Chấn động trên Tinh Võng chỉ xuất hiện trong vài phút ngắn ngủi, dư luận bắt đầu xuất hiện ý kiến hai chiều.
Bạn mạng A: “Ta cảm thấy tam quan vụn vỡ, cần phải dán lại.”
Bạn mạng A: “Đây chắc là tổ chức thành đoàn thể gạt người đi.”
Bạn mạng C: “Ta nhớ hai năm trước đây, cũng xuất hiện qua một cái gì tên là Đại sư Lâm, nghe nói cũng đoán đâu trúng đó, sau không phải cũng bị cảnh sát Tinh Võng bắt sao? Nghe nói là một đội chuyên lừa sắc, lừa tài.”
Bạn mạng D: “Đúng đúng, ngươi không nói ta còn không có nhớ tới, tên đó cũng giống như vầy, xuất thế ngang trời. Tinh Võng lớn, cái gì cũng đều có, nếu thật có bản lĩnh, còn có thể lưu lạc đến mức không có tiền sao? Ta mà tin, ta chính là ngốc tử.”
Mặc kệ như thế nào, tài khoản WB của nick name ‘gọi ta là ba ba’, fans một chút tăng mạnh lên 200 vạn.
Lâu chủ không có lịch sử đăng bài nào tiếp, các fans chỉ có thể tự tiêu khiển, ai tin hay không tin, thì bên trong tài khoản mắng chửi náo nhiệt.
Vân Thanh Diệu cảm thấy vô cùng thoải mái, vì nàng cảm thấy được một tia lực lượng tín ngưỡng, tuy rằng không nhiều lắm, nhưng nhè nhẹ từng đợt, từng đợt, đang ở tu bổ nguyên thần của nàng.
Đã lâu không có cảm giác thoải mái như thế này, làm nàng thấy cả người đều ấm áp.
Ừm, lần cãi nhau này cuối cùng cũng không phải vô ích, nếu có cơ hội, phải làm thêm vài kế hoạch nữa.
Vân Thanh Diệu vừa nghĩ, một bên tiếp tục chọc vào màn hình.
‘Gọi ta là ba ba’: @‘Gió thổi qua mông lạnh’, xem ở phân thượng ngươi đức hạnh không tệ lắm, nếu ngươi có yêu cầu gì, ta sẽ xem miễn phí cho ngươi một quẻ.
Gió thổi qua mông lạnh: ….
Gọi ta là ba ba: @mọi người, một quẻ 800 tinh tệ, hoan nghênh theo dõi tài khoản WB để trò chuyện riêng nha…
Chúng bạn Mạng:….Ta thiếu chút nữa đã tin!
Tần Mộc rất có lễ phép gõ gõ cửa phòng bệnh, nội tâm hắn thập phần phức tạp, khuôn mặt rối rắm.
“Bác sỹ Tần.” Vân Thanh Diệu xoa xoa cằm, nhìn hắn.
Tần Mộc có chút kinh sợ đến gần: “Ngươi? Thật sự không phải siêu tinh thần lực cấp S?”
“Bệnh viện các ngươi không phải đã kiểm tra qua vô số lần sao?” Vân Thanh Diệu bĩu môi.
“Thứ này, bị làm sao vậy?” Tần Mộc một bên nói, một bên mang ra ít tro giấy.
Hắn nhớ mười phần rõ ràng, Lý Bằng Vân đang lái xe ổn thỏa, thẳng một đường đưa chủ nhiệm Hoàng đến hiệp hội y dược đều không có phát sinh bất luận vấn đề gì.
Hướng dẫn hành trình trên màn hình biểu hiện, đường hàng không nơi bọn họ đi, không có xe Huyền phù khác, cũng có nghĩa là, xác suất phát sinh tai nạn cực thấp.
“Chúng ta quá cẩn thận rồi.” Vương Minh Đào nhẹ nhõm thở ra một hơi, trong lòng có chút mất mát.
“Xem ra, cái tên thần côn kia là vừa khéo trùng hợp, hoặc chính là có quen biết với Hồng Hưng Văn…” Lý Bằng Vân cũng nói.
“A!” Tần Mộc đột nhiên cảm thấy chân trái đau giống như bỏng cháy.
“Làm sao vậy?” Lý Bằng Vân bị tiếng kêu của hắn làm cho run lên một chút, tay lái bị lệch sang một bên.
“Xoạt….” Kính chiếu hậu bị một chiếc siêu xe màu vàng chạy kéo đi.
Hai chiếc xe nhanh chóng đáp xuống đường Phổ Lâm, một người đàn ông trung niên ướt đẫm mồ hôi chạy xuống từ chiếc xe Huyền phù đối diện.
“Các ngươi không sao chứ? Làm sao lại đi trên đường ngược chiều? May mà ta tránh nhanh, nếu không đã mất mạng.”
Ba người hai mặt nhìn nhau “Cái gì đi ngược chiều?”
Người đàn ông trung niên mở thiết bị Trí Não ra,”Xe Huyền phù của các ngươi chưa có đổi lộ tuyến mới sao?”
Ba người cảm giác trong lòng run sợ: … Đi ngược chiều, toàn bộ trách nhiệm, mất mạng?
Nếu… Nếu Tần Mộc không có kêu lên một tiếng kia, nếu tay lái Lý Bằng Vân không có run lên, kia…
“Người anh em, ta và ngươi là người thân, ngươi có thể giới thiệu vị này với ta được không?” Đôi mắt Vương Minh Đào phát sáng.
“Ta phải đi hỏi trước một chút.” Tần Mộc cũng có chút hoa hết cả mắt.
Hắn không nói ra việc lá bùa trong túi quần kia, hình như là đã cháy, chính cháy bỏng kia khiến cho hắn đau đớn, nhịn không được thất thanh kêu lên.
“Ném đi, hết tác dụng rồi!”
“Ngươi ….” Tần Mộc không biết nên thể hiện ra cái biểu tình gì, thử hỏi: “Ta có một người bạn, muốn nhận thức ngươi.”
“Ờ.” Vân Thanh Diệu không chút để ý trả lời.
“Ờ là có ý tứ gì? “Tần Mộc hỏi.