công xã khác đã tìm đến hỏi kinh nghiệm rồi.

Bình Luận (0)
Comment