Hiệp hội Người tu luyện.
Trên Truyền Tống trận bắt đầu lấp lóe ánh sáng nhạt.
Ngay sau đó, vô số cột ánh sáng buông xuống.
Bóng hình những người tham gia thí luyện dần dần hiện rõ.
Mọi người mong mỏi trông chờ, hi vọng có thể nhìn thấy bóng hình mình quen thuộc.
Nhưng, rất nhanh sau đó, bọn họ phải thất vọng rồi.
Chỉ nhìn thấy những người tham gia thí luyện quần áo dơ dáy, đầu tóc rối bù, mặt mũi bẩn thỉu xuất hiện.
Những người may mắn còn sống sót này nhìn thấy bậc thầy hay người nhà quen thuộc, nhất thời không kìm được, tại thời khắc này, cảm xúc căng thẳng hoàn toàn giải phóng, kích động xông lên phía trước.
Nhìn thấy dáng vẻ thê thảm của con cái nhà mình, những người lớn trong nhà đều cực kỳ sợ hãi, luôn miệng an ủi, đồng thời lên tiếng hỏi thăm rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Nhưng cũng có rất nhiều người nhìn Truyền Tống trận trống trơn, vẻ mặt đau đớn, ánh mắt đau thương.
Người bây giờ còn chưa xuất hiện, không cần nói cũng biết kết cục.
“Vì sao? Rốt cuộc lần thí luyện này đã xảy ra chuyện gì!?”
“Con của ta! Ngươi sao lại…”
“Không phải thí luyện tháp Trấn Yêu là tuyệt đối an toàn sao? Vì sao? Vì sao?”
“Ai có thể nói cho ta biết, đây là đã xảy ra chuyện gì?”
Tiếng gào thét tràn ngập đau đớn vang vọng đại sảnh.
Một bên khác.
Vương Lâm nhìn Tô Trạch, trong mắt tràn đầy khen ngợi: “Nhóc con được lắm, lúc trước giấu kỹ quá rồi nha!”
Lâm Phàm ở bên cạnh quan sát Tô Trạch từ trên xuống dưới, giống như đang suy nghĩ điều gì.
Trên mặt Thang Nghĩa nở nụ cười, vỗ mạnh vào bả vai Tô Trạch, trầm giọng nói: “Lần này trường học chúng ta vẻ vang rồi!”
Sau đó, sắc mặt hắn dần trở nên nghiêm túc, quay đầu dò hỏi: “Bạn học Lâm, rốt cuộc lần này trong thế giới tháp Trấn Yêu đã xảy ra chuyện gì?”
Lâm Diệu Y hít sâu một hơi, tâm trạng kích động dần dần bình tĩnh khi trở về bên người nhà, liếc nhìn Tô Trạch, khẽ trả lời:
“Ngày ấy, ngọc phù cầu cứu của bọn ta đột nhiên mất tác dụng, sau đó khắp nơi bên dưới bỗng nhiên xuất hiện vô số yêu thú, còn có yêu thú Kim Đan dẫn dắt chúng nó, có tổ chức đuổi giết bọn ta…”
Tất cả mọi người trong đại sảnh xúm lại gần nghe Lâm Diệu Y kể.
Yêu thú Kim Đan dẫn đội?
Sắc mặt bọn họ âm trầm, khiếp sợ không thôi.
Lâm Diệu Y tiếp tục kể lại, nói hết những gì nàng biết ra.
Mấy người tham gia thí luyện ở bên cạnh thi thoảng bổ sung vài câu.
Mọi người nghe mà kinh hồn bạt vía, cảm nhận được tuyệt vọng của những người tham gia thí luyện trong tình cảnh đó.
Khi bọn họ nghe thấy Hà Tuyết Nhi dùng sức một mình, không ngừng chém giết yêu thú Kim Đan, cũng ngăn cản một yêu thú cấp D trung giai.
Không khỏi âm thầm khen ngợi vài câu.
Không hổ là Hà Tuyết Nhi, sức chiến đấu quả nhiên kinh người, lại có thể ngăn chặn một yêu thú cấp D trung giai trong tình huống hồến đấu kéo dài.
Khi nghe thấy không ngừng có người tham gia thí luyện chết dưới tay yêu thú, ngay cả toàn thây cũng không được.
Sắc mặt bọn họ càng trở nên âm trầm, lửa giận bùng lên, đau buồn và căm tức đan xen.
Không cần nghĩ cũng biết, đệ tử của mình chính là chết vào lúc này.
Lời kể của đám người Lâm Diệu Y vẫn đang tiếp tục.
Chỉ thoáng chốc đã nói đến lúc người tham gia thí luyện còn sót lại bị bao vây, yêu thú cấp D nhìn chòng chọc, mặt khác còn có ba yêu thú Kim Đan chạy đến.
Thang Nghĩa chau mày, hỏi: “Đàn thú mạnh mẽ như vậy… các ngươi chạy trốn ra ngoài như thế nào?”
Tất cả mọi người đè nén đau thương và căm tức trong lòng, tập trung chờ đợi lời kể tiếp đó.
Một người tham gia thí luyện tiếp lời, trong mắt đột nhiên phát ra tia sáng, quay đầu nhìn về phía Tô Trạch vẫn luôn không nói gì, âm lượng dần dần tăng cao.
“Lúc ấy tất cả chúng ta đều cho rằng xong đời rồi, cũng đều chuẩn bị tinh thần liều mạng, ngay tại lúc này…”
Tất cả người tham gia thí luyện đều nhìn về phía Tô Trạch, trên mặt là cuồng nhiệt và kính phục từ tận đáy lòng.
Lâm Diệu Y khẽ nói: “Lúc này Tô Trạch vẫn luôn không hề lộ mặt đã trợ giúp linh của thế giới khôi phục khống chế đối với thế giới! Khiến ngọc phù cầu cứu có tác dụng trở lại!”
“Sau đó, một cánh cửa không gian hiện ra, Tô Trạch xuất hiện!”
“Lúc này Tiểu Thanh đã thăng thành yêu thú cấp D, trong nháy mắt giết chết ba con yêu thú Kim Đan!”
“Mà Tô Trạch thì đi đến trước mặt cự lang cấp D trung giai, một kiếm chém chết nó!”
Chỉ bốn câu ngắn gọn, giọng nói không lớn, nhưng khi rơi vào trong tai mọi người thì lại hệt như bốn tia sấm sét, đánh cho đầu bọn họ choáng váng, nghi ngờ bản thân mình nghe nhầm rồi!
Cảnh tượng thế này, đều xuất hiện trong các Hiệp hội Người tu luyện của Liên minh Nhân tộc.
Gần như khi tất cả người nghe được tin tức này đều chìm trong khiếp sợ vô cùng.
Là Tô Trạch trợ giúp linh của thế giới?
Linh thú khế ước của hắn trong nháy mắt giết chết ba con yêu thú cùng cấp?
Bản thân Tô Trạch một kiếm chém chết một con yêu thú cấp D trung giai mà ngay cả Hà Tuyết Nhi cũng bó tay hết cách???
Mỗi tin tức giống như mỗi phát búa nện vào trong lòng bọn họ!
Lập tức có người phát hiện chỗ không hợp lý trong đó, lên tiếng hỏi thăm.
“Không phải Tô Trạch là ngự thú sư sao? Sao có thể dựa vào bản thân một kiếm chém chết yêu thú cấp D trung giai?”
“Trường kiếm của Tô Trạch là một món linh bảo.”
Câu nói này còn kinh người hơn bốn câu lúc trước!
Linh bảo!??
Vô số tiếng kinh ngạc thốt lên.
Nhưng, phía sau còn có nhiều điều kinh người hơn.
Những người tham gia thí luyện vẫn chưa kể xong.
“Về sau, các cường giả Hóa Thần đi đến, giết hết toàn bộ đám yêu thú làm loạn, cũng tiến vào trong thế giới dưới lòng đất của tháp Trấn Yêu, chém giết kẻ cầm đầu trong đó.”
“Sau đó bọn họ bắt đầu vây quanh Tô Trạch, muốn nhận Tô Trạch làm đồ đệ, hứa hẹn rất nhiều lợi ích.”
“Sau đó thì sao? Tô Trạch đồng ý gia nhập thế lực nào rồi?”
“Sau đó trên bầu trời bỗng nhiên xuất hiện một con hắc long, bên trên có một người đang ngồi, bọn ta cũng không biết hắn là ai, nhưng những Hóa Thần kia đều vô cùng kính trọng hắn.”
“Nghe nói là một vị cường giả Hợp Đạo, muốn thu Tô Trạch làm đồ đệ, sau đó Tô Trạch đồng ý rồi…”
“Cái gì!??”
Lần này, tất cả mọi người không hẹn mà đồng thanh hô lên kinh ngạc!
“Cường giả Hợp… Hợp Đạo… đích thân đến thu nhận Tô Trạch làm đồ đệ!??”
Người nghe những lời này, có ai không phải nhân vật máu mặt.