Thời lão tam thật hết cách với nha đầu chết tiệt này.
Lão thái thái lão gia tử tới, nha đầu chết tiệt này liền đánh lão tứ để uy hiếp, làm hai vợ chồng già đau lòng không thể không nhượng bộ.
Người làm cha nương như bọn họ đến đây, nàng liền muốn đi tìm lão thần tiên làm cho bọn họ đoạn tử tuyệt tôn.
Lão tứ tới, nàng liền muốn đi học đường làm bại hoại thanh danh của lão tứ.
Đại phòng và nhị phòng thì càng không phải là đối thủ của nha đầu chết tiệt này.
Bọn họ còn nghe nói Tiêu gia muốn bán nhà bán đất lên kinh thành.
Bọn họ nghi ngờ chính là nha đầu chết tiệt này giở trò quỷ.
Rốt cuộc trước khi nàng chưa gả đến, Tiêu gia đều an an phận phận ngốc ở trong thôn, chưa nói chuyện muốn lên kinh thành đâu
Nha đầu chết tiệt này ý xấu đầy bụng, còn tàn nhẫn độc ác, miệng độc, không thể trêu vào!
Ít nhất mặt ngoài không thể trêu vào, mỗi lần so chiêu đều là bọn họ thua, còn nghẹn khuất đến mức muốn hộc máu, đáng giận!
Thời Khanh Lạc lắc đầu: “Sai, không phải ông từ bỏ, mà là ông không có tư cách.”
Nàng lại nói: “Về sau vẫn nên làm nhiều chuyện tốt một chút đi, tích góp nhiều công đức, như vậy mới có cơ hội sinh được nhi tử.”
Thời lão tam sửng sốt, chủ động hỏi: “Thật sao?”
Thời Khanh Lạc nghiêm trang nói hươu nói vượn: “Thật! Trước kia sư phụ của bọn ta đều nói phải làm nhiều việc thiện tích đức, tương lai mới có phúc báo.”
Nếu đám cực phẩm nghe lời thay đổi, cũng là một chuyện công đức.
Thời lão tam vuốt cằm, suy tư cái gì đó
Nửa ngày sau, hỏi thử: “Ta đây sẽ tin tưởng ngươi một lần?”
Ai, nếu có thể sinh được nhi tử, ông ta cũng nguyện ý làm chút chuyện tốt.
Thời Khanh Lạc không có trách nhiệm gật đầu: “Đúng vậy, tin tưởng ta không sai đâu.”
Dù sao nàng cũng không bảo đảm, làm việc thiện thì nhất định có thể sinh được nhi tử mà.
Nhưng cũng có thể sinh được đúng không?
Nếu là sinh thêm một nữ nhi, đó chính là do cha cặn bã và nương cặn bã làm không đủ chuyện tốt.
Đúng, chính là như vậy.
Nếu Thời lão tam biết được suy nghĩ trong lòng nàng, tuyệt đối trực tiếp tức giận đến mức hộc máu tại chỗ.
Thời lão tứ thấy tam ca của mình tin thật, lập tức trên trán tràn đầy hắc tuyến.
“Tam ca, chúng ta về đi.”
Tiếp tục như vậy, sẽ bị nha đầu chết tiệt kia lừa mất.
Thời Khanh Lạc cũng ghét bỏ xua xua tay: “Đúng vậy, đã không có việc gì nữa rồi, các ngươi chạy nhanh về đi, ta thời gian quý giá, đừng trì hoãn thời gian của ta.”
Thời lão tứ hai người: “……” Ngươi lại không thi Trạng Nguyên, còn đừng trì hoãn thời gian, sao ngươi không đi lên trời đi?
“Vậy chúng ta đi về.” Chẳng qua trong hai người một người vội vã muốn trở về, một người tràn đầy tâm sự
Thời Khanh Lạc lười đến mức đứng dậy đi tiễn người, cứ để cho bọn họ tự về đi.
Thời lão tam thấy vậy bị chọc tức, nha đầu chết tiệt này ngày càng bất hiếu và kiêu ngạo.
Hai người đi rồi, Tiêu Hàn Tranh nhìn Thời Khanh Lạc cười nói: “Chuyện sinh nhi tử là thật hay giả?”
Thời Khanh Lạc giận liếc mắt nhìn anh một cái: “Tất nhiên là giả, ta nói hươu nói vượn, cũng chỉ có ông ấy tin.”
Tiêu Hàn Tranh dở khóc dở cười: “Nàng đó!”
Hắn cũng đoán tiểu tức phụ nói nhăng nói cuội.
Thời Khanh Lạc dựa sát vào hắn, giọng điệu trở nên nguy hiểm hỏi: “Như thế nào, huynh không thích ta như vậy?”
Nếu hắn dám ghét bỏ nàng, hắn nhất định phải chết.
Tiêu Hàn Tranh tràn đầy dục vọng cầu sinh, không chút do dự, nói: “Sao có thể, ta cứ thích nàng như vậy đó.”
Tiểu tức phụ có tính tình như vậy, hắn thật sự rất thích.
Nếu tiểu tức phụ ôn nhu dễ bị khi dễ, khi nàng đã gả mình, hắn vẫn sẽ phụ trách, nhưng lại sẽ không động tâm, tôn trọng nhau như khách đi.
Nhưng tiểu tức phụ hiện tại, làm cho hắn ngày càng không thể giữ được lòng mình.
Sinh hoạt làm bạn bên cạnh nành, làm hắn cảm thấy rất mới lạ, cũng cảm thấy cuộc sống thú vị, tràn ngập hy vọng hy vọng về tương lai.
Đặc biệt là trải qua một đời sống trong cô đơn chán nản, hắn cành thích loại tươi sáng như nàng.
Nghe được lời này của hắn, Thời Khanh Lạc cười híp mắt, ôm cánh tay hắn, thò qua đầu làm nũng.
“Ta biết Tranh Tranh thích ta nhất mà.”
Nàng nói rồi, nàng ưu tú như vậy, còn đã thành thân sống thử, tiểu tướng công chắc chắn thích nàng.
Chính là tự tin như vậy đấy, hì hì.
Trong mắt Tiêu Hàn Tranh tràn đầy ý cười không có cách nào với nàng.
Ngay cả chính hắn cũng không phát hiện giọng điệu tràn đầy sủng nịnh của mình: “Ừ, thích nàng nhất.”
Thời Khanh Lạc duỗi tay lôi kéo Tiêu Hàn Tranh: “Đi, đi mua đất xây nhà.”
“Có 600 lượng đám cực phẩm Thời gia đưa tới, chúng ta không cần nghĩ lý do có được bạc, nói thẳng với bên ngoài là được.”
Nếu như mọi người thấy bọn họ mua đất xây nhà, rất có thể sẽ hiểu lầm đậu phụ của bọn họ kiếm nhiều tiền, sẽ đỏ mắt với xưởng đậu phụ.
Tiêu Hàn Tranh đứng lên, thuận thế dắt lấy tay nàng: “Được, hiện tại chúng ta đi tìm tộc trưởng.”
“Hôm nay lấy tiền này mua mảnh rừng trúc xây, chờ lợi nhuận thoại bản của ta có rồi, lại cầm đi ngọn núi phía sau nhà hiện tại nuôi gia cầm gia súc.”