Đường máu bắt đầu kéo dài, rất nhanh truyền khắp toàn thân cự lang, từ đầu tới đuôi, từ lưng kéo đến dưới bụng.
Hai mắt cự lang dần dần vô thần, chỉ có một tia sợ hãi lưu lại.
Thân thể nó trên dưới chằng chịt, chia làm hai nửa, ầm ầm ngã xuống đất.
Rầm một tiếng.
Nội tạng vỡ vụn chảy ra, nhưng mà quỷ dị chính là, trong cơ thể cự lang lại không có một giọt máu tươi chảy ra!
Tô Trạch hơi nhíu mày.
Lần này bản thân ra tay, vốn là vì thân thể cự lang.
Nếu Hà Tuyết Nhi chém giết nó, thi thể kia tự nhiên là chiến lợi phẩm của người ta, mình cũng không thể cướp đi?
Thân thể cự lang dài mấy chục mét, trong mắt Tô Trạch, chính là tu vi mấy ngàn năm!
Ít nhất có thể kích hoạt một hạt giống Long Tượng!
Bởi vậy, lúc này Tô Trạch mới lựa chọn ra tay.
Nhưng hiện giờ lại không có một giọt máu, điều này tổn thất vô ích một lượng tu vi lớn đó!
Tô Trạch cúi đầu nhìn về phía Trảm Tiên kiếm, tiếp theo thì nhìn thấy nhiều ra thêm một thông tin.
“Vũ khí: Trảm Tiên kiếm, linh bảo sơ giai, có thể phục hồi (Một tỷ một triệu giá trị huyết khí)”
“Ghi chú: Sau khi có đủ giá trị huyết khí, Trảm Tiên kiếm có thể khôi phục tới linh bảo trung giai!”
Hai hàng lông mày Tô Trạch nhíu lại.
Huyết khí toàn thân của một cự lang cấp D trung giai chỉ có một trăm điểm, vậy chẳng phải là nói bản thân ít nhất phải chém chết mười ngàn yêu thú cấp D trung giai mới có thể phục hồi Trảm Tiên kiếm tới linh bảo trung giai?
Vậy khôi phục đến linh bảo cao giai thì sao?
Linh bảo cực phẩm, thậm chí tiên khí thì sao?
Vậy cần bao nhiêu huyết khí yêu thú?
Nhưng mà hắn nghĩ lại một chút.
Trảm Tiên kiếm hiện giờ là linh bảo, lại từng là tiên khí, tiềm lực kinh người.
Một yêu thú Kim Đan tầm thường có thể khôi phục một chút sức mạnh cho trọng bảo như vậy.
Quả thực là kiếm tiền bằng máu!
Linh bảo sơ giai, vũ khí chuyên thuộc của cường giả Hóa Thần.
Mà yêu thú cấp D?
Đó tính là cái thứ gì!
Chỗ khó duy nhất chính là, bản thân đi đâu mà tìm nhiều yêu thú cấp D đến như vậy.
Nhưng mà… Chém giết yêu thú cấp bậc càng cao, chắc chắn tốc độ sẽ nhanh hơn.
Nghĩ đến đây, Tô Trạch cũng không quá để ý.
Bỗng nhiên hắn cảm thấy được bên cạnh vô cùng im lặng, im lặng có chút quỷ dị.
Hắn xoay người lại, đúng lúc thấy được Hà Tuyết Nhi sau lưng, cùng với cặp mặt phượng xinh đẹp tràn ngập khiếp sợ.
Mà ở sau lưng Hà Tuyết Nhi, người tham gia thí luyện lặng ngắt như tờ.
Hình như tất cả mọi người sững sờ nhìn chằm chằm bóng dáng cầm trường kiếm kia.
Đôi mắt của bọn họ trợn đến tròn xoe, trong đó tràn ngập khiếp sợ và kinh hãi, không dám tin nhìn lang thi bị chia làm hai kia.
Tô Trạch… Một kiếm chém giết một Lang vương cấp D trung giai!??
Đám thiên tài Tiêu Đỉnh., Đồng Lan đứng nguyên tại chỗ, vẫn không nhúc nhích, giống như bức tượng đất.
Ánh mắt của bọn họ đều tập trung lên trên người Tô Trạch.
Toàn thân lượn lờ kim quang, trường kiếm trong tay tràn ngập huyết quang, dáng người cao ngất, lúc này xoay người đối mặt bọn họ, vậy mà làm cho trong lòng mọi người sinh ra một phần kinh hoảng!
Thân là thiên tài ở các nơi, lúc bọn họ đối mặt với Tô Trạch, đã có một cảm giác vô lực sâu sắc!
Lúc này, một nghi hoặc trào lên trong lòng mọi người.
Hình như Tô Trạch là ngự thú sư nhỉ?
Một ngự thú sư một kiếm chém giết một yêu thú cấp D trung giai!??
Không phải nói thực lực của ngự thú sư đều yếu hơn so với linh thú khế ước sao?
Làm sao ngươi có thể dựa vào bản thân chém giết một yêu thú Kim Đan chứ?
Điều này không hợp lý nha!
Ngươi chắc ngươi là ngự thú sư chứ?
Trong mắt phượng của Hà Tuyết Nhi tràn đầy khiếp sợ, bình tĩnh nhìn Tô Trạch, lại nhìn lang thi khổng lồ phía sau hắn.
Nàng không thể tin được chuyện vừa mới xảy ra.
Cự lang đó làm cho mình bó tay hết cách, chỉ có thể cầm cự, lại không lấy ra được chút biện pháp…
Đơn giản như vậy chết trong tay Tô Trạch!??
Nàng nhìn từ trên xuống dưới đánh giá Tô Trạch.
Đột nhiên.
Ánh mắt dừng lại, tập trung vào phía trên trường kiếm trong tay Tô Trạch.
Mặc dù nàng cách Tô Trạch có vài bước, nhưng vẫn có thể cảm nhận được kiếm ý sắc bén trên trường kiếm!
Trảm Tiên kiếm vừa mới hấp thu khí huyết toàn thân của một yêu thú cấp D sát ý tăng cao, khí tức khát máu lặng yên bao phủ.
Thanh kiếm này không đúng lắm!
Lúc này Hà Tuyết Nhi ý thức được chỗ phi phàm của Trảm Tiên kiếm.
Nàng từng gặp qua rất nhiều bảo vật, đối với phương diện này hiểu biết rất nhiều.
Khoảng cách của nàng và Tô Trạch gần nhất, đương nhiên cảm nhận rõ ràng nhất.
Loại dao động khiến người ta kinh hồn bạt vía này, binh khí trước mắt cho người ta một loại cảm giác giống như vật sống!
Mà cho tới bây giờ, chỉ có một binh khí đã cho nàng cảm giác giống như vậy!
Pháp khí bản mệnh của viện trưởng Học viện Chân Long, cường giả Hóa Thần Trương Mục Chi!
Trong mắt Hà Tuyết Nhi nỗi khiếp sợ càng thêm dày đặc.
Trường kiếm trong tay Tô Trạch là linh bảo!??
Suy đoán này quá mức kinh người!
Phải biết rằng, pháp khí của viện trưởng đại nhân chính là linh bảo!
Mặc dù là cường giả Hóa Thần, cũng không có mấy người có thể sở hữu bảo vật trân quý cỡ này!
Nhưng chỉ có một lời giải thích này, mới có thể giải thích rõ ràng nguyên nhân Tô Trạch một kiếm chém giết yêu thú cấp D trung giai.
Cảnh giới của Tô Trạch nàng có thể cảm nhận được, tu vi chỉ ở Trúc Cơ trung kỳ, đang nằm ở ranh giới sắp đột phá.
Nhưng, suy cho cùng thì vẫn chỉ là Trúc Cơ trung kỳ thôi!
Bản thân là thực lực Trúc Cơ đỉnh phong, lúc này mới miễn cưỡng đối kháng với yêu thú cấp D trung giai!
Nhưng Tô Trạch thì sao?
Hắn dựa vào thực lực của bản thân đánh bại cự lang?
Không có khả năng.
Hà Tuyết Nhi lắc đầu, suy đoán này còn không đáng tin cậy bằng trường kiếm là linh bảo.
Nếu nói như vậy, cũng chỉ có khả năng đầu tiên!
Nàng nhìn trường kiếm huyết sắc kia, chấn động khó hiểu.
Mà xa xa.
Những người tham gia thí luyện, đầu tiên là yên lặng vài giây, sau đó lập tức sôi trào.
“Tô Trạch hắn… Một kiếm giết chết yêu thú cấp D trung giai kia?”
“Đây, đây quả thực không thể tin nổi!”
“Rốt cuộc là hắn làm như thế nào! Hắn không phải ngự thú sư sao? Vì sao chiến lực bản thân lại mạnh như vậy?”