Đích Mẫu Tại Thượng, Nghịch Tử Nghịch Nữ Quỳ Hết Xuống (Dịch Full)

Chương 774

Chương 774 -

Khánh Hoa bỗng nhiên sốt ruột, ngẩng đầu: “Vân Sơ, phụ hoàng...”

“Phụ hoàng bị Sở Thụy mê hoặc tâm trí.” Vân Sơ trầm giọng nói: “Ta sẽ tăng số ám vệ canh giữ Trường Thu Cung, trong khoảng thời gian này, mẫu phi và nhị tỷ đừng rời khỏi Trường Thu Cung.”

Trong tay nàng có ám vệ Sở Dực để lại, cũng có ám vệ của Vân gia, nhưng số người có thể dùng vẫn còn quá ít.

Trời dần dần hửng sáng.

Mặt trời nhô lên ở phía đông bầu trời, chiếu sáng cung điện, đám cung nữ thái giám đều bận rộn với công việc của mình.

Bất kể đêm qua đã xảy ra chuyện gì, một ngày mới đã tới, chuyện nên làm vẫn phải làm.

“Thái Tử Phi, chúng ta đi đâu?” Thu Đồng đi phía sau nhẹ giọng hỏi.

Vân Sơ nhìn về phía trước: “Đến Chiêm Sự Phủ.”

Trong cung có thiết lập Chiêm Sự Phủ, là bộ phận trực thuộc Đông Cung, chức năng chủ yếu là dạy dỗ Thái Tử, phụ tá Thái Tử.

Trên Chiêm Sự Phủ còn có Thiếu sư Thiếu phó Thiếu bảo, đều là chức quan Chính nhị phẩm, cũng chính là phụ tá của Đông Cung.

Sau khi Sở Dực trở thành Thái Tử đã thay đổi không ít người của Chiêm Sự Phủ thành thủ hạ mà hắn tín nhiệm, cục diện bây giờ đã như vậy, chỉ có thể mời những người đó tới cùng mưu tính đại sự.

“Chúng thần bái kiến Thái Tử Phi!”

Người của Chiêm Sự Phủ vội vàng thỉnh an, những người này đều là Chiêm Sự Ngũ phẩm Lục phẩm và mấy phó sử.

Tuy chức quan của bọn họ không cao nhưng cũng có nghe phong phanh chuyện đã phát sinh vào đêm qua.

Nghe nói Vân phi mang theo Ngự Lâm Quân điều tra hậu cung, đả thương Trang Thân Vương, cuối cùng Vân phi bị biếm vào lãnh cung, thống lĩnh Ngự Lâm Quân cũng bị thay đổi.

Trong cung không yên ổn, cũng không biết Thái Tử Phi tới đây làm gì.

Vân Sơ mở miệng nói: “Xin Lưu chiêm sự đi mời ba vị đại nhân Thiếu sư Thiếu phó Thiếu bảo tới đây.”

Dọn vào cung thật bất tiện, muốn ra cung thì phải xin chỉ thị của Hoàng Hậu, không có Hoàng Hậu thì đến xin phi tử chấp chưởng hậu cung, cũng không biết sau khi cô cô bị biếm vào lãnh cung thì ai sẽ là người quản lý hậu cung.

Đang ngồi đợi ở Chiêm Sự Phủ thì một tin tức trên triều đình truyền đến khiến Vân Sơ khiếp sợ không thôi.

Mấy ngày nay, Hoàng Thượng mang bệnh thượng triều, hôm nay vừa lên triều đã tuyên bố ông ta tạm thời tập trung dưỡng bện, nếu Thái Tử ở đây thì để Trang Thân Vương giám quốc.

Ông ta vừa ban bố mệnh lệnh thì triều dã sôi trào, tất cả đại thần đều nghị luận ồn ào.

Vì thân phận của Sở Thụy đặc thù, để Sở Thụy giám quốc, nuôi lớn dã tâm của hắn ta thì khác nào khiến Đại Tấn nội loạn.

Nhưng Hoàng Thượng hoàn toàn không nghe ý kiến của mọi người, đích thân viết thánh chỉ phong Sở Thụy làm Nhiếp Chính Vương.

Hành động này càng khiến mọi người cảm thấy khó hiểu.

Một lão thần vì muốn khuyên can mà đã đâm đầu vào cột, tử vong tại chỗ.

Mấy tiểu quan của Chiêm Sự Phủ không nhịn được nghị luận sôi nổi.

“Không phải hắn ta là ma ốm sao, sao có thể sống tới bây giờ, chắc chắn là giả bệnh để được Hoàng Thượng tín nhiệm...”

“Ta thấy hắn ta cũng giống Thái Hậu, đều mơ tưởng vị trí kia... trong mắt Thái Hậu và hắn ta thì vị trí kia vốn nên thuộc về hắn ta.”

“Suỵt, lời này ngươi cũng dám nói sao, không sợ rơi đầu à.”

“Ta chỉ là không hiểu rốt cuộc Hoàng Thượng đang nghĩ gì, sao lại để đích trưởng tử của tiền Thái Tử giám quốc, xưa nay chưa từng có tiền lệ.”

“Còn phong Nhiếp Chính Vương nữa, trong lịch sử, chỉ có khi nào ấu đế đăng cơ thì mới có thể phong Nhiếp Chính Vương phụ quốc...”

“Được rồi, đừng nói những chuyện này nữa, đừng gây họa cho Thái Tử.”

“...”

Lúc mọi người đang bàn tán thì ba vị đại nhân Thiếu sư Thiếu phó Thiếu bảo cũng đã tới.

Sắc mặt ba người bọn họ không tốt lắm, rõ ràng là vì chuyện đã xảy ra sáng nay.

“Chúng thần thỉnh an Thái Tử Phi.”

Ba người đè nén tâm tư, chắp tay hành lễ với Vân Sơ.

Vân Sơ đứng dậy: “Ba vị đại nhân đừng khách khí, chúng ta vào trong ngồi, người đâu, dâng trà.”

Nhóm cung tỳ bưng bình trà nóng hổi đi vào trong.

Bình Luận (0)
Comment