Điện Đức Hoàng Trần Hùng

Điện Đức Hoàng Trần Hùng

Tác Giả:

Đang Cập Nhật

Trạng Thái:

Đang Cập Nhật

Lượt Xem:

1,340

Theo Dõi:

0

Bình Chọn:

0/5 - 0 Lượt

Đọc Từ Đầu

Đọc truyện Điện đức hoàng trần hùng truyện chữ full full miễn phí được cập nhật nhanh nhất tại Ngontinhay.com. Review Điện đức hoàng trần hùng truyện chữ full, Điện đức hoàng trần hùng truyện chữ full review mới nhất và hay nhất chỉ có tại Ngontinhhay.com.

Đọc Truyện Điện Đức Hoàng Trần Hùng Full chữ hay.

Trái tim Trần Hùng chợt thắt lại.

Lâm Ngọc Ngân cũng đã bỏ rơi bé ko thèm lo tới, ra ngoài phóng đãng sở hữu người đàn ông khác, thế mà bé còn nghĩ suy cho cô?

“Thanh Thảo, mẹ đối xử có cháu tệ như vậy, sao cháu, còn…”

Thế nhưng, Trần Hùng còn chưa nói xong, Lâm Thanh Thảo đã trở mặt, tức tối trừng anh, rõ ràng là đã nổi giận.

“Mẹ cháu là người mẹ thấp nhất trên đời, đa số người đều ức hiếp đáp Thanh Thảo, chỉ sở hữu mẹ là bảo vệ Thanh Thảo.”

“Chú là người xấu, ai nhắc xấu má cháu đều là người xấu hết!”

Nói xong, Lâm Thanh Thảo bật khóc, quay người chạy ra ngoài.

Trần Hùng không ngờ phản ứng của con gái lại gay gắt tới vậy, vội ấp ủ lấy Lâm Thanh Thảo, nói: “Thanh Thảo chú xin lỗi, chú ko nên cố ý, chú xin lỗi cháu.”

Trần Hùng chưa từng nhíu mày giữa bão đạn, khi này đứng trước mặt con gái, lại có thể lúng túng.

“Để chú gọi thêm 1 phần đùi gà, đóng gói cho mẹ nhé?”

“Thanh Thảo đừng giận chú nữa.”

Chachai rõ ràng ra cú đấm trước, nhưng trước lúc quả đấm của anh ta vọt đến, thì nắm đấm của Tàn đã giáng vào ngực anh ta rồi.

Anh ta cảm thấy như bị 1 chiếc búa sắt đập vào, lồng ngực trầm xuống, sau ấy là 1 cơn đau nhói, hai xương khuông của anh ta bị đánh gãy.

Theo bản năng, Chachai muốn dùng chân của mình công kích Tàn, nhưng anh ta vừa mới đá ra đã cảm thấy ăn năn hận, vì anh ta cảm thấy như mình đã đạp cần một tấm thép.

Một giây tiếp theo, 1 lực mạnh ập đến, oành.

Đó là 1 cú đá mà Tàn thuận thế đá ra, mà cú đá này là chân trái tật nguyền của anh ta, trên ấy với sắt thép.

A.

Tiếng hét của Chachai vang lên, lần này đụng mạnh làm cho xương bắp chân cứng rắn của anh bị đá gãy.

Trong vài giây tiếp theo, Tàn đá liên tiếp nhiều lần vào người anh ta, mỗi cú đá đều sử dụng một lực mạnh đến cực điểm.

Cuối cùng, người được mệnh danh là vua Muay Thái số một của Thái Lan đã ngã xuống, anh ta chưa chết nhưng xương khuỷu tay và chân của anh ta đều đã bị Tàn đá nát bấy, làm cho anh ta tàn tật suốt đời.

Bàn chân sắt của Tàn rơi xuống đất, ầm 1 tiếng, sàn nhà dưới chân anh ta lập tức nứt ra 1 mảng lớn. “Con má nó.”

Thẩm Đại Lực và Dương Thuyết Hải ở cửa hoàn toàn ko thể thu nạp sự thay đổi quá to như vậy, điều này quá phóng đại rồi, đây cuối cùng là cảnh huống gì vậy?

Sự thực đúng là như vậy, 1 cao thủ như Tàn đã với thể đại diện cho quyền lực vô thượng nhất của Thiên Vương điện.

Dù Chachai này là Vua Muay Thái nổi danh nhất nước Thái, nhưng khiến cho sao anh ta mang thể là đối thủ của Tàn chứ?

