[Dịch] Nữ Thần Huyền Học Đâu! Mau Cứu Mạng!

Chương 126

“Ngươi nói thật sao? Là dung hợp sao?”

“Nếu cảm giác của ta không sai mà nói, thì chính là vậy.” Vân Thanh Diệu không biết bọn họ vì cái gì mà lại kích động đến như vậy, nhưng vẫn ăn ngay nói thật.

“Chẳng lẽ lại là?” Hai người nhìn nhau, ở trong ánh mắt của đối phương thấy được sự sợ hãi.

“Hoắc thiếu, bệnh viện bên này có dụng cụ kiểm tra đo lường XM ăn mòn không?”

“Ngươi nói cái gì?” Hoắc Xuyên tựa hồ cũng bị những lời này làm cho bừng tỉnh.

“XM ăn mòn? Sao có thể? Đó là thời điểm Tinh Minh xâm lấn mới có thể phát sinh!” Hoắc Xuyên lùi lại vài bước, không dám tin tưởng.

Hoắc Xuyên biết sự tình quan trọng, nhanh chóng đi ra ngoài an bài dụng cụ.

“Cái gì là XM ăn mòn?” Vân Thanh Diệu không quá hiểu lắm.

Vương phu nhân ngồi thừ trên ghế, lâm vào hồi ức thật sâu.

“Người trẻ tuổi các ngươi hẳn là không biết, hai trăm năm trước Tinh Minh xâm lấn, nhân loại từng có một đoạn thời gian trải qua phi thường khủng bố.”

“Tinh Minh đến tột cùng là cái gì?”

Vân Thanh Diệu đã từng ở trên Tinh Võng nhìn thấy đề tài thảo luận này, nhưng không có ấn tượng gì đặc biệt khắc sâu.

“Tinh Minh, bọn họ lúc ban đầu là một loại thân thể cực kỳ gầy yếu, nhưng mà là sinh mệnh có chỉ số thông minh cực cao. Bọn họ không ngừng dung hợp thử với các chủng tộc khác nhau, ở trên cơ sở gen của các chủng tộc khác tiến hành tiến hóa. Bọn họ cho rằng, bọn họ là phương hướng tiến hóa cuối cùng của vũ trụ.”

“Cho nên, trải qua vô số năm tháng, không ít sinh mệnh trí tuệ trong vũ trụ đều bị bọn họ dung hợp, cũng chính là bị bọn họ làm cho diệt vong.”

“Nhân loại là mục tiêu lựa chọn kế tiếp của bọn họ. Bọn họ chướng mắt nhân loại gầy yếu, nhưng mà tiềm lực của nhân loại lại làm cho bọn họ động tâm. Đã từng có không ít người bị bắt tới làm thực nghiệm dung hợp, chính là bắt đầu từ ăn mòn tinh thần.”

“Loại ăn mòn này, có thể là trở thành con rối của bọn họ, cũng có thể trở thành nơi phát ra đồ ăn cho tinh thần của bọn họ….”

“Hai trăm năm trước, chúng ta đã phải trả giá thảm trọng, mới cắt đứt được con đường bọn họ lại đây.”

“Nếu thân thể của bọn họ gầy yếu, vậy vì sao chúng ta còn phải trả giá thảm trọng?” Vân Thanh Diệu khó hiểu.

“Bởi vì, công kích tinh thần của bọn họ cơ hồ vô pháp ngăn cản! Đây cũng chính là nguyên nhân vì sao sau này nhân loại lại coi trọng tinh thần lực cấp 5S như vậy. Người có cấp bậc thấp, căn bản không ngăn được ăn mòn của bọn họ.” Vương tiên sinh trong lòng vẫn còn sợ hãi.

Bọn họ tuy rằng đều không có tự mình trải qua giai đoạn lịch sử đó, nhưng là nhân loại của tinh tế, thọ mệnh đủ dài, bậc cha chú của bọn họ lại đem loại cảm thụ đáng sợ này truyền xuống.

“Đã hiểu.” Vân Thanh Diệu gật đầu.

Lúc này, đi theo phía sau Hoắc Xuyên có mấy người, bước chân vội vàng, nâng một cái dụng cụ cũ kỹ lại đây.

“Tích……”

Chỉ dùng một phút, kết quả phân tích liền ra tới.

Xác thật là XM ăn mòn, thật đáng sợ.

Từ tình huống của Vương Minh Y xem ra, nàng hẳn đã bị biến thành đồ ăn cho tinh thần của Tinh Minh.

Tinh Minh nếu tồn tại ở Trung Ương tinh, hơn nữa muốn duy trì ngoại hình của loài người, nhất định mỗi ngày phải tiêu hao tinh thần lực rất lớn, như vậy, lấy đồ ăn chính là việc quan trọng đối với sinh tồn của bọn họ.

