[Dịch] Người Người Tâng Bốc Vườn Nông Sản Của Tôi

Chương 73

Cô ấy tùy tiện thêm vài filter là đã sở hữu được một tác phẩm nhiếp ảnh đủ để đăng lên mạng xã hội, cho dù là tấm nào thì cũng không nỡ xóa.

Đáng tiếc là không được nhìn thấy hình ảnh có người đứng ở trên lá sen vua.

Ngay lúc Đào Hiểu Tình đang suy nghĩ, cách đó không xa vang lên giai điệu du dương của vùng Giang Nam, thu hút sự chú ý của du khách trên bờ.

Cô gái chèo thuyền đứng ở đầu thuyền phe phẩy mái chèo, hai tay vung lên, ngân nga một giai điệu với những ca từ khó hiểu, mang theo giai điệu độc đáo của người Giang Nam, du dương êm ái, mái chèo khua động một vùng nước, mặt nước sóng gợn dập dờn, lấp lánh ánh nắng ban mai…

Sau lưng là hồ sen đang nở rộ, hương hoa sen xộc vào mũi, thanh mát u tĩnh, phía bên hồ còn có vài nhánh liễu hơi rủ xuống, nhành cây đung đưa theo gió, tiết tấu chậm rãi.

Thân thuyền lắc nhẹ, những chú cá koi màu sắc sặc sỡ bơi lội xung quanh, thỉnh thoảng lại có chú chim nước đậu trên đỉnh thuyền, vỗ cánh phành phạch bay qua, cùng với màu trời và làn nước trong veo, thời gian phảng phất như trôi chậm lại.

Dưới sự chú ý của mọi người, một trong những chiếc thuyền đi vào gần phiến lá sen vua kia, sau đó bất động ở trên mặt nước.

Có một cô gái mặc Hán phục, dưới sự hỗ trợ của cô gái chèo thuyền và bạn mình, cô ấy đặt chân lên phiến lá đã được đặt một tấm kính dày, rồi từ từ quỳ xuống ở chính giữa phiến lá.

Làn váy của cô gái trải thành từng lớp xung quanh, tạo thành hình quạt dài khoảng 1 mét, những ‘sợi chỉ vàng’ và đường thêu trên bộ Hán phục tỏa sáng dưới ánh nắng, tạo thành một bức tranh tuyệt đẹp.

“Wow, thực sự có thể ngồi lên lá sen vua kìa —”

“Cứ thấy nguy hiểm sao sao ấy, sẽ không bị ngã đấy chứ?”

“Không đâu, nhìn kỹ sẽ thấy phiến lá không hề chìm xuống một chút nào cả.”

“Mẹ, con cũng muốn giống như chị gái kia, ngồi lên đó chơi.”

“Hán phục đẹp thật đó! Cảnh sắc ở đây lại tuyệt như vậy, lần sau tôi cũng muốn mặc Hán phục đến đây chụp ảnh.”

Nhìn thấy lá sen vua thực sự có thể chịu được trọng lượng của một người trưởng thành, du khách xung quanh càng cảm thấy hứng thú hơn, tiếng chụp ảnh lập tức vang lên không ngừng.

Cô gái kia đương nhiên chỉ dám ngồi trên phiến lá sen vua để chụp vài tấm ảnh, lúc đứng lên chân còn hơi run, mau chóng quay lại thuyền nhờ sự giúp đỡ của bạn mình.

Còn những người khác, mặc dù trong lòng rất muốn thử, chẳng qua cũng không được mấy người có sự can đảm đó.

Rất nhiều du khách chỉ nhìn mặt hồ bên dưới thôi cũng đã cảm thấy choáng váng rồi, thân thuyền nhờ sức nổi mà nhẹ nhàng đong đưa, lỡ như không cẩn thận dẫm hụt chân thì sẽ trở thành một tai nạn, chứ không phải là một trải nghiệm tuyệt vời.

Huống chi trên bờ có nhiều người nhìn như vậy, hầu như đều cầm di động chụp ảnh, người dám bước lên hầu như đều có tính cách hướng ngoại, không hề sợ ánh nhìn của người khác.

Đào Hiểu Tình nhìn từng chiếc thuyền chèo tới lá sen vua, trong lòng đã dao động, bèn kéo Đường Tinh Tinh đi tới bến thuyền.

Vé đi thuyền là 30 đồng/người, một thuyền có thể ngồi 4-6 người, đầy người thì sẽ bắt đầu rời bờ.

Hai người mua vé xong, bèn ngồi ở khu nghỉ ngơi của bến thuyền để chờ.

Bây giờ mới hơn 9 giờ rưỡi mà đã có người xếp hàng rồi.

May là số lượng thuyền ở đây khá nhiều, rất nhanh đã đến lượt của họ.

Bình Luận (0)
Comment