[Dịch] Nữ Thần Huyền Học Đâu! Mau Cứu Mạng!

Chương 115

Lâm Trạch Dương thông báo lên trên một tiếng, gọi mọi người tập trung.

Mễ Lị Á không có tâm tư quản hắn, để hắn tùy ý.

Vân Thanh Diệu mang theo hơn hai trăm người, lén đi thẳng đến phụ cận Doanh đội 5.

Nơi này Phương Hồng Thần phái một cỗ binh lực nhỏ đang kiềm chế, nhưng Doanh đội 5 nhân tâm không yên, trong lúc nhất thời thế nhưng cũng không dễ thoát thân.

Đối diện phía trước chính là một Doanh đội, bảng tên trên ngực lóe sáng, tên Cao Chính Khang.

Nhiệm vụ của đội Xanh chỉ là kiềm chế, còn chưa có khởi xướng tấn công quy mô lớn.

Doanh đội 5 bị quấy rầy vô cùng bực bội, nhưng đối phương rất giảo hoạt, ý đồ của bọn họ là lao ra ngoài, đối diện liền tản ra. Chờ bọn họ sau khi trở về, đối diện lại tập trung binh lực cường công.

Tóm lại, muốn đem tất cả bọn họ bao vây ở trên mảnh đất này.

Nghe được tin tức Doanh đội 10 sẽ đến chi viện, doanh trưởng doanh 5 cảm động đến sắp khóc.

Doanh đội 5 ở hướng Đông Nam, vốn là do Mễ Lị Á an bài dùng để tùy thời chi viện các Doanh địa khác.

Phương Hồng Thần vì hoàn toàn cắt hết chi viện của bọn họ, liền ra lệnh cho đội ngũ của Cao Chính Khang dẫn bọn họ càng đi càng xa, muốn dựa vào lực lượng bộ đội tinh nhuệ của hắn, vây chết bọn họ.

Hắn chắc chắn, lấy tính cách của Mễ Lị Á, nàng ta sẽ không có tinh lực cũng không có tâm tư, tới cứu viện một cái Doanh địa đã không còn tác dụng.

Cho nên, Doanh đội 5, trên thực tế đã là một Doanh đội chết

Đây cũng chính là cho Vân Thanh Diệu một cơ hội.

Cách đội Đỏ chi viện xa, cũng có nghĩa là cách đội Xanh chi viện cũng xa.

Nàng mang theo người, thanh thế to lớn vọt lại đây, hoàn toàn bắt chước theo chiến lược ban đầu của Phương Hồng Thần.

Sau lưng mọi người kéo theo từng bó, từng bó nhánh cây, đi đường giả tạo thành một khoảng rừng cây đong đưa.

“Doanh trưởng, phía trước không quá thích hợp!” Có trinh sát binh lập tức phát hiện, báo cáo lại cho Cao Chính Khang.

“Động tĩnh có điểm lớn!”, Cao Chính Khang có chút chần chờ, “Không thể nào?”.

Đội Đỏ có thể rút ra binh lực dư thừa từ khi nào?

Còn không đợi hắn kịp xin chỉ thị.

“Đánh!”

Vô số tiếng thét vang lên, khí thế như lũ cuốn, không tiết kiệm đạn chút nào, nhìn qua xác thật là trạng thái bóng người dày đặc

“Tập trung binh lực, toàn tâm ứng đối!” Cao Chính Khang hô to.

Đội Xanh nhanh chóng ẩn đến sau các cây to, hai bên tìm kiếm mục tiêu của chính mình để xạ kích.

Có Vân Thanh Diệu ở đây, vị trí mà Đội Đỏ chọn chiếm ưu thế tuyệt đối, đảm bảo có thể bù lại bộ đội tinh nhuệ không đủ nguy hiểm.

“Đối phương là ai? Các ngươi có nhận thức không?” Vân Thanh Diệu hỏi Lưu Dược.

“Không quen biết, bất quá xem thẻ bài trên ngực, tựa hồ tên Cao Chính Khang, không phải Đặc Tuyển sinh.”

“Cao Chính Khang, Cao doanh trưởng, mời ra ngoài nói chuyện?!” Vân Thanh Diệu hét lớn một tiếng.

Đội Xanh tìm theo tiếng nói, phát hiện vị trí của đối phương không dễ để xạ kích.

“Làm sao ngươi biết ta?” Cao Chính Khang đè nặng giọng nói, một bên không quên tiếp tục xạ kích.

Vân Thanh Diệu nói, “Chúng ta bàn điều kiện một chút, thế nào?”

Cao Chính Khang nhíu mày, không nghĩ quan tâm nàng.

“Uy, trên chiến trường ai cùng ngươi bàn bạc chứ?”

Lưu Dược đi theo bên cạnh Vân Thanh Diệu, thọc thọc nàng.

