Đích Mẫu Tại Thượng, Nghịch Tử Nghịch Nữ Quỳ Hết Xuống (Dịch Full)

Chương 205

Chương 205 -

Tạ Cảnh Ngọc cùng Tạ Thế An đồng thời hồi phủ.

Phụ tử hai người liếc nhau, đi thẳng đến Sanh Cư của Vân Sơ.

“Phu quân về rồi đó à.” Vân Sơ lạnh lùng nói: “Ta vừa mới cho người tra rõ chuyện nguyền rủa lần này, xác thật là Hạ di nương làm, phu quân cho rằng nên xử lý thế nào?”

Tạ Thế An siết chặt ngón tay: “Mẫu thân, tiễn Hạ di nương đi đi.”

Hai tháng trước hắn ta đã muốn bảo phụ thân đưa Hạ thị rời khỏi Tạ gia, nhưng Hạ thị cứ muốn ở lại, bây giờ lại xảy ra nhiều chuyện như vậy.

Nếu còn ở lại, không biết sẽ xảy ra chuyện gì tiếp theo...

“Đưa đến thôn trang đi.” Tạ Cảnh Ngọc mở miệng: “Để nàng ta bầu bạn với Duy ca nhi.”

Vân Sơ cầm mấy phong thư trên bàn đưa qua đó: “Lúc điều tra Bích Hà Viên, đám hạ nhân đã lục soát được mấy phong thư này, phu quân có biết không?”

Tạ Cảnh Ngọc không biết tại sao nàng lại chuyển đề tài, hồ nghi nhận mấy phong thư kia, hắn ta vừa nhìn lướt qua, sắc mặt lập tức thay đổi.

Tạ Thế An nhìn sang, biểu cảm cũng cứng đờ.

Đây là thư tín qua lại giữa Hạ thị và nhà ngoại mấy năm trước!

Hắn ta đã sớm bảo Hạ thị thiêu mấy thứ này, tại sao lúc này lại bị soát ra.

“Nhìn biểu cảm của phu quân và An ca nhi, hẳn đã sớm biết thân phận của Hạ di nương nhỉ.” Vân Sơ xoay người, lấy ra mấy món đồ thêu nằm trên án kỷ: “Lần trước Hạ di nương đem mấy món đồ thêu này đi bán, được một thương nhân nhìn trúng, còn phái người tới Tạ gia hỏi thăm tin tức của Hạ di nương, lúc ấy ta còn chưa rõ là có chuyện gì, bây giờ nhìn thấy mấy phong thư này mới biết được, thì ra Hạ di nương là cháu gái ruột của Hộ bộ Thượng thư Hà đại nhân hai mươi năm trước! Châm pháp trên mấy món đồ thêu kia hình như là châm pháp độc môn chỉ người Hà gia mới biết! Đồ vật ta có thể tra, người khác không thể tra ra sao?”

Tạ Cảnh Ngọc có chút đứng không vững.

Vậy mà lại có người tra được thân phận của Hạ thị, điều này có nghĩa là gì, có nghĩa là có người theo dõi Tạ gia, cũng hoài nghi Hạ thị có liên quan tới Hà gia hai mươi năm trước!

Tuy rằng việc của Hà gia đã là chuyện qua hai mươi năm, triều đình cũng không hề cấm hậu nhân Hà gia gả cưới, nhưng một khi có quan hệ với hậu nhân của tội thần, bị Ngự Sử Đài buộc tội, con đường làm quan của hắn ta chắc chắn sẽ bị ảnh hưởng.

Nếu hắn ta không làm quan ở Hộ bộ thì còn đỡ, người khác có nghi ngờ thì cũng không thể làm được gì.

Nhưng hắn ta lại là Ngũ phẩm Hộ bộ Lang trung, lại nạp tôn nữ của Hộ bộ Thượng thư năm đó làm di nương, có khi nào triều đình sẽ nghi ngờ hắn ta noi theo gương Hà gia tham ô nhận hối lộ...

Mà trong khoảng thời gian này, vì để gom đủ hồi môn cho Phinh tỷ nhi, hắn ta thật sự đã nhận rất nhiều thứ không nên nhận.

“Triều ta đã có quy định, nếu kết thông gia với hậu nhân tội thần thì phải thượng tấu.” Vân Sơ tự hỏi tự nói: “Nhìn bộ dáng này của phu quân, chắc là không có bẩm báo lên triều đình nhỉ.”

Tạ Cảnh Ngọc nhắm mắt lại.

Hắn ta nào dám thượng tấu, đó không phải là tự tìm phiền toái sao.

Lúc hắn ta quen Hạ thị, chỉ biết nàng ta tên Hà Linh Huỳnh, căn bản không biết nàng ta là hậu nhân Hà gia, mãi đến khi Phinh tỷ nhi ra đời, nàng ta mới nói rõ xuất thân.

Khi đó tình cảm giữa hai người thâm hậu, hắn ta còn chưa vào triều làm quan, căn bản không quan tâm thân phận của Hạ thị, gạt lão thái thái mua một tòa nhà, nuôi Hạ thị bên ngoài như ngoại thất, sau đó lại có An ca nhi, cuối cùng là Duy ca nhi.

Nhiều năm như vậy, chưa từng có ai nghi ngờ thân phận của Hạ thị, chính hắn ta cũng đã quên mất Hạ thị vốn dĩ mang họ Hà.

Nhưng hiện tại đã có người tra ra Hạ thị, hắn ta không thể nào lừa mình dối người được nữa.

Hắn ta hít sâu một hơi rồi nói: “Một thiếp thất mà thôi, không cần phải thông báo với triều đình, nàng ta phạm sai lầm, vừa lúc có thể tống cổ nàng ta ra ngoài, đưa đến trời nam đất bắc gì cũng được, chỉ cần Tạ gia phân rõ quan hệ với nàng ta thì dù thân phận của nàng ta bị đưa ra ánh sáng, Tạ gia cũng không bị ảnh hưởng.”

Hắn ta nói xong thì nhìn về phía trưởng tử đang đứng bên cạnh.

Bình Luận (0)
Comment