(Dịch) Mở Cửa Nhà Hàng, Lại Nhặt Được Bé Con

Chương 43

 Diệp Huân Nhi nhìn về phía tủ lạnh lớn, ai nói không phải chứ?

Lưu nãi nãi ăn hai phần bạch tuộc nướng rồi chuẩn bị vê nhà, Diệp Huân Nhi lại đóng gói thêm hai hộp để bà mang về cho ba đứa cháu đang nghỉ hè ở đây ăn.

Tiễn Lưu nãi nãi đi rồi, Diệp Huân Nhi đóng cửa cẩn thận rồi đi đến chợ đầu mối, mua rất nhiều gia vị, gạo và một số kem, mùa hè không thể thiếu kem, ngoài điều hòa ra thì đây là thứ cứu cánh nhất.

Mua sắm một vòng, Diệp Huân Nhi về nhà trước, lát nữa người bán sẽ sắp xếp giao hàng đến.

Nắng nóng hầm hập, tiếng ve kêu inh ỏi.

Diệp Huân Nhi che ô, đi dọc theo con hẻm lát đá xanh vào trong, con phố dài vài trăm mét, chỉ lác đác mở vài cửa hàng, rất vắng vẻ và lạnh lão.

Cô men theo chỗ râm mát đi vào, đến khi đi đến một quán mì gần nhà thì nghe thấy mấy người đang bàn tán chuyện sáng nay.

“Các anh không thấy đâu, bà lão đó vừa ăn vạ vừa lăn ra đất, người bình thường thực sự không chịu nổi, bị quấn lấy thực sự sẽ bị lột da.”

“Nhưng tôi thấy cuối cùng bà ta lặng lẽ bỏ đi, cũng không làm gì Diệp Huân Nhi?”

“Đứa trẻ đó tính tình giống hệt bà lão Diệp đã mất, rất độc, cô ta chỉ đứng đó nói báo cảnh sát, bà lão đó thấy không lay chuyển được nên bỏ đi, không tôn trọng người già chút nào.”

Chủ quán quán mì rất thất vọng: “Nếu là tôi, tôi sẽ đợi bà ta báo cảnh sát, đồ ăn nhà cô ta bán đắt như vậy, đúng là đồ ăn cướp, cảnh sát đến chắc chắn sẽ bắt cô ta.”

Những người khác cũng cười ừ một tiếng: “Cảnh sát chắc cũng không quản, phải tố cáo lên cục công thương, bà lão đó cũng ngốc, không nghĩ tới điều này.

“Tôi thấy trên mạng có rất nhiều cư dân mạng nói sẽ tố cáo, không biết có ai đi tố cáo không.”

Chủ quán quán mì hả hê: “Nếu thực sự như vậy, sau này chắc chắn cô ta không mở cửa hàng được nữa.”

“Cho dù không có chuyện này, giá cả đắt như vậy, sớm muộn gì cũng phá sản.”

“Mọi người xem quán cô ta kìa, cả ngày không có mấy bàn khách, ế muốn chết, không mở được lâu đâu.”

Diệp Huân Nhi bước trên những viên gạch đá xanh đến trước quán mì, giọng điệu nhàn nhạt nói: “Thực ra sinh ý nhà tôi khá tốt.”

Mấy bà tám chuyện giật mình, ôm ngực cười ngượng ngùng: “Ha ha, tốt là được.

“Chúng tôi cũng chỉ quan tâm đến cô thôi.”

Diệp Huân Nhi nhìn về phía ông chủ quán mì: “Quan tâm đến tôi còn muốn đi tố cáo tôi.”

Mấy người vội vàng phủ nhận: “… Không có, chúng tôi nói mấy người nói bậy bạ trên mạng.

“Không có là tốt rồi.” Diệp Huân Nhi nhướng mày cười: “Nếu thực sự có người đến, chắc chắn cũng sẽ tiện thể xem bên mấy người.”

Mấy người cười không nổi nữa, bọn họ không có giấy tờ gì, chỉ dựng một quầy nhỏ bán chân gà ngâm chua ngọt các thứ.

Diệp Huân Nhi cười cười, sau đó quay về nhà, vê đến nhà thì sắp xếp đồ giao hàng, sau đó lại lên mạng xem thử.

Dưới video gốc, có người quảng cáo về mảng nấu ăn tại nhà, còn giới thiệu nhiêu nhà hàng bếp riêng, rất nhiều người sau khi xem giá của các nhà hàng khác đều im lặng, quả nhiên là do họ quá nghèo.

Rất nhanh, sự chú ý của hầu hết mọi người đã bị chuyển hướng, còn có người phát hiện ra chuyện bà mẹ chồng độc ác không cho con dâu tiêu tiền, mọi người đều mắng chửi, nhất thời những người quan tâm đến nhà hàng của Diệp Huân Nhi chỉ còn lại một số người có ý xấu muốn đào sâu nội dung để kiếm chút nhiệt độ.

Bình Luận (0)
Comment