Vân Thanh Diệu không để ý, tiếp tục hướng về phía Cao Chính Khang, cao giọng nói, “Ngươi có khả năng không biết ta, nhưng ngươi hẳn là đã nghe qua Mễ Lị Á đi? Trong trường học hẳn là không có ai không biết nàng.”

Cao Chính Khang không lên tiếng, còn đang suy nghĩ đối phương là muốn bàn chuyện như thế nào, Vân Thanh Diệu tiếp tục nói:

“Mễ Lị Á cùng ta có thù riêng, chúng ta có thể hợp tác!”

Cao Chính Khang nhíu chặt mày, “Ngươi nằm mơ đi?”

Vân Thanh Diệu nói, “Nhiệm vụ của ngươi là bám trụ ta, để đại bộ đội có thời gian tiêu diệt chủ lực của đội Đỏ. Nhưng bên kia cũng không ít người, Mễ Lị Á cũng không phải loại người không có đường để lui, chiến lược của các ngươi không thể thành công.”

“Bên này của chúng ta, Đặc Tuyển sinh chiếm đa số, vô luận chiến lực hay là số lượng người, đều so với các ngươi mạnh hơn. Giằng co đi xuống, ngươi có khả năng sẽ chết ở chỗ này.”

Cao Chính Khang trào phúng cười một chút, đối phương cảm thấy hắn rất là ngu ngốc sao?

Bất quá thấy nàng thao thao bất tuyệt tự quyết định, nhịn không được đáp lại, “Nếu ngươi có thể thắng, còn cần phải ở đây bàn bạc sao?”

“Chỉ phải trả một ít đại giới nhưng lại thu hoạch được ích lợi lớn nhất, đây mới là kết cục tốt nhất của chiến tranh, không phải sao? Star Wars còn vừa đánh vừa nói chuyện cơ mà.”

“Chúng ta hai bên tiếp tục sống mái với nhau không có chỗ tốt, một khi đã như vậy, vì cái gì mà không hợp tác?”

“Chúng ta ở giữa không có khả năng hợp tác”, Cao Chính Khang nói.

“Có!”, Vân Thanh Diệu nói, “Không có địch nhân vĩnh viễn, chỉ có ích lợi vĩnh viễn.”

Cao Chính Khang nổi lên hứng thú, “Nói tiếp đi……”

Vân Thanh Diệu tiếp tục thuyết phục, “Để ta đoán xem, các ngươi cho rằng Doanh đội một cùng Doanh đội hai của chúng ta đầu đuôi không thể chiếu cố lẫn nhau, cho nên mới phái đại bộ đội, muốn đi qua ăn luôn hai Doanh này của chúng ta. Sau đó lại phân công mấy Doanh, đi bám trụ các đội ngũ cứu viện khác của đội Đỏ, đúng không?”

“Nhưng các ngươi cũng không xác định được vị trí Doanh địa của chúng ta, cho nên mới để một bộ phận binh lực ở trạng thái không sử dụng đến. Trong thời gian chiến tranh, binh lực mà các ngươi có thể sử dụng được cũng không khác biệt gì so với chúng ta bên này, do đó không có ưu thế quá lớn.”

“Doanh đội 4 và Doanh đội 5 của các ngươi đang ở hai vị trí S9 và F7 này, muốn đánh lén bọn ta, có đúng hay không?”

“Ngươi cảm thấy nếu ta hướng lên trên báo một chút, chúng ta vẫn còn ba Doanh đội có thể chạy, chúng ta công thủ hai bên vị trí, có thể chuyển biến hay không?”

Đầu Cao Chính Khang đổ mồ hôi lạnh, Doanh đội 4 và Doanh đội 5 là lén lút đi, làm cách nào mà nàng ta biết được?

“Nếu ta thả các ngươi đi, ít nhất, các ngươi sẽ có nhiều hơn một phần thắng, không phải sao?”

Doanh đội trưởng Doanh 5 đã bắt đầu xao động, tình huống này là như thế nào? Đây là có nội tặc sao? Diễn tập sẽ không có loại thân phận thứ ba là gian tế chứ?

Đối phương trước mắt đã ngừng xạ kích, xem ra nghe lọt lời nàng, mọi người thở hổn hển, kiềm chế không có giết hại lẫn nhau, nghe nàng tiếp tục lừa dối.

“Hai bên đều có ích lợi mới có thể hợp tác, ngươi nói nhiều như vậy, ta thật không tin người vô tư!” Cao Chính Khang cười nhạo.

“Đương nhiên là có điều kiện!”, Vân Thanh Diệu nói.

“Ta không phải đã nói sao, ta cùng Mễ Lị Á có thù riêng, nàng bị thua là chắc chắn, âm 50 điểm cơ sở chúng ta cũng nhận. Nhưng ta nuốt không trôi khẩu khí này! Để nàng ở thêm một khắc, nàng liền có khả năng lấy thêm vài điểm cơ sở của chúng ta để đền bù lại sai lầm của chính nàng. Mà việc này, là thành lập ở trên người chúng ta, những người bị buộc phải làm pháo hôi.”

“Sao ta có thể cho phép nàng quá tự tại như vậy được, ngươi nói có đúng không?”

Cao Chính Khang chớp chớp mắt, nhìn về phía người bên cạnh, “Sao ta cảm thấy không hiểu nổi ý của nàng vậy.”

“Doanh trưởng, nàng là nói nàng muốn hạ Mễ Lị Á!”

“Xử lý tổng chỉ huy của bọn họ?”

Cao Chính Khang không dám tin tưởng, hắn chưa từng thấy qua người điên như vậy, bất quá đều nói nữ nhân điên lên đặc biệt không lý trí, thù riêng của hai người này đã tới mức độ nào rồi?

Doanh đội trưởng Doanh 5 nghe được thập phần xao động, càng nghe càng không biết được, nàng là đang nói bậy hay là sự thật đây?

Doanh đội trưởng Doanh 5 vừa mới muốn lên tiếng bác bỏ, đã bị Hoắc Xuyên đè xuống.

“Chờ đi!” Hoắc Xuyên nói.

Doanh đội trưởng Doanh 5 chỉ có thể đem tình huống binh lực đối diện thông báo lên trên, hiện tại liền chờ ý kiến của Mễ tổng chỉ huy.

Tròng mắt Cao Chính Khang xoay chuyển, tiếp tục thử, “Tư oán của các ngươi, cùng chúng ta có quan hệ gì?”

Vân Thanh Diệu nói, “Chúng ta có thể hợp tác……”

“Ngươi lấy cái gì cùng ta hợp tác?” Cao Chính Khang không tin.

“Mới vừa rồi không phải đã nói sao? Kế hoạch đánh lén của các ngươi không được, còn có khả năng bị vây đánh, hợp tác với ta chính là lợi thế.” Vân Thanh Diệu nói.

“Thật đáng tiếc, hiện tại đã không phải”, Cao Chính Khang nhìn thông tin, hắn đã sớm đem thông tin báo cáo lên trên.

“Nga”, Vân Thanh Diệu một chút cũng không hoảng, “Ta thả ngươi đi, đây là lợi thế thế mới của ta!”

“Ngươi thật sự cảm thấy chúng ta không thắng được sao?” Cao Chính Khang không tin.

“Không hẳn, cơ hội đều là một nửa, một nửa, nhưng rõ ràng có lựa chọn càng tốt hơn, vì cái gì muốn cứng đối cứng đâu?”

“Ta căn bản là không nghĩ đi cứu viện Mễ Lị Á, từ góc độ này xem ra, binh lực của các ngươi quả thật là lãng phí.”

“Như vậy ngươi thì sao? Ngươi muốn cái gì? Ngươi nếu thắng, lấy điểm không phải thực tốt sao?” Cao Chính Khang suy nghĩ nửa ngày, cảm thấy miếng mồi này xác thật thơm ngọt.

“Ta là một quân nhân, ngươi biết mà, ta không thể tự mình động thủ!”, Vân Thanh Diệu nói.

Cao Chính Khang:……Đánh rắm, ngươi còn biết chính mình là quân nhân sao.

“Còn thành ý của ta ư? Ta sẽ nói cho ngươi biết vị trí của Mễ Lị Á, ở trong một trận chiến đối kháng, xử lý được tổng chỉ huy của đối thủ sẽ mang đến tác dụng như thế nào, ta nghĩ các ngươi so với ta càng rõ ràng hơn.”

“Dù cho có thất bại, ngươi cũng có thể quấy rầy tiết tấu của bên ta, ngươi nói xem có phải không?” Vân Thanh Diệu nói.

“Điều kiện là gì?” Cao Chính Khang có chút tâm động.

“Đơn giản, ngươi lui binh về hướng đông là được rồi.”, Vân Thanh Diệu nói.

“Lui binh? Nói đến nói đi, vẫn là vì cái này sao?”, Cao Chính Khang nói.

“Ngươi có thể ước lượng một chút phân lượng tin tức của ta.”, Vân Thanh Diệu đáp.

Cao Chính Khang bên kia thật lâu không có đáp lại, hắn hẳn là muốn hướng lên trên xin chỉ thị.

Hai phút sau……

“Ngươi nói đi, ta đáp ứng ngươi.”

“Các ngươi trước hướng đông lui 100 mét!” Vân Thanh Diệu nói.

“Kia không được, vạn nhất ngươi nuốt lời thì sao?” Cao Chính Khang không ngốc.

“Như vậy, ta nói cho ngươi một nửa, ngươi lui 50 mét.”, Vân Thanh Diệu nói.

“Ngươi nói trước đi!” Cao Chính Khang rống to.

Doanh đội trưởng Doanh 5 thiếu chút nữa lao ra ngăn cản Vân Thanh Diệu, bị Hoắc Xuyên gắt gao đè lại.

Bình Luận (0)
Comment