[Dịch] Nữ Thần Huyền Học Đâu! Mau Cứu Mạng!

Chương 47

“Hừ, đúng là nghèo kiết hủ lậu!” Sau lưng truyền đến một giọng nói nữ thập phần ngạo mạn.

Vân Thanh Diệu bước vào phòng học, nhướng mi mắt trái, nghiêng đầu nhìn lại.

Nữ sinh đã đem đá năng lượng đeo trên cổ tháo xuống dưới, “Lách cách” ném tới bên trong hộp giữ đồ, lại tháo thêm vài cái lắc tay, tất cả đều là đá nguồn năng lượng hiếm có, dưới ánh mặt trời lấp lánh, rực rỡ.

“Là đá Miria Palino”, phía sau có người khe khẽ nói nhỏ.

“Đó là ai?”

“Mễ Lị Á mà ngươi cũng không biết sao?”

“Công ty nguồn năng lượng Rock Mobil, ngươi từng nghe qua chưa? Là công ty năng lượng cơ khí lớn nhất của Liên Bang.”

“Là nàng ư, trách không được!”, có đồng học đã sớm thọc thọc hắn, bảo nam sinh nhanh chóng ngậm miệng.

Vân Thanh Diệu cảm thấy rất mới mẻ, đây là loại đá không có linh khí.

“Hoan nghênh các vị thí sinh đi vào trường quân đội Rechester, bài thi viết kéo dài trong 4 tiếng đồng hồ, sau tiếng ‘bíp’, mời mọi người bắt đầu làm bài thi.”

Âm thanh báo hiệu vang lên, khiến tim của mọi người nháy mắt cũng nhảy lên, không có tâm tư lo chuyện bao đồng nữa.

Trong phòng thi có hơn bốn mươi người, camera theo dõi ở khắp nơi, cộng thêm bốn cặp hoả nhãn kim tinh của bốn huấn luyện viên nhìn chằm chằm, muốn gian lận thì cơ hồ không có khả năng.

Vân Thanh Diệu click mở quang não, đăng nhập giao diện, chuẩn bị trả lời câu hỏi.

“Tê…” Tiếng hút không khí truyền đến.

“Yên lặng!” Huấn luyện viên đứng lên.

Mấy thí sinh phát ra âm thanh, lập tức rụt đầu lại như con chim cút.

Bài thi ước chừng có 500 câu hỏi, 400 câu hỏi trước chỉ chọn một đáp án, 100 câu hỏi sau phải chọn nhiều đáp án.

Các dạng câu hỏi đề cập đến các vấn đề về văn học, nghệ thuật, y thuật, điện từ học, cơ học lượng tử, tri thức cơ giáp, không gian lý luận.

Vân Thanh Diệu lấy ký ức của nguyên chủ ra thề, nội dung đề thi tuyệt đối vượt qua lượng kiến thức mà bọn họ nên có ở độ tuổi của mình.

Sau khi xem xong, Vân Thanh Diệu cảm thấy thật bất lực.

Suy nghĩ một lát, nàng lấy ra ba cái đồng tiền tinh tệ.

Lúc này, nhân viên giám thị đang cảm thấy vô cùng nhàm chán, tinh thần rốt cuộc toả sáng.

Vị thiếu tá kia càng ngồi đến thẳng hơn, gắt gao nhìn nàng chằm chằm.

“Lão Trương, bàn thi số 165, ngươi có nhìn thấy thí sinh kia không?”

Trong giọng nói của giám thị lộ ra vẻ hưng phấn, ở trong vòng truyền tin bắt đầu giao tiếp.

“Bao nhiêu năm nay ta chưa từng thấy qua thủ đoạn gian lận nào lại thấp như vậy!”

“Tập trung tinh thần, chuẩn bị bắt người đầu tiên là nàng ta.”

Ngay cả tổng giám thị cũng bắt đầu thông qua camera theo dõi nhìn chằm chằm Vân Thanh Diệu, chỉ chờ nàng ra chiêu.

Kết quả……

Nàng…… Nàng cư nhiên đàng hoàng công khai, chơi trò tung tiền xu ……

Đám nhân viên giám thị cảm thấy thực đau trứng, cảm xúc của chính mình đều đang ấp ủ thăng hoa, chỉ còn cách có một bước, lại phát hiện đối phương bị tiêu chảy…

Đây chắc là cái tên phế vật đi, ngươi có bản lĩnh tung tiền xu, như thế nào liền không biết suy nghĩ một chút sao?!

Vân Thanh Diệu cũng rất khó chịu, mọi người chung quanh đều hạ bút múa thành văn. Chỉ có nàng, nồng đậm hơi thở học vấn cặn bã lâu không tiêu tan.

Cho dù bói quẻ lục hào, một ngày nàng cũng chỉ có thể tính được ba quẻ.

Tính cái gì đây? Quả là một nan đề.

Tiền xu chuyển động ở trong tay nửa ngày, Vân Thanh Diệu quyết định hỏi ba vấn đề.

Câu hỏi thứ nhất, tỉ lệ đào thải của lần thi này là bao nhiêu?

Câu hỏi thứ 2, trong đề chọn một đáp án, có bốn lựa chọn A,B,C,D, chọn đáp án nào sẽ có xác suất đúng nhiều nhất.

Câu hỏi thứ 3, trong đề chọn nhiều đáp án, xác suất đúng khi chọn tất cả các câu trả lời là bao nhiêu.

Quẻ thứ nhất, là thanh phong thăng phong, quẻ tốt nhất, nói cách khác, lần này khảo hạch, tỉ lệ đào thải không cao.

Quẻ thứ hai, đề chọn một đáp án, nếu chọn B, xác suất đúng sẽ vượt qua 30%, có nghĩa là nàng có thể làm đúng 120 câu hỏi.

Quẻ thứ ba, đề chọn nhiều đáp án, nếu chọn tất cả các câu trả lời, xác suất đúng ước chừng khoảng 50%, nói cách khác, nàng còn có thể trả lời đúng thêm 50 câu hỏi nữa.

Như vậy suy tính xuống dưới, đề chọn một đáp án, mỗi đề 1 điểm, đề chọn nhiều đáp án, mỗi đề được 5 điểm, bên trong đề mục có 900 điểm, nàng hẳn là có thể đạt được 370 điểm.

Không sai biệt lắm đi.

Sau đó, lão sư giám thị liền nhìn thấy, ngón tay của nữ sinh kia ở trên quang não hoạt động nhanh chóng.

Điểm điểm điểm, chính là mấy chục câu hỏi.

Lại điểm điểm điểm, lại là mấy chục câu hỏi….

Còn không có dùng đến năm phút, 500 câu hỏi, toàn bộ đều đã trả lời xong rồi…

Vân Thanh Diệu quyết đoán bấm ‘nộp bài’, hướng huấn luyện viên giơ tay, bình tĩnh rời đi.

Một đám thí sinh hướng nàng chào, đồng thời cũng cảm thấy may mắn vì lại giảm đi một đối thủ.

“Hảo hán, không tiễn…” Lâm Phàm Thành cũng ở trong lòng mặc niệm một câu.

Bình Luận (0)
Comment