[Dịch] Người Người Tâng Bốc Vườn Nông Sản Của Tôi

Chương 107

“Thảo trưởng oanh phi nhị nguyệt thiên (Tháng ba cỏ mọc, oanh bay)”

Anh ấy lẩm nhẩm bài thơ này, ngắm nhìn cây cối tươi tốt ở hai bên đường, nơi này… thực sự có thể mang đến nguồn cảm hứng cho bản thân.

Tiếp tục đi dạo, Phan Hằng ngửi thấy mùi thơm của hoa sen tỏa ra từ trong hồ.

Phải làm sao để miêu tả được mùi hương này nhỉ? Nó vừa thanh tao nhẹ nhàng, vừa tinh khiết như hoa huệ. Làn hương bay theo gió, trong trẻo và thanh tịnh, thấm vào tận ruột gan.

Hít một hơi thật sâu, Phan Hằng cảm nhận hương sen len vào trong mũi rồi dần dần lan ra tràn ngập cả lồng ngực.

Mọi khó chịu, mệt mỏi như được đẩy ra ngoài theo từng nhịp thở, thay vào đó là mùi thơm tươi mát lại tao nhã, một mùi hương mà không một loại nước hoa hàng hiệu nào có thể tạo ra được, mùi hương tiếp thêm sinh lực và sự sảng khoái, khiến tinh thần trở nên vô cùng phấn chấn.

Đây đúng là món quà đặc biệt từ thiên nhiên.

“Thơm, thật sự là quá thơm!”

“Vừa ngửi thấy mùi hương này là không còn cảm thấy mệt nhọc chút nào nữa. Hôm nay mẹ tớ bắt tớ dậy từ sớm nên nãy giờ tớ cứ buồn ngủ suốt.”

“Bọn mình tới ao sen đi. Nghe nói ở đó có hoa sen màu đỏ đẹp lắm! Còn có cả sen vua siêu to nữa đó!”

Hai đứa trẻ cấp 2 nắm tay nhau chạy về phía trước, cười cười nói nói đi ngang qua Phan Hằng.

Nhìn bọn nhỏ đi qua, Phan Hằng cảm thấy mình cũng bị nhiễm sự hào hứng đó, thậm chí còn có chút háo hức.

Hình như từ trước tới nay anh ấy chưa thấy hoa sen màu đỏ bao giờ.

Trên đường ván gỗ có rất nhiều người, anh ấy giẫm lên tấm ván gỗ, nghe thấy dưới chân vang lên tiếng “cạch cạch”, cảm giác đi trên gỗ đúng là khác hẳn đi trên mặt đất bằng phẳng, có cảm giác mới lạ và có phần cổ xưa.

Trong hồ còn có vô số chiếc thuyền đang chèo, tạo nên một khung cảnh mới mẻ, có thể nói cách thiết kế này vô cùng độc đáo.

Dưới chân Phan Hằng là ao sen vua, lá của nó to hơn anh ấy tưởng.

Mỗi lá là một cái đĩa tròn khổng lồ, vành của mỗi chiếc lá uốn cong lên như vành của chiếc nia, trông giống như những chiếc thuyền màu xanh lá cây nằm rải rác trên mặt hồ.

Xuyên qua làn nước trong vắt còn có thể nhìn thấy rõ bộ rễ của cây mọc sâu xuống dưới lớp bùn, thân rễ màu xanh nối liền 7-8 phiến lá lại với nhau.

Phan Hằng lần đầu tiên biết được sen vua không phải chỉ là một cây mà là một bụi cây rất lớn.

Đường ván gỗ mà anh ấy đang đi, phía dưới thế nhưng là một gốc sen vua với những phiến lá có kích cỡ khác nhau.

Hiệu ứng hình ảnh này thực sự rất ấn tượng.

Ngay cả Phan Hằng cũng cảm nhận được sự tác động mạnh mẽ về mặt thị giác.

“Bố, bố, đó là cái gì thế ạ?”

Một bạn nhỏ chỉ vào bông hoa có màu đỏ nhạt bên cạnh lá sen vua, sau đó quay qua hỏi bố mình:

“Đó có phải đóa hoa súng mà bố vừa nhìn thấy không ạ?”

“Không, đó là hoa sen vua.”

Người đàn ông rõ ràng đã tìm hiểu khá kỹ, bế đứa bé 4-5 tuổi lên và chỉ vào tấm biển giới thiệu:

“Con nhìn kìa, ở đây có viết này. Cây sen vua thuộc họ hoa súng nên hoa nó nở rất giống với hoa súng. Và hoa của nó sẽ thay đổi màu sắc trong ba ngày: Ngày đầu tiên hoa sẽ có màu trắng, sau đó chuyển sang màu đỏ nhạt vào ngày thứ hai và đến ngày cuối cùng hoa sẽ có màu đỏ sẫm. Chính vì thế nên nó mới có tên gọi là ‘nữ thần hay thay đổi’.”

Bình Luận (0)
Comment