[Dịch] Người Người Tâng Bốc Vườn Nông Sản Của Tôi

Chương 64

Đào Hiểu Tình không thích mang theo đồ đạc lỉnh kỉnh, vì thế mỗi lần ra ngoài hai tay cô ấy đều trống không:

“Tớ không, đến đó rồi mua sau cũng được mà.”

8 giờ 40 phút, hai người đã tới cửa vào của Hoa Gian Tập, lúc này vườn bách thảo chỉ mới mở cửa được 10 phút.

Nhìn hàng dài ô tô đậu ở hai bên đường, Đào Hiểu Tình thầm vui mừng:

“Cũng may là đến sớm.”

Quả nhiên hôm nay có rất nhiều người tới đây để tham quan.

“Tớ đi mua nước đã.”

“Được, đi cùng đi.”

Hai người bước đến chỗ máy bán nước tự động, phát hiện dưới ô che nắng có hai anh chàng đẹp trai, đồng thời còn có không ít người đứng ở đó quét mã, vì thế bọn họ bèn tò mò đi tới.

Chỉ thấy tấm bảng bên cạnh viết:

【Cho thuê ba lô du lịch】

Phí thuê: 20 đồng (cần đặt cọc 100 đồng)

Bao gồm: Nước khoáng *2, miếng dán làm mát *4, khăn giấy *2 túi, khăn ướt *1 túi, ô che nắng *1, gậy selfie *1, nước hoa *1.

PS: Sau khi dùng xong thì quay về đây để trả, chúng tôi kiểm tra xong, nếu không có vấn đề gì thì sẽ trả lại tiền đặt cọc.

“Bạn học, có muốn thuê một chiếc ba lô không? Chúng tôi đã sắp xếp mọi thứ đầy đủ, bạn sẽ không cần phải mang thêm gì cả.”

Một anh chàng đẹp trai mỉm cười rạng rỡ nhìn về phía hai người, khoe tám cái răng trắng tinh, áo ba lỗ chữ I lộ ra đường cong cơ bắp rắn rỏi, vừa nhìn đã biết là người thường xuyên luyện tập thể thao.

Vì trời rất nóng, vài giọt mồ hôi theo cằm của chàng trai chảy xuống, lăn qua yết hầu, rồi lăn một đường xuống dưới cổ áo, cả người toát ra mùi hormon gợi cảm.

Bị nhìn như vậy khiến mặt Đường Tinh Tinh đỏ ửng cả lên, có chút ngượng ngùng cúi đầu.

Đào Hiểu Tình nhìn ba lô du lịch đã được sắp xếp hoàn chỉnh trong tay chàng trai, lại nhìn những thứ vật phẩm đang bày biện trước mặt, trong lòng cực kì dao động.

Đối với người lười như cô ấy thì thứ này thật sự rất cần thiết.

“Hay là — ”

“Chúng ta thuê đi.”

Hai người đồng thanh nói.

Sau khi trả tiền xong, Đào Hiểu Tình xung phong đeo ba lô.

Sau khi trả tiền xong, Đào Hiểu Tình xung phong đeo ba lô.

Không nặng như tưởng tượng, dưới sự hướng dẫn của anh chàng kia, cô ấy đã dán một miếng dán làm mát lên huyệt đại chùy sau gáy, rất nhanh cảm giác mát lạnh đã truyền tới.

Đường Tinh Tinh lấy ô che nắng từ trong ba lô ra, dạng gấp, khá nhẹ, nhưng khi mở bung ra thì lại rất to, vừa đủ che cho hai người.

Có ô che nên ánh mặt trời cũng không còn quá gay gắt nữa.

Kiểu đồ như ô che nắng này người lười như Đào Hiểu Tình lần nào cũng không muốn mang theo.

Nhưng sau khi ra khỏi nhà thì đã bị thời tiết bên ngoài dạy cho một bài học, ánh nắng như ngọn lửa mạnh mẽ trực tiếp thiêu đốt mặt đất, khiến người ta khó mà mở mắt, lượng nước trong cơ thể dường như cũng bị thiêu đốt đến mức bốc hơi.

Nhưng cô ấy vẫn không ghi nhớ được bài học này, lần sau vẫn sẽ tiếp tục như vậy.

Và vấn đề về nước khoáng cũng giống y hệt.

Chỉ cần trong tay cầm chai nước khoáng thì dù là chụp ảnh hay xem điện thoại cũng đều không tiện, chẳng may để quên ở đâu đó trong khu du lịch, kiểu gì thì kiểu mấy giây sau cũng sẽ biến mất không còn tăm hơi.

Tóm lại, cô ấy thực sự cần một chiếc ba lô du lịch như vậy để giải quyết vấn đề.

Còn chưa bước vào trong vườn bách thảo, ấn tượng của Đào Hiểu Tình về Hoa Gian Tập đã vô cùng tốt.

Cô ấy ngay lập tức đăng khoảnh khắc đầu tiên lên vòng bạn bè trên Wechat.

Bình Luận (0)
Comment