Mọi người cho rằng vũ trụ hoà bình lâu như vậy, sẽ không có loại chuyện này phát sinh, cho nên khi trị liệu cũng chưa từng xem xét đến khía cạnh này, lại không nghĩ rằng……

Vương tiên sinh nhíu chặt mày: “Cần phải báo cáo lên trên! Hy vọng lo lắng của chúng ta sẽ không trở thành sự thật, dù là XM ăn mòn, cũng chỉ là 1 trường hợp ngẫu nhiên mà thôi.”

……

Cùng lúc đó, trong văn phòng của hiệu trưởng trường quân đội Rechester, sắc mặt của Tiết hiệu trưởng trắng bệch, cố đè lại đầu của chính mình, đau đầu, liên tục đau đầu, làm hắn nhăn chặt mày, hung hăng cắn răng, cố gắng chịu đựng mới không phát ra tiếng kêu.

“Có vấn đề……”

Đôi mắt của Tiết hiệu trưởng híp lại.

Hắn đã mất biết bao thời gian, trả giá biết bao điều, mới tỉnh lại được ở đây.

Địa điểm chuyển tiếp kia tràn ngập gió bão vũ trụ, thiếu chút nữa huỷ diệt toàn bộ bọn họ.

Thật vất vả ở trước lúc gần kề cái chết, hắn mới ký sinh được vào thân thể này. Nhưng thân thể này lại quá yếu ớt, buộc hắn phải không ngừng rút tinh thần lực của người khác để duy trì sinh cơ.

Thời cơ chưa đến, năng lực còn chưa có hồi phục, hắn cần phải tiếp tục che giấu.

Người bị ăn mòn chỉ qua một đoạn thời gian sẽ xuất hiện tình trạng mệt nhọc quá độ, sau đó hắn liền sẽ đổi người.

Lần này xác thật là có ít chuyện bị vướng, không nghĩ tới, thân thể của cô gái kia cũng quá yếu.

“Cái người tên Vân Thanh Diệu kia, thật có chút khó giải quyết!”

Tiết hiệu trưởng ngồi trên ghế, hai tay giao nhau, siết chặt, ánh mắt lập lòe.

Hắn đối với cục diện của chính mình, không phải quá đặc biệt lo lắng, hắn đã che giấu thành công một thời gian lâu như vậy.

Hắn chỉ cần trước khi bị mọi người phát hiện, không dấu vết giết chết nàng….

“Đô……”

Tiết hiệu trưởng trấn định ngồi xuống, gọi cho Tayip.

Tayip tuy rằng đang say sưa, nhưng khi nhìn thấy dãy số, vẫn nỗ lực căng hai con mắt sưng vù ra: “Tiết hiệu trưởng, ngươi không nên liên hệ với ta.”

“Phải không? Chúng ta nói chuyện đi.” Tiết hiệu trưởng nói.

“Ngươi là hiệu trưởng Rechester, ta là quan vật tư của Đường thượng tướng, chúng ta không có cái gì để nói với nhau.”

“Ta tưởng, chúng ta có thể tâm sự chuyện đánh tráo tài liệu phòng hộ của hành tinh 186……” Tiết hiệu trưởng cười lạnh.

“Gặp ở đâu?” Tayip đẩy nữ nhân bên cạnh ra, đi thẳng đến phòng sách.

“Buổi chiều hai giờ, nhà Bryme, ta chờ ngươi.” Tiết hiệu trưởng nói xong, liền cắt đứt liên lạc.

……

Đoạn trò chuyện này, đã được truyền đến trước mặt Liên Nghệ.

“Đánh tráo tài liệu phòng hộ của hành tinh 186 …… A……”

Bất quá, so với việc đem cái tên Tayip ngu xuẩn này vào tinh ngục, hắn đối với sự tình phía sau càng thêm chú ý hơn.

……

Hoắc Xuyên đi theo đằng sau Vân Thanh Diệu, có chút bất an.

“Này, ngươi không lo lắng sao?” Hoắc Xuyên hỏi.

“Lo lắng có tác dụng sao?” Vân Thanh Diệu hỏi lại.

Hoắc Xuyên bị nàng làm cho nghẹn một chút: “Ngươi không phải biết tính sao? Ngươi có thể tính ra người Tinh Minh ở nơi nào không?”

Vân Thanh Diệu gật đầu lại lắc đầu: “Ta có một đối tượng hoài nghi, nhưng cần phải nghiệm chứng một chút đã.”

“Hoài nghi ai?” Hoắc Xuyên đưa nàng tới một gian phòng, kéo ghế ngồi xuống, thập phần vội vàng hỏi.

“Tiết hiệu trưởng……” Vân Thanh Diệu nhỏ giọng nói.

“Cái gì?” Hoắc Xuyên “Tạch” đứng lên, “Không có khả năng!”

Tiết hiệu trưởng này, hắn vẫn biết một ít, là kiểu người hiền lành điển hình, cũng không có dã tâm gì.

Vân Thanh Diệu giơ ngón trỏ tay phải lên, lắc lắc đầu: “Ngươi có ngày tháng năm sinh của hắn không, tuy rằng không đủ chính xác, nhưng ta có thể thử nhìn xem.”

Hoắc Xuyên nghiêm túc nhìn chằm chằm nàng, thấy nàng không hề có ý tứ nói giỡn, liền dựa theo yêu cầu của nàng điều ra bản tóm tắt thông tin của Tiết hiệu trưởng.

Biểu tình Vân Thanh Diệu ngưng trọng, quẻ tượng trước mặt là ‘Trạch Hỏa Cách’ thay đổi thành ‘Trạch Thiên Quái’, biểu hiện quan quỷ xấu, thổ không vong, lại động mà hóa tử tôn. Là điềm báo về cái chết.*

Quẻ này cùng nghi hoặc trước đó của Vân Thanh Diệu, cơ hồ là trùng hợp. Tiết hiệu trưởng vốn không phải người trường thọ, nhưng thân thể của hắn lại khỏe mạnh không có việc gì. Như vậy đại khái có thể phán đoán, hắn đã xảy ra chuyện.

Hoắc Xuyên cảm thấy sởn tóc gáy, chuyện này đã vượt quá nhận thức của hắn.

“Ngươi xác định sao?” Hắn vẫn thấy thật khó tin.

Vân Thanh Diệu cũng không muốn tin, nàng suy nghĩ thêm một ít.

Tiết hiệu trưởng đến tột cùng đã xảy ra chuyện từ khi nào? Dựa theo tốc độ ăn mòn tinh thần của Tinh Minh, đến tột cùng đã có bao nhiêu người là người của hắn?

“Chuyện này, tạm thời giữ kín đừng nói ra.” Vân Thanh Diệu dặn dò Hoắc Xuyên.

“Vì sao?”

“Ngươi muốn chết sao?” Vân Thanh Diệu nói, “Ngươi cảm thấy sẽ có mấy người tin tưởng chúng ta?”

“Ngươi cảm thấy nói ra, có thể làm gì được hắn? Liên Bang có biện pháp phân rõ được sao?”

“Hắn có thể ngược lại còn làm ra sự tình càng nguy hiểm hơn hay không? Hoặc là trực tiếp giết chết chúng ta?”

“Vậy cái gì cũng không làm sao?” Hoắc Xuyên hỏi.

“Không.” Vân Thanh Diệu suy nghĩ sâu xa nói, “Khí vận nơi đây chưa suy, trong khoảng thời gian ngắn sẽ không có nguy cơ lớn. Cho nên ta phán đoán, bọn họ thực lực không đủ, gần đây mới bắt được Tiết hiệu trưởng để che giấu. Chúng ta nên đi tìm hiểu nguồn gốc……”

“Ngươi nói thật dễ nghe, chỉ bằng hai người chúng ta sao?” Hoắc Xuyên nói.

“Đương nhiên không phải.” Vân Thanh Diệu nhếch môi, “Bọn họ tạm thời sẽ không dám làm ra động tác gì lớn. Dù cho có làm, nhiều lắm cũng chỉ là âm mưu quỷ kế, sẽ không dám lộ ra dấu vết, cho nên chúng ta vẫn còn thời gian……”

Sau đó, Hoắc Xuyên liền nhìn thấy đôi môi kia khép khép mở mở, đặt ra vô số an bài cùng đường lui, muốn đem nguy cơ mà thế nhân sợ hãi vạn phần, không tiếng động hóa giải trong một lần…

Hai chân Hoắc Xuyên quả thực muốn nhũn ra, hắn cảm thấy, hắn vẫn nên quỳ xuống thì tiện hơn…

—————-

(*) Chú thích:  Hai quẻ mà Vân Thanh Diệu nhắc tới trong chương này là:

Quẻ số 49 _ Trạch Hỏa Cách

Trạch (Đoài): Đầm ☱

Hỏa (Ly): Lửa ☲

Cách: cải cách

Quẻ này khi hỏi về Tuổi thọ: thì mang ý nghĩa là: Bệnh hoạn và yếu đuối khi còn trẻ.

Quẻ số 43_Trạch Thiên Quải

Trạch (Đoài): Đầm ☱

Thiên (Càn): Trời ☰

Quải: dứt khoát

Quẻ này khi hỏi về Tuổi thọ: về cơ bản là khỏe mạnh, nhưng có thể gặp phải sự cố không may bởi chăm sóc cơ thể thiếu thỏa đáng hay do một tai họa bất ngờ nào đó.

Bình Luận (0)
Comment