Đối với mấy chuyện đường ngang ngõ tắt này Tô Tiểu Tiểu không hiểu rõ lắm. Nhưng đối với hành vi này của chủ nhiệm Tiết, cô cũng không cảm thấy rất khó chịu. Trước đây khi đi làm cô còn đụng phải nhiều sếp còn khó tính hơn.
Nhưng cuối cùng thì sao, những người sếp như vậy thường không làm việc được lâu dài.
Đối với dạng người này, không đến mức làm cô khổ sở. Vì vậy cô cười nói: “Chủ nhiệm Tiết có thể lặp lại lời cô mới dạy bảo thêm một lần nữa không, tôi muốn ghi lại vào vở. Khi tôi đến, lãnh đạo của chúng tôi nói rằng tôi phải ghi lại những gì đã học được trong huyện. Ghi chép rõ ràng để mang về cho các đồng chí khác không có cơ hội đi học.”
Mấy cán sự khác nghe vậy bèn che miệng cười trộm. Mặc kệ cán sự Tô Tiểu Tiểu này là đang giả vờ hay thật sự nghiêm túc thì người ta cũng rất kiên cường, nếu đổi lại là các cô thì đã sớm khóc rồi.
“…” Chủ nhiệm Tiết không vui nhìn cô một cái, sau đó xoay người rời đi.
Thấy chủ nhiệm Tiết đi rồi, các đồng chí bên cạnh bước tới nhìn Tô Tiểu Tiểu đang viết viết vẽ vẽ một cái, khi thấy cô thực sự nghiêm túc ghi lại câu nói này vào sổ tay, tất cả đều kinh ngạc.
Đồng chí Tô Tiểu Tiểu này không nói đùa.
“Cán sự Tô, cô thật sự ghi lại thật sao?”
“Tại sao lại không ghi chép chứ?” Tô Tiểu Tiểu đáp: “Chủ nhiệm Tiết đã nói rồi, những người như chúng ta chính là cốt cán, vì thế tôi muốn dẫn dắt các đồng chí khác cùng nhau tiến bộ.”
Sau khi thấy Tô Tiểu Tiểu hành động nhẹ nhàng bâng quơ như vậy, mấy đồng chí khác đang chờ xem trò hay cũng mất đi tâm tư xem náo nhiệt.
Chuyện này không nhắc lên sóng gió gì.
Nhưng mà ngược lại có rất nhiều đồng chí công xã khác cực kỳ bội phục Tô Tiểu Tiểu, cũng không phải ai cũng dám mạnh miệng với lãnh đạo huyện.
Một lúc sau, có mấy vị lãnh đạo bước vào phòng họp. Đều là nữ đồng chí bốn mươi năm mươi tuổi.
Dẫn đầu là chủ tịch hội liên hiệp phụ nữ huyện.
Chủ tịch Nhậm đã ngoài năm mươi, trông như một nữ cường, nhìn rất mạnh mẽ.
Tô Tiểu Tiểu đã từng được nghe kể chuyện của bà ấy, nói trước kia bà theo Hồng Quân bôn ba vất vả, giáo dục tư tưởng chính trị cho mấy người dân địa phương, là một nữ đồng chí bước ra từ trong mưa bom bão đạn.
Ngay khi chủ tịch Nhậm vừa đến lập tức đọc cho mọi người văn kiện chỉ thị mới nhất.
Về vấn đề viện trợ các nữ xã viên có hoàn cảnh khó khăn trong công xã, và công tác hòa giải. Đều là nội dung giọng điệu cũ rích như cũ.
Sau khi tuyên đọc xong, chủ tịch Nhậm bèn đứng lên, nghiêm túc nói: “Bây giờ xã hội của chúng ta là một xã hội mới, nhưng rất nhiều nữ đồng chí vẫn bị tư tưởng phong kiến áp bức. Nhiệm vụ của hội Phụ nữ chúng ta là phải thay đổi hiện tượng này và để cho tất cả các nữ đồng chí tự đứng trên chính đôi chân của mình! Ở đây, tôi muốn khen ngợi các đồng chí của công xã Bắc Hà. Công việc của họ đã được thực hiện rất tốt. Dùng diễn xuất để giáo dục, bắt điển hình, đây là đi trước các công xã khác.” Nói xong câu này, bà ấy nhìn xuống phía dưới: “Đồng chí của công xã Bắc Hà có đến không?”
Tô Tiểu Tiểu đứng lên.
“Báo cáo chủ tịch Nhậm, cháu tên là Tô Tiểu Tiểu, được công xã Bắc Hà cử tới học tập.”
Chủ tịch Nhậm nghiêm túc nói: “Đồng chí Tô Tiểu Tiểu, cô đã từng nghe nói về cháu. Cháu hãy lên đây phát biểu cho mọi người biết một chút về việc triển khai công việc của công xã Bắc Hà đi. Để mọi người cùng nghe.”
Chủ nhiệm Tiết cười nói: “Chủ tịch Nhậm, cô ấy vừa mới đến công xã Bắc Hà không lâu, không chừng cũng không biết nhiều chuyện, cũng không thể lừa gạt những đồng chí khác được, nếu không thì chờ lần sau chủ nhiệm Hách đến, để bọn họ phát biểu?”
Tô Tiểu Tiểu lớn tiếng nói: “Báo cáo chủ tịch Nhậm, cháu có thói quen ghi chép sổ tay, mỗi một bước đi của hội phụ nữ công xã Bắc Hà bọn cháu đều được ghi chép lại rất rõ ràng. Cháu có thể chia sẻ với mọi người.”
Chủ tịch Nhậm nhìn thấy dáng vẻ Tô Tiểu Tiểu dũng cảm đĩnh đạc, nhớ tới dáng vẻ trước đây của mình khi còn trẻ tràn ngập cảm xúc làm tư tưởng giáo dục cho người dân.
Lúc ấy chính là nghé con mới sinh không sợ cọp.
Bà ấy không nhịn được cười: “Được, đồng chí Tô Tiểu Tiểu, lên sân khấu chia sẻ với mọi người đi.”
Đồng chí phía dưới lập tức nhiệt liệt vỗ tay.
Lãnh đạo của hội liên hiệp phụ nữ huyện vẫn lo cán sự của công xã lần đầu tiên lên thuyết trình sẽ nói lắp. Kết quả Tô Tiểu Tiểu thể hiện hoàn toàn bình tĩnh, thậm chí còn không cần bản thảo.