Điên Rồi ! Ngươi Xác Định Ngươi Là Ngự Thú Sư? (Dịch)

Chương 130 - Chương 130: Phát Khen Thưởng Cho Hạng Nhất Thí Luyện! Ba Mươi Sáu Tấm Thư Mời Của Học Viện Đỉnh Cấp

Chương 130: Phát khen thưởng cho hạng nhất thí luyện! Ba mươi sáu tấm thư mời của học viện đỉnh cấp Chương 130: Phát khen thưởng cho hạng nhất thí luyện! Ba mươi sáu tấm thư mời của học viện đỉnh cấp

Một con hắc long to lớn bỗng nhiên xuất hiện trong hình chiếu, một ông lão mặc áo đen ngồi xếp bằng trên đầu nó, bễ nghễ nhìn xuống mọi người.

Giây phút nhìn thấy người này.

Toàn thân Tôn Hầu và Tôn Đức Toàn run lên bần bật.

Lữ Tranh Đạo!

Cường gia Hợp Đạo!

Ngự thú sư đệ nhất Nhân tộc trong truyền thuyết!

Sao hắn lại xuất hiện ở nơi này?

Ngay sau đó.

“Tô Trạch, ngươi có bằng lòng bái ta làm thầy?”

Một câu nói khẽ khàng truyền vào trong tai ba người.

“Cái gì!??”

Tôn Đức Toàn kinh ngạc hô lên một tiếng, trong mắt tràn đầy khiếp sợ.

“Lữ Tranh Đạo muốn nhận Tô Trạch làm đồ đệ?”

Sắc mặt Tôn Hầu chợt âm u, đáy mắt mơ hồ xuất hiện vẻ khiếp sợ và không cam lòng.

Cường giả Hợp Đạo!

Sư phụ của oắt con này là cường giả Hợp Đạo!

Tôn Tu vẫn không rõ là chuyện gì xảy ra.

Nhưng từ sắc mặt của những Hóa Thần đó, hắn cũng lờ mờ có thể đoán được mạnh mẽ của ông lão mặc áo đen kia.

“Hắn là ai?”

Giọng nói của Tôn Tu khàn khàn.

“Lữ Tranh Đạo, ngự thú sư Hợp Đạo…” Tôn Đức Toàn khó nhọc nói ra.

Cơ thể Tôn Tu cứng đờ, bỗng nhiên sửng sốt.

Ngay sau đó, khuôn mặt hắn bắt đầu trở nên méo mó, trong miệng khẽ lẩm bẩm.

“Hợp Đạo? Hợp Đạo!”

Cho dù ngông cuồng như hắn cũng hiểu rõ sức nặng của hai chữ này!

Hắn đột nhiên ngẩng đầu, hai mắt phủ đầy tơ máu, nhìn chằm chằm Tô Trạch hành lễ với Lữ Tranh Đạo, lửa giận lấp đầy lồng ngực.

“Đáng chết! Đáng chết! Vì sao?”

Hắn siết chặt nắm tay, móng tay đâm sâu vào da thịt, gân xanh nổi lên, trông vô cùng đáng sợ.

Sắc mặt Tôn Hầu âm trầm đến cực điểm, bỗng nhiên nhận ra, đủ loại thủ đoạn tra tấn Tô Trạch mà hắn suy tính lúc trước, đều chưa làm đã bại rồi.

Nhưng… thần kiếm kia là một món tiên khí!

Cho dù trong cả Liên minh Nhân tộc, cũng có được mấy món tiên khí?

Nếu Tôn gia có thể có được thần kiếm, thực lực ắt sẽ tăng vọt!

Nhưng bây giờ, lại bị một oắt con cướp đi, không chỉ phá hủy kế hoạch Tôn gia mưu tính mấy chục năm, còn khiến Tôn gia phải trả cái giá đau đớn thê thảm như vậy!

Một thanh thần kiếm, mười thần quả Thiên Thánh!

Tôn Hầu chỉ cảm thấy khí huyết xông thẳng lên đầu, trước mắt biến thành màu đen, cơ thể lung lay, suýt nữa ngã sấp xuống.

“Anh cả.”

Tôn Đức Toàn giật mình, vội vàng tiến lên dùng một tay hoàn hảo còn lại đỡ lấy hắn.

Giữa lông mày Tôn Hầu đều là căm tức, nhưng không thể không nén nhịn đắng chát mà gian nan lên tiếng.

“Phân phó xuống dưới, tạm thời hủy bỏ… kế hoạch đối phó Tô Trạch.”

Một bên khác.

Hiệp hội Người tu luyện thành phố Giang Nam.

Trong đại sảnh lặng ngắt như tờ.

Tất cả mọi người, bao gồm cả đám người Vương Lâm, đều đặt ánh mắt lên trên người Tô Trạch, đôi mắt trