Cô ăn vận rất đơn giản, ngũ quan tinh tế, thái độ tự nhiên phóng khoáng, khí chất điềm tĩnh như nước, như làn gió thanh mát trong rừng, như ánh sao lấp lánh giữa trời đêm, có một sự tươi mới, tự nhiên, hòa vào non nước hữu tình, khiến người ta vô thức có cảm giác kinh ngạc.
Mang theo tâm trạng kích động, Đào Hiểu Tình click vào — sau đó không chút do dự thêm vào bộ sưu tập.
Hướng dẫn này vô cùng đầy đủ, từ tuyến đường di chuyển đến cách mua vé, giới thiệu các điểm tham quan, lịch trình tham quan, các nhà nghỉ và quán ăn xung quanh, chi phí dự tính…
Mỗi một mục đều được sắp xếp rất rõ ràng, còn có những tips du lịch vô cùng chu đáo, có thể nói là tin vui cho những người lười.
Chỉ cần bản hướng dẫn này thôi, là không cần phải quan tâm đến những bản hướng dẫn khác nữa…
Mà hình ảnh minh họa bên dưới dòng chữ đã hoàn toàn thu hút ánh mắt của Đào Hiểu Tình.
Có những bức ảnh toàn cảnh được chụp từ phía trên cao, trông vô cùng rộng lớn tráng lệ; còn có cả những bức ảnh cận cảnh chụp hoa sen đang nở rộ, trong trẻo không tì vết, gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn; có cả những bóng dáng thướt tha xinh đẹp đứng trên lá sen vua, như thể đang đứng trên một chiếc thuyền nhỏ, tách biệt với thế giới; cũng có những chiếc thuyền chèo băng qua mặt hồ gợn sóng lăn tăn, nước hồ trong vắt như gương, giống như đang bơi trong một bức tranh tuyệt đẹp.
Trong vài khoảnh khắc, có mấy con cá koi nhảy ra khỏi mặt nước, màu sắc xinh đẹp, có thể nhìn thấy rõ cả vảy cá; không những thế còn có sự tĩnh lặng của rừng trúc, ánh sáng lốm đốm lọt qua kẽ lá đang nhẹ đung đưa trong gió…
Trời ạ, ảnh chụp đẹp tuyệt vời!
Đào Hiểu Tình lướt qua từng bức ảnh, miệng thỉnh thoảng lại phát ra tiếng cảm thán đầy kinh ngạc.
Nhiếp ảnh gia này đúng là rất biết cách chụp, góc độ của mỗi bức ảnh đều thể hiện rõ tư duy của người chụp, hoàn toàn nắm bắt được bầu không khí, khiến trái tim người xem run rẩy không ngừng.
Đặc biệt là bức ảnh hoa sen kia, rõ ràng là đã nhìn thấy rất nhiều ở những công viên khác, nhưng khi so với bông sen này, dường như cả một hồ đầy sen ngoài kia đã mất đi màu sắc.
Xuyên qua tầng tầng lớp lớp những cánh hoa trắng tinh, Đào Hiểu Tình dường như nhìn thấy được vẻ đẹp cao quý của hoa sen, không rườm rà, hương thơm lại lan xa, đẹp đến rung động lòng người; đến những giọt sương đọng trên cánh hoa cũng xinh đẹp tuyệt vời, tròn trịa óng ánh, trong vắt, dưới ánh mặt trời phản chiếu ra muôn ngàn ánh sáng rực rỡ.
Ảnh còn chưa xem xong, cô ấy đã hận không thể lập tức đến Hoa Gian Tập để check-in rồi.
Hiệu quả tuyên truyền của Hoa Gian Tập cực kỳ tốt, đã vượt ngoài mong đợi của Trịnh Thiển.
Sự nổi tiếng đến từ việc Thanh Sương đăng video “Vũ điệu trên lá” lên trên mạng xã hội, khiến nó lập tức trở thành một chủ đề hot.
Mà sự xuất hiện của Trịnh Thiển trong video hậu trường cũng khiến chủ đề này càng trở nên hot hơn bao giờ hết.
Cô chớp lấy thời cơ, lập tức dùng tài khoản @Trịnh Thiển đăng video và thời gian khai trương vườn thực vật Hoa Gian Tập lên mạng.
Những tài khoản có tick xanh cùng với các tiktoker cũng tiến hành tuyên truyền, lại phối hợp với những bản hướng dẫn du lịch và những bức ảnh minh họa tuyệt đẹp v.v, tất cả những điều này đã thành công thu hút được vô số sự chú ý.
Mà Trình Mộng Đình cũng đóng góp không ít.
Là một blogger có mấy trăm nghìn fan, cô ấy không chỉ giúp bạn thân kết nối với những blogger khác để tuyên truyền mà còn chụp một bộ ảnh ở Hoa Gian Tập.
Khung cảnh tuyệt đẹp kết hợp với trang phục thời thượng đã đem lại hơn một triệu lượt thích.
Ngoài ra Trịnh Thiển đã chọn một vài vị khách may mắn vào tham quan vườn bách thảo miễn phí.
Việc họ cần làm là đăng những đánh giá và hình ảnh thực tế về Hoa Gian Tập lên các ứng dụng đánh giá để người khác có thể tham khảo.
Cứ như vậy, các kiểu PR như: truyền thông, xã giao, hướng dẫn, đánh giá đều đã có.
Trịnh Thiển nhìn vườn bách thảo ngày càng có nhiều người biết đến, cô không khỏi cảm thấy đây chính là một khởi đầu tốt đẹp.
Đương nhiên, cô cũng nhìn thấy rất nhiều sự nghi ngờ.
“Vừa nhìn ảnh đã biết là photoshop rồi, có điều nhiếp ảnh gia thực sự rất chuyên nghiệp, góc quay rất đỉnh.”
“Trước kia Hoa Gian Tập có tên là vườn bách thảo Nam Sơn, nửa năm trước lúc tôi đi ngang qua có chụp vài tấm ảnh, mọi người xem đi. Hồ nước có mùi hôi, quang cảnh xung quanh rất bẩn, lộn xộn, rất tệ, ngàn vạn lần đừng tin! Đưa bình luận của tôi lên đầu đi, để nhiều người thấy được (chắp tay trước ngực).”
“Ảnh chụp nhà kính trồng hoa quá khoa trương rồi, làm gì được như vậy chứ?”
“Tôi muốn đi sâu tìm hiểu mấy chậu sen đá kia, có một vài chậu trong số đó rất giống cây giả làm từ đất sét,… Đặc biệt là sen đá hoa hồng núi, các bạn lên mạng search là sẽ biết thôi.”
…
Sau khi Trịnh Thiển nhìn thấy cũng không hề tức giận, trái lại ở một mức độ nào đó, cô còn cảm thấy đây là chuyện tốt.
Có nghi ngờ mới có người muốn đi tìm hiểu thực hư, đó cũng là một cách để PR.
Chẳng qua chờ bọn họ đi vào vườn bách thảo thì sẽ biết rằng, đó chỉ là mấy lời đồn thất thiệt.
Trịnh Thiển tắt App đi, ngước mắt nhìn thoáng qua cuốn lịch để bàn, hôm nay là ngày 25 tháng 7.
Ngày mai là khai trương rồi.
Nói không căng thẳng thì là nói dối.
Trịnh Thiển nhắm mắt lại, có thể cảm nhận được rõ ràng tiếng nhịp tim mình đang đập vô cùng mạnh mẽ, nhanh hơn so với bình thường rất nhiều.
Điều mà hiện tại cô có thể làm chính là rà soát lại trong đầu một lần nữa xem có bỏ sót chi tiết nào không, nhân viên có sắp xếp đúng chỗ hay không, tránh phát sinh tình huống ngoài ý muốn.
Hy vọng ngày mai có thể thuận lợi khai trương.
*
7 giờ sáng, khi đồng hồ báo thức vang lên lần thứ hai, Đào Hiểu Tình mới tắt đi, sau đó từ trên giường bật dậy.
Hôm nay là ngày Hoa Gian Tập chính thức khai trương, cô ấy đã hẹn với Tinh Tinh sẽ đi sớm một chút, tránh cảnh người đông phải xếp hàng.
Hai người hẹn nhau ở ga tàu điện ngầm trong thành phố, sau đó mới gọi xe.
Địa chỉ của Hoa Gian Tập có hơi xa, từ thành phố đi đến đó tốn khoảng 40 tệ, nhưng chia đều cho hai người thì vẫn ổn.
Trong xe mở điều hòa, Đào Hiểu Tình buộc cao tóc lên, cảm nhận gió mát phả ra từ điều hòa, lập tức cảm thấy bản thân như được sống lại.
Tháng 7 vẫn còn rất nóng, dù bây giờ đang là sáng sớm nhưng nhiệt độ cũng rơi vào khoảng 27-28 độ.
Đứng ở bên đường chờ xe mất vài phút, Đào Hiểu Tình đã cảm thấy đầu mình như sắp bốc khói đến nơi.
Đường Tinh Tinh đeo một chiếc túi đeo chéo, dựa theo kích cỡ thì cũng không để được quá nhiều đồ:
“Hiểu Tình, cậu có mang theo nước không?”