 

Sau khi thịt Chachai, Tàn đứng sang một bên và ko mang thêm động tác gì.

ện, bên tai ko ngừng vang vọng những điều người nhà họ Hứa nói. Anh là chồng của Hứa Thanh Mây nhưng lại luôn bị gia đình cô khinh thường, thường xuyên buông các lời đắng cay sở hữu anh.

Lâm Mạc Huy sinh ra trong một gia đình vô cùng tương đối giả, nhưng khi anh mười hai tuổi, không may cả gia đình gặp tai họa và đã bị giết mổ chỉ sau một đêm.

Bố của anh đã chết trong lúc cố gắng bảo vệ cả gia đình, và má anh thì bị thương nặng nhưng vẫn kéo anh và em gái Lâm Quế Anh chạy trốn.

Mẹ anh chỉ bền chí sống trong năm năm, nhưng cuối cộng đã tạ thế vì vết thương của bà quá nặng, chỉ còn lại em gái Lâm Quế Anh cộng anh sống nương tựa lẫn nhau.

Lâm Mạc Huy không thể nhớ chuẩn xác lý do tại sao gia đình anh bị giết hại trước đây.

Trước khi mẹ anh qua đời, bà đã tặng một sợi dây chuyền mặt bằng ngọc thạch mà bà vô cùng trân trọng cho Lâm Mạc Huy. Tuy rằng những gì má anh nói trước khi chết thật đều ko rõ ràng, nhưng Lâm Mạc Huy mơ hồ cảm thấy gia đình bị ám sát đều là do sợi dây chuyền ngọc thạch này.

“Chủ tịch Nguyên, hiểu nhầm, hiểu nhầm mà…” Giám đốc Chinh vừa khóc vừa nói: “Tôi ko buộc phải có ý đó…”

Mặt Trần Phước Nguyên lạnh tanh, ông ta phất mạnh tay và nói: “Người đâu, kéo ông ta ra ngoài, đánh gãy bộ hạ cho tôi!”

Ngay tức thời với mấy tuổi teen trai tráng quanh ấy xông lên, kéo giám đốc Chinh đi, giám đốc Chinh kêu cha gọi mẹ van xin.

“Đợi một chút!” Đột nhiên Trần Phước Nguyên lớn tiếng hét.

Giám đốc Chinh tưởng rằng cơ hội tới rồi cần hấp tấp nói: “Chủ tịch Nguyên, chủ tịch Nguyên, sau này tôi sẽ ko dám nữa đâu, anh tha cho tôi lần này đi…”

Trần Phước Nguyên cầm chai rượu ở ngoại trừ lên, ngay thức thì đập lên đầu của giám đốc Chinh rồi to tiếng chửi: “Hét tới mức làm cho ông đây phát bực, các người kéo ông ta ra ngoài, đánh gấy bộ hạ rồi ném xuống sông Hải Dương cho tôi!”

Trần Phước Nguyên vừa dứt lời thì toàn bộ mọi người ở đó đều cảm thấy kinh ngạc, ông ta đang muốn lấy mạng của giám đốc Chỉnh sao?

= Người nhà họ Hứa ai nấy đều mặt mũi trắng bệch, trước đấy bọn họ cảm thấy giám đốc Chinh là một nhân vật lớn.

Nhưng ngày nay thì họ mới biết được, loại gì gọi là nhân vật lớn thật sự!

Trần Phước Nguyên chỉ là một tên đàn em lâu la của Nam Bá Lộc thôi mà đã như vậy rồi, tất cả người đều không dám hình dung rốt cuộc Nam Bá Lộc ở trên lầu còn đáng sợ đến mức nào nữa!

Lâm Mạc Huy và Hứa Thanh Mây được nhân vật to như thế mời đi thì phải vinh hạnh tới mức nào?

Hứa Khánh Quân khẽ bước tới ngoài Hứa Đình Hùng và nhỏ tiếng nói: “Đình Hùng, lát nữa bố cùng các con lên lầu nhé. Thân là gia chủ của nhà họ Hứa, giả dụ việc bố ko tới đó truyền ra ngoài thì e là sẽ khiến cho cho người khác cảm thấy nhà họ Hứa ko được phải phép!”

Dù cho Hứa Đình Hùng sở hữu là một tên ngốc thì ông ta cũng mang thể biết được rốt cục bố của mình có ý gì.

Bạn có muốn đọc thêm truyện: Tổng tài ngược thê yêu không lối thoát

Danh Sách Chương
Bình Luận (0)
Nội Dung Bình Luận