[Dịch] Người Người Tâng Bốc Vườn Nông Sản Của Tôi

Chương 74

Hai người bước lên thuyền, bàn chân dẫm lên tấm ván gỗ phát ra tiếng “kẽo kẹt kẽo kẹt”.

Dưới tác dụng của sức nổi, cảm giác này không hề giống với cảm giác đi bộ ở trên bờ, khiến hai người phải dìu nhau khom lưng bước vào khoang thuyền.

Khoang thuyền không lớn, có hai chỗ ngồi, bọn họ cùng một gia đình ba người chia ra ngồi hai bên, ở giữa có đặt một cái bàn nhỏ, trên bàn đặt trà bánh và đá lạnh, khí lạnh nhè nhẹ tỏa ra, khiến người ta cảm thấy khá mát mẻ.

Phía trước là mành cửa cuốn lên một nửa, có thể che khuất ánh mặt trời, thông qua mành có thể nhìn thấy cánh tay vung mái chèo của thuyền nương.

Đào Hiểu Tình thông qua cửa sổ quan sát cảnh tượng xung quanh, thân thuyền trầm xuống một độ cong nhất định, mặt nước yên tĩnh gần trong gang tấc, gợn sóng đong đưa dưới ánh nắng mặt trời lóa mắt, đàn cá koi bơi lội xung quanh, dường như chỉ cần với tay là có thể chạm vào được.

Thuyền nương bắt đầu ngâm nga giai điệu Giang Nam, con thuyền lắc lư tiến về phía trước, cảm giác này hoàn toàn khác với việc đi trên những chiếc thuyền lớn.

Cô ấy có thể cảm nhận rõ sức nước nâng thuyền lên, nghe được tiếng mái chèo khua động, nhìn thấy những gợn sóng và đàn cá bơi lội gần đó, cơ thể lắc lư nhẹ nhàng theo thuyền, như thể đang hòa mình vào khung cảnh trước mặt, hoàn toàn tránh xa những ồn ào xao động nơi trần thế, cả người chìm sâu vào loại cảm giác phiêu bồng này.

Hương hoa sen ngày càng nồng đậm, thì ra là họ đã tiến vào khu vực hồ sen.

Đào Hiểu Tình không nhịn được mà vươn đầu nhìn về phía trước, từng mảng từng mảng lá sen xanh ngắt, đung đưa tự do trong gió, như là những đợt sóng dập dềnh.

Trên phiến lá xanh biếc còn đọng lại vài giọt sương như những viên ngọc lóng lánh, mượt mà lăn qua lăn lại ở giữa phiến lá, thỉnh thoảng tụ lại với nhau rồi trượt về phía trung tâm, trong vắt long lanh, khiến người ta trầm trồ không thôi.

Đào Hiểu Tình bèn hé miệng hít thở bầu không khí ở nơi này.

Trong không khí toàn là hương hoa sen thơm ngát, thấm vào tận ruột gan.

Làn hương thơm ngát kia từ mũi xuống đến phổi, theo sự hô hấp trao đổi tuần hoàn, vòng đi vòng lại, không khí trong lành giúp thải hết khí thải tích tụ trong cơ thể, xóa tan muộn phiền lẫn âu lo, khiến cả người trở nên thoải mái hơn rất nhiều.

Thỉnh thoảng có thể nhìn thấy những bông hoa sen duyên dáng giữa đám lá xanh, cành thẳng đứng, đẹp đến mức không thể rời mắt.

Hoa sen đắm chìm trong ánh mặt trời, được chiếu sáng đầy đủ, bày ra tư thế đẹp nhất.

Có một vài nụ hơi chớm nở, một vài nụ thì đã nở rộ, cánh hoa nở ra từng tầng một, cho đến khi nở rộ hoàn toàn, cụm hoa rất to, nhô ra hơn so với hoa sen bình thường, đứng thẳng trong hồ để mọi người có thể chiêm ngưỡng.

Từng cánh hoa mượt mà, trong trẻo như ngọc, hồng hào như đào tháng ba, nhưng cũng mang khí chất đặc trưng của hoa sen ‘gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn’, thuần khiết, tao nhã, phẩm chất cao quý khiến mọi người không thể không rời mắt.

“Đẹp thật.”

Đường Tinh Tinh lần đầu tiên nhìn thấy một đóa hoa sen đến mức thất thần, mãi đến lúc không nhìn thấy nó nữa, cô ấy mới như bừng tỉnh từ trong mộng, nhanh chóng dùng điện thoại chụp một tấm ảnh.

Bình thường Đường Tinh Tinh cũng đã ngắm rất nhiều hoa sen ở các công viên khác, nhưng cô ấy chưa bao giờ cảm thấy chúng có thể hấp dẫn đến mức này.

Bình Luận (0)
Comment