[Dịch] Nữ Thần Huyền Học Đâu! Mau Cứu Mạng!

Chương 2

Không biết nàng đã ngủ bao lâu, nhưng hiện tại vết thương trên cánh tay, và đôi chân đã bắt đầu sưng đỏ tấy lên.

Vân Thanh Diệu một lần nữa cưỡng bách chính mình đứng dậy, tìm xung quanh xem còn thiết bị nào có thể dùng được không?

May mắn còn có một hộp y tế vẫn dùng được, nhưng nàng không hiểu mấy chữ cái viết trên ống tiêm, nên nàng cũng không dám tự tiện dùng, mà chỉ dám dùng bình xịt có biểu tượng “chữ thập” xịt lên vết thương.

Mặc kệ có thể dùng hay không, nhưng chắc chắn các vật dụng y tế có nhãn mác này là vô hại.

Vân Thanh Diệu đeo hộp y tế lên lưng, dùng băng gạc băng lại vết thương, nàng còn không biết phải ở đây đến bao giờ. Nếu tiếp tục không trị liệu, miệng vết thương sẽ bị thối rữa, chỉ cần sưng viêm kết hợp với sốt cao, cũng đủ để cho nàng bỏ mạng.

Nàng cần phải mau chóng đi về hướng nam, tìm sinh cơ.

Không khí ẩm ướt nên cỏ cây ở đây đều mọc cao hơn đầu người.

Tay trái Vân Thanh Diệu nương theo một cái dù to để chống nên trọng lượng của cơ thể, tay phải nhặt một cây gỗ mở đường, khập khễnh bước đi.

“Puuu ….Pu”

Vừa bước chân ra khỏi một mảnh rừng cây, liền nghe được tiếng vỗ cánh của một con kền kền.

Một con Kền Kền thích ăn xác thối…

Lần theo tiếng động, nàng nhìn thấy thi thể của ba hành khách, họ đều bị đập đầu xuống đất, do bị va đập mạnh, trên mặt đất kéo theo một lỗ thủng sâu tầm một mét, còn có 1 người trong số họ vẫn đang thắt dây an toàn, ngồi trên ghế.

Vân Thanh Diệu trầm mặc một lúc, nói: “Xin lỗi, đã quấy rầy.”

Sau khi nói xong, nàng lại sờ soạng xung quanh khu vực này một lúc, tìm được một bịch kẹo sữa, quả là ngạc nhiên ngoài ý muốn.

Trời đã hoàn toàn tối, ‘trí não’ không biết làm bằng vật liệu gì, nhưng nó vẫn có thể tiếp tục sáng lên.

Vân Thanh Diệu không dám chậm trễ, nàng phải nhanh chóng tìm ra sinh lộ trước khi thể lực bị cạn kiệt.

Nếu không, nàng sẽ phải ở lại nơi này vĩnh viễn, làm dinh dưỡng nuôi dưỡng khu rừng này.

Cây cối quá cao, che khuất cả bầu trời, ngay cả ban ngày cũng trông thật ảm đạm.

Tính cách của Vân Thanh Diệu kiên định, nhưng bây giờ, khi bước đi trong khu rừng đầy rẫy, vô số các mối đe dọa này, sự cô đơn và cái chết rình rấp khiến cho nàng khiếp sợ.

Để đuổi đi côn trùng và rắn rết, nàng chỉ có thể liên tục gõ xuống đất và cây cối.

Hết 2 giờ đồng hồ cũng chỉ đi được có 2000 mét.

Trong tầm mắt xuất hiện một phiến đá hơi sạch sẽ, sau khi xác định xung quanh không có rắn, Vân Thanh Diệu vô lực leo lên, không hề có hình tượng mà nằm sõng xoài lên trên, mệt không chịu đựng nổi nữa.

Nàng lấy ra ba cái cúc áo trước đó, cố nén mệt mỏi, Vân Thanh Diệu lại tung sáu lần nữa, nhưng quẻ tượng lần này càng mơ hồ, nàng hiểu rằng nàng đã không còn tính được những gì liên quan đến bản thân mình nữa.

Nhưng nàng linh cảm rằng mình càng ngày càng bước đến gần bước ngoặt sinh cơ.

Sau khi nghỉ ngơi một lúc, tỉnh táo lại, nàng sốc tinh thần lên, đi bộ thêm hai giờ nữa, mỗi bước đều lấy đi rất nhiều ý chí của nàng.

Bùn đất dưới chân không hề ẩm ướt, không hề có cảm giác trơn trượt.

“Sắp đi ra đến ngoài sao?”

Đột nhiên ma xui quỷ khiến, Vân Thanh Diệu mở chiếc dù lớn ra, chặn nó về bên phải.

”Đinh..” là tiếng kim loại rơi xuống, va chạm với mặt đất.

Đồng thời nàng cũng ngửi thấy mùi máu.

“Ai ở đấy?”

Vân Thanh Diệu vừa cầm ô vừa hét lên, chân bước lùi lại.

”Đứng yên!”

Một vật hình trụ được đặt lên đầu của Vân Thanh Diệu.

Nàng biết, đó là một khẩu súng.

—————-

Dịch giả: Truyện này có sử dụng 64 quẻ Kinh Dịch.

Quẻ mà Vân Thanh Diệu reo được trong chương 1 này là Quẻ 62: Lôi Sơn tiểu quá.

Lôi: Sấm ☳ (hay Chấn)

Sơn: Núi ☶ (hay Cấn)

Tiểu quá: có nghĩa là hơi quá độ, không hòa hợp và rắc rối

Quẻ này cho biết: trong hành động chỉ nên làm điều nhỏ, điều lớn thì không nên. Nhất thời, người có trí thì chỉ nên làm việc vừa phải, không nên làm việc lớn.

Nếu người reo quẻ hỏi về kinh doanh thì nó mang ý nghĩa thua lỗ và thất bại. Hỏi về gia đạo thì mang ý nghĩa bất hòa giữa cha mẹ và con cái. Hỏi về đi xa: bất lợi.

Gắn quẻ này với hoàn cảnh của Vân Thanh Diệu, nàng đang muốn hỏi về sinh lộ (đường sống): thì cơ hội thành công rất nhỏ, đường đi không thuận lợi, hy vọng: khó được như ý, đi xa bất lợi.

———————–

Trong các chương tiếp theo, chị Vân Thanh Diệu sẽ còn reo các quẻ khác nữa. Nếu bạn đang muốn tìm hiểu ý nghĩa 64 quẻ Kinh Dịch thì cùng đồng hành tiếp với mình nhé.

 

Bình Luận (0)
Comment