Đích Mẫu Tại Thượng, Nghịch Tử Nghịch Nữ Quỳ Hết Xuống (Dịch Full)

Chương 941 - Chương 941 - Đại Kết Cục 27

Chương 941 - Đại kết cục 27

Đại kết cục 27

Dưới chân núi Ngũ Khí có một con sông rất lớn.

Ở đó có một sơn động, mười mấy hắc y nhân đứng trên một bãi đất trống.”

Một nam tử nhìn sắc trời, sau đó lạnh nhạt lên tiếng: “Thủ lĩnh, đã đến giờ.”

Lúc này trăng tròn treo giữa bầu trời, ánh trăng phản chiếu dưới mặt nước, gió nhẹ thổi lên, ánh trăng dưới nước lập tức vỡ ra, sóng nước lóng lánh.

Lúc này, một đám thôn dân xuất hiện bên cạnh sông lớn, bảy nữ tử bị trói chặt hai tay hai chân bị đưa lên bảy chiếc bè trúc khác nhau, trên bè trúc có một ngọn nến, trông vô cùng đáng sợ dưới ánh trăng.

Thôn dân quỳ gối bên bờ sông dập đầu rồi lập tức rời đi.

Đám người đi xa thì hắc y nhân trong sơn động mới bước ra cầm lấy dây thừng kéo bè lên bờ.

Những thiếu nữ bị hiến tế sợ hãi đến mức lệ rơi đầy mặt nhưng không dám khóc thành tiếng, sợ chọc giận Hà Thần thì sẽ gặp phải hình phạt tàn khốc hơn.

“Đi bên này.”

Hắc y nhân kéo dây thừng đưa mấy thiếu nữ vào trong một sơn động.

Cửa động là một mảnh tối đen, vòng qua một thạch động mới thấy ánh nến, xung quanh cũng chậm rãi sáng lên.

Lại đi vào sâu, độ ấm càng ngày càng thấp, tới một thạch động nằm cuối cùng, vừa bước vào trong thì những thiếu nữ này đã bị dọa sợ thất thanh.

Nơi đó có một cái hố nông, bên trong là một đống sâu lúc nhúc đen ngòm.

Đám sâu kia vốn đang yên tĩnh nằm dưới hố, vừa thấy mấy thiếu nữ đi vào thì lập tức nháo động.

Vân Sơ nhíu mày, xem ra đây chính là cổ trùng.

Cũng không biết có phải toàn bộ cổ trùng đều ở đây không.

Nàng giữ bình tĩnh, bất động thanh sắc tiếp tục quan sát.

Lúc này, một hắc y nhân xuất hiện, xem cách ăn mặc thì có vẻ địa vị của gã cao hơn đám hắc y nhân ban nãy, đây là thủ lĩnh sao?

Người nọ khàn giọng hạ lệnh: “Lấy máu đầu tim của bọn họ đi.”

Hai hắc y nhân cầm lấy đao nhọn bước về phía trước.

Đám thiếu nữ sợ hãi hét toáng lên.

Nhân cơ hội này, Vân Sơ nghiền nát thuốc viên trong tay áo.

Đây là thứ Ngô Vân nghiên cứu chế tạo ra, là khắc tinh của cổ trùng.

Sau khi thuốc viên bị bóp nát thì bột thuốc bắt đầu phân tán trong không khí, đám tử cổ kia càng lúc càng xao động, có vài con gần chỗ Vân Sơ còn run rẩy, lập tức mất đi hơi thở.

“Thủ lĩnh, cổ trùng có dị!” Một hắc y nhân cả kinh kêu lên: “Không biết vì sao mà có vài con chết rồi.”

“Thủ lĩnh, không hay rồi!” Một hắc y nhân bên ngoài động chạy vào: “Ở ngoài đột nhiên xuất hiện rất nhiều người bao vây cửa động.”

Hắc y nhân dẫn đầu lập tức nhíu mày: “Mang theo cổ trùng, trốn trước đã, đợi qua chuyện rồi quay về.”

Gã nói xong thì bước về phía một thạch động.

Vân Sơ cất bước theo vào thạch động, chỗ này đều là những cặp cổ trùng đã trưởng thành.

Nàng đang muốn đi vào thì lại bị phát hiện, bọn chúng lập tức bao vây nàng.

Những năm gần đây đi vân du khắp nơi, còn có Sở Dực tay cầm tay chỉ dạy, công phu của Vân Sơ tiến bộ rất nhiều.

Nàng bất ngờ rút nhuyễn kiếm bên hông, nhát kiếm đầu tiên đã lấy mạng hắc y nhân đứng gần nhất, sau đó lại rướn người nhảy lên.

“Thì ra là người hiến tế có vấn đề.”

Thủ lĩnh của đám hắc y nhân lập tức trầm mặc, vẫy tay ra hiệu cho đám người bao vây Vân Sơ.

Cùng lúc đó, tiếng bước chân bên ngoài cửa động càng ngày càng đến gần.

“Thủ lĩnh, không thể cứ dây dưa ở đây, mau chạy thôi!”

Tên thủ lĩnh cũng biết đạo lý này, lạnh lùng nói: “Mấy người các ngươi đi cản đường, mấy người các ngươi ôm theo cổ trùng chạy ra từ chỗ ám đạo!”

“Ai cũng không được đi!”

Một thanh đao xé toạc không khí bay đến, xẹt qua mặt tất cả mọi người.

Ngay sau đó, Sở Dực xuất hiện, rút đại đao cắm trong khe núi ra, gác lên cổ tên thủ lĩnh.

Hắn quát lạnh: “Tất cả dừng tay!”

Mười mấy tên hắc y nhân không dám nhúc nhích.

Ám vệ bên ngoài mau chóng ập vào khống chế hắc y nhân.

Vân Sơ dùng đoản kiếm cắt dây thừng cho những thiếu nữ đó.

Mấy tiểu cô nương ôm nhau khóc, không thể tin nói: “Có phải bọn ta không cần chết ở đây không, nhưng mà đắc tội Hà Thần, thôn của bọn ta xong rồi...”

Bình Luận (0)
Comment