Điên Rồi ! Ngươi Xác Định Ngươi Là Ngự Thú Sư? (Dịch)

Chương 131 - Chương 131: Phát Khen Thưởng Cho Hạng Nhất Thí Luyện! Ba Mươi Sáu Tấm Thư Mời Của Học Viện Đỉnh Cấp (2)

Chương 131: Phát khen thưởng cho hạng nhất thí luyện! Ba mươi sáu tấm thư mời của học viện đỉnh cấp (2) Chương 131: Phát khen thưởng cho hạng nhất thí luyện! Ba mươi sáu tấm thư mời của học viện đỉnh cấp (2)

Các loại thư mời của các học viện đỉnh cấp trong Liên minh Nhân tộc.

Đám người Vương Lâm ở bên cạnh nhìn thấy mấy chục tấm thư mời này, bùi ngùi xúc động.

Tùy tiện lấy một tấm trong đó ra, đều là thứ mà biết bao thiếu niên tu luyện mơ ước mong cầu.

Không hề nói quá, một tấm thư mời thế này chính là một con đường lên trời, có thể khiến người tu luyện của một gia đình bình thường thực hiện sự nhảy vọt về giai cấp!

Sứ giả nói tiếp:

“Đúng rồi, viện trưởng Trương của Học viện Chân Long dặn ta chuyển lời, nói là nếu như ngươi bằng lòng gia nhập Học viện Chân Long, hắn sẽ cố gắng đi mời kiếm đạo tông sư Tuyết Lệ Hàn tiền bối, mời hắn đến chỉ dạy kiếm pháp cho ngươi.”

“Còn có học viện khác đều cùng chuyển lời, nói là chỉ cần ngươi bằng lòng gia nhập học viện bọn họ, đều sẽ cố gắng đi mời cường giả đích thân hướng dẫn ngươi tu hành…”

Hắn nhìn Tô Trạch, trong miệng không ngừng nói ra những điều kiện làm người ta kinh hãi.

Mỗi một điều kiện trong đó đều có thể khiến người tu luyện điên cuồng.

Cường giả Hóa Thần thậm chí cường giả Hợp Đạo đích thân chỉ dạy!

Điều kiện này, người bình thường không cách nào chống đỡ được.

Ngay cả đám người Vương Lâm nghe xong cũng âm thầm tặc lưỡi.

Kiếm đạo tông sư Tuyết Lệ Hàn!

Vị này cũng là một cường giả Hợp Đạo!

Đồng thời cũng là viện trưởng danh dự của Học viện Chân Long, một trong những cường giả Hợp Đạo lâu năm của Nhân tộc!

Chỉ là, hắn đã rất nhiều năm không lộ mặt.

Trương Mục Chi muốn vì Tô Trạch mời vị đại năng này rời núi?

Bọn họ đồng loạt quay đầu nhìn về phía Tô Trạch, không biết hắn có suy nghĩ gì.

Thật ra ý định ban đầu của Vương Lâm là muốn Tô Trạch tiến vào Học viện Thiên Nguyên.

Nhưng bây giờ, rõ ràng tiến vào Học viện Chân Long có lợi ích lớn hơn.

Tất nhiên hắn sẽ không nhiều lời.

“Đúng rồi, hai tháng sau, Tô Trạch ngươi cố gắng hết sức đi đến kinh đô, đến lúc đó hội trưởng lão của liên minh sẽ đích thân trao tặng danh hiệu thiên kiêu Nhân tộc cho ngươi và Hà Tuyết Nhi, đồng thời lấy được cơ hội tiến vào thần đàn Tịnh Hồn tu luyện một tháng!”

“Mà đến lúc đó, cũng vừa vặn là thời gian nhập học trường cao đẳng.”

Trên mặt sứ giả mang theo tươi cười vui vẻ, cuối cùng nói ra: “Nhiệm vụ của ta đã hoàn thành, Tô Trạch, hai tháng sau chúng ta gặp ở kinh đô!”

Vừa dứt lời, cơ thể của hắn dần dần tiêu tán, hóa thành những điểm sáng rơi xuống.

Một tay Tô Trạch cầm nhẫn không gian, một tay cầm mấy chục tấm thư mời của học viện, khóe miệng nở nụ cười.

“Thần đàn Tịnh Hồn? Đây là nơi nào?”

Hắn quay đầu hỏi.

Trong mắt Thang Nghĩa toát vẻ hướng về, nghiêm túc giải thích.

“Thần đàn Tịnh Hồn, đó là một món thần vật của Liên minh Nhân tộc ta, là thánh địa tu luyện mà vô số người tu luyện mơ ước mong chờ, nghe nói tu luyện ở bên trong có thể khiến tốc độ tu luyện tăng rất nhiều lần!”

Vương Lâm bổ sung: “Quan trọng nhất là có thể trợ giúp người tu luyện hoàn thành một lần lột xác thần hồn! Đây mới là điều hiếm có nhất, thần hồn nguyên thần vốn là thứ yếu ớt nhất khó tu luyện nhất, nếu hoàn thành một lần lột xác, thành tựu trong tương lai thậm chí có thể nâng cao một nấc thang!”

“Hai người các ngươi đúng là may mắn, dưới tình huống bình thường, thần đàn Tịnh Hồn căn bản không mở ra! Ta đoán do đại hội Vạn tộc sắp bắt đầu, vì trợ giúp các ngươi tăng thêm một bậc thực lực, lúc này mới mở thần đàn Tịnh Hồn vì các ngươi!”

Mấy người Vương Lâm nhìn nhau, cảm thán:

“Đã rất lâu rất lâu rồi Nhân tộc ta không giành được xếp hạng trong đại hội Vạn tộc, lần trước là vào ba mươi mấy năm trước rồi nhỉ? Một người tên là Bạch Linh giành được hạng nhất?”

“Ừ, từ đó về sau, thành tích Nhân tộc ta trượt dốc không phanh, thậm chí ngay cả xếp hạng trên một nghìn cũng không lọt vào…”

Tô Trạch nghe thấy cái tên Bạch Linh này, cơ thể chấn động, ánh mắt lấp lóe.

Bạch Linh!

Mẹ của mình…

Đứng đầu đại hội Vạn tộc sao?

Trong lòng Tô Trạch khẽ thì thầm, ánh mắt dần trở nên kiên định.

Trong ánh mắt cung kính của mọi người ở Hiệp hội Người tu luyện, đám người Tô Trạch rời khỏi tòa cao ốc của hiệp hội.

Lúc này đang là hoàng hôn.

Vô số người tan làm từ trong tòa nhà văn phòng đi ra, bước lên đường phố, vội vã về nhà.

Quầy quà vặt hai bên đường phố bắt đầu bận rộn, sục sôi ngất trời, khói bếp mang theo mùi thơm của thức ăn tràn ngập trên khắp đường phố đông đúc người qua lại, hơi thở khói lửa nhân gian nồng đậm phả vào mặt.

Mặc dù đợi trong thế giới tháp Trấn Yêu không đến mấy ngày.

Nhưng vẫn vô cùng nhàm chán, còn lâu mới có cảnh tượng khiến người ta an lòng trước mắt.

Vương Lâm cười nói: “Đi, chúng ta về nhà ăn một bữa thật ngon, coi như mở tiệc ăn mừng cho các ngươi.”

Hắn vỗ bả vai Tô Trạch.

Thang Nghĩa ở bên cạnh cũng được mời đến.

Chỉ thoáng chốc, hai chiếc xe con xuất hiện.

Mấy người lên xe rời khỏi nơi này, vội vã chạy về phía trang viên Hình chiếu thủy tinh.

Mặt trời lặn xuống phía tây, tia sáng cuối cùng dần biến mất trên đường chân trời.

Trong biệt thự đèn đuốc sáng trưng, trên bàn cơm tràn đầy sơn hào hải vị.

Cơm no rượu say.

Thang Nghĩa tò mò hỏi: “Tô Trạch, rốt cuộc khen thưởng của hạng nhất thí luyện là gì, ngươi xem chưa?”

Tô Trạch sững sờ, thế mà hắn lại quên mất chuyện này.

Hắn đoán đa phần đều là món đồ tăng cao tu vi, không có hiệu quả lớn với mình.

Lúc này Vương lão và hiệu trưởng đều ở đây, đúng lúc nhờ bọn họ giám định giúp.

Hắn lập tức lấy nhẫn không gian ra, phát động thần niệm, lấy đồ vật bên trong ra.

Rào!

Trong nháy mắt.

Trên mặt đất bên cạnh xuất hiện một ngọn núi nhỏ.

Các luồng sáng chói lọi hòa vào với nhau, bảy màu rực rỡ, bảo quang chói mắt, một luồng dao động nhè nhẹ tản ra.

“Ôi chao, cái tên phá của này!”

Lông mày Thang Nghĩa dựng đứng, lập tức chạy vọt đến trước mặt ngọn núi nhỏ kia, bắt đầu kiểm tra cẩn thận.

“Tịnh Thổ Chân Ngôn? Tại sao lại có công pháp của đám lừa trọc đó? Xui xẻo!”

Hắn vừa cầm lên một bản công pháp, lập tức nhướng mày, tay chợt run lên, giống như điện giật mà ném công pháp trên tay xuống mặt đất.

“Huyền Nguyên đan? Đây chính là đồ tốt.” Vương Lâm chỉ vào một bình đan dược nói.

Vô số bảo vật đều được sắp xếp lại.

Có công pháp, có võ kỹ, có đan dược, có vũ khí, cũng có đủ loại vật phẩm đặc thù

Bình Luận (0)
Comment