Ba con rôbốt của ngân hàng đã bị bom nổ cho tan tành, nhưng tất cả phụ tùng từ đầu đến cuối đều được quân đội bí mật thu hồi.
Thiết bị có thể chặn được bom đám mây đã gây được sự chú ý lớn từ phía trên.
Tuy nhiên, dù đã sửa chữa cả đêm, sử dụng những thiết bị tiên tiến nhất để kiểm tra, nhưng họ vẫn không thể nhìn thấy có gì đặc biệt ở ba con rô bốt này.
“Chẳng lẽ Hành Tinh Alpha có công nghệ mới sao?” Một nghiên cứu viên đầu tóc bạc trắng tràn đầy lo lắng nói.
“Ý ngươi đây là loại sử dụng một lần, sẽ bị phá hủy sau khi sử dụng đúng không?”, Một nghiên cứu viên khác ngay lập tức hỏi.
“Chúng ta không thể phát hiện ra bất cứ bất thường nào, có thể là do công nghệ của bên kia cao hơn chúng ta quá nhiều, hoặc do hệ thống tự hủy đã được thiết lập.” Nghiên cứu viên tóc trắng suy đoán.
“Còn những người có mặt tại ngân hàng trong ngày hôm đó thì sao? Có điều gì bất thường không? Họ có mang theo trang bị nào không?” Thượng tướng Đường Kiến Ma cũng rất nghiêm túc.
“Sở cảnh sát đã điều tra, hai người có liên quan đến bọn cướp, hai người còn lại là dân thường, danh tính của họ rất trong sạch,” Một người đàn ông trông giống như một thiếu tá trả lời.
“Gọi điện thoại cho người của bộ phận thu mua của ngân hàng, hỏi kỹ càng, chi tiết về việc mua ba món thiết bị này, không được bỏ sót chữ nào.”
Đường Kiến Ma phân phó xong liền xoay người rời đi, mái tóc vàng tung bay trong gió dưới ánh mặt trời.
Vân Thanh Diệu cũng không biết, lá bùa của nàng đã làm cho nhân viên mua sắm của ngân hàng lâm vào trong phiền toái liên tục, nàng còn đang buồn rầu với suy nghĩ phải làm như thế nào để kiếm thêm lực tín ngưỡng đây?
Trải qua lần thương tổn này, nguyên thần của nàng cơ hồ đã rơi vào trạng thái không ngừng rạn nứt, khiến cho đan điền thường xuyên kịch liệt đau đớn.
Nếu không phải có Tần Mộc cùng đám người giám đốc Ôn cống hiến một chút lực tín ngưỡng mỏng manh, thì nàng cũng không thể xác định nổi là mình còn sống sót được hay không. Tuy nhiên, nàng có thể cảm giác được là tốc độ tu bổ đã không theo kịp tốc độ rạn nứt của đan điền.
Nhưng sau sự việc lần này, Vân Thanh Diệu cũng phát hiện ra một chuyện tốt. Đó là khi nàng tiêu hao quá mức tinh thần lực của mình, não bộ của nàng dường như lại mở rộng ra hơn một chút. Nói theo cách khác, tinh thần lực của nàng đã được nâng lên một bậc.
Bằng không, với tinh thần lực khi nàng vừa mới tới, không thể tạo nổi ba lá bùa phòng ngự cấp thấp.
Vân Thanh Diệu ngồi ở trên giường suy nghĩ một chút, việc cấp bách bây giờ là nhanh chóng tăng lực tín ngưỡng lên.
“Bác sĩ Tần, ngươi có biết cách nào khiến ta có nhiều người hâm mộ nhất không?” Vân Thanh Diệu hỏi.
“Đăng trên WB và phát sóng trực tiếp là hai cách nhanh nhất, nếu nội dung của ngươi đủ hay để thu hút sự chú ý.” Tần Mộc nói.
Vân Thanh Diệu chớp chớp mắt, “Phát sóng trực tiếp à?”
Tần Mộc liếc nhìn cô từ trên xuống dưới: “Người có thể lợi dụng sở trường của mình, luôn có mấy fan hâm mộ não tàn.”
Vân Thanh Diệu sờ sờ cằm, “Cũng có lý, để ta nghĩ xem, ngươi lui ra trước đi.”
Tần Mộc :…Cái cảm giác dùng xong liền bị vứt bỏ, thật cay!
Vân Thanh Diệu cân nhắc tài nguyên của mình, một ngày ba quẻ? Hao tổn quá lớn, sự tương tác lại hơi chậm.
Nếu không? Hay là vẽ khai vận phù thử xem? Đem tài khoản WB hiện tại đang có hơn hai trăm vạn fans kia hồi sinh lại.
Nghĩ sao liền làm vậy, Vân Thanh Diệu ngưng thần điều tức một chút, đem tinh thần lực điều chỉnh đến trạng thái tốt nhất, bắt đầu vẽ bùa.
Phù triện, nguyên bản là lợi dụng việc phát động linh tràng của bản thân, phong chú linh khí vào trong phù, đem mực nước cùng chu sa chuyển hóa, hình thành một bộ tràng đặc thù, dẫn nguyên khí của thiên địa vào.
Bùa giấy cùng chu sa cấp bậc càng cao, thì các yếu tố bên ngoài như lập bàn thờ, làm phép càng hoàn thiện, có khả năng phong ấn càng nhiều linh khí, bùa chú cấp bậc cũng liền càng cao.
Vân Thanh Diệu từ hồi mới cầm bút tập vẽ bùa, liền bắt đầu học bộ dáng của phụ thân, không nghĩ tới, lần đầu tiên đã có thể khiến cho linh lực dao động, làm cho gia tộc cực kỳ chấn động, nhận định nàng trời sinh chính là người ăn chén cơm này.
Hơn hai mươi năm sau, nàng đã vẽ vô số phù, đại đa số phù trong thư viện của gia tộc đều có thể thông thuận vẽ ra tới, một số lá phù chưa vẽ được, nàng cũng ghi tạc chặt chẽ trong đầu.
Tu hành vốn là trái với lẽ trời, vẽ mấy lá bùa cầu phúc, cầu may, trấn nhà, hộ thân, giảm đau… thì không sao. Nhưng nếu vẽ mấy lá bùa cướp đi vận may, đổi đời mà không được phép thì có thể ảnh hưởng đến số phận của những người xung quanh.
Vì vậy, sau khi Vân Thanh Diệu thực sự thành thạo vẽ bùa, nàng đã cố gắng hết sức để tránh thay đổi vận may cho người khác. Thay vào đó, nàng dành tâm sức nghiên cứu các loại bùa tấn công như Ngũ Lôi, Hoả Vân Phù, cũng như các loại bùa phòng vệ như Kim cương Phù.
Mà hiện tại, nhu cầu cấp bách của nàng là thật nhiều, thật nhiều lực tín ngưỡng. Do đó, ý đồ của nàng là vẽ một lá khai vận phù, cũng để cho vận may có thể tiến hành truyền bá thông qua ảnh chụp.
Nhưng vật liệu vẽ bùa này….
Vân Thanh Diệu thở dài một hơi, giấy vẽ bùa chú cùng với chu sa sợ rằng phải đến bảo tàng tìm, cũng không có khả năng mua được. Hiện tại, nàng chỉ có thể tiếp tục dùng bút ký tên, đem tinh thần lực thay thế linh lực, cố gắng viết lên trên trang giấy thường, hiệu quả giảm đi rất nhiều.
Huyết phù thật ra tốt hơn một ít, nhưng đã dùng qua một lần ở ngân hàng, hậu quả có điểm nghiêm trọng, trừ bỏ tinh thần lực tiêu hao nhiều quá mức, còn có thao tác cắn đầu ngón tay, nhớ lại một chút liền cảm thấy đau đến lợi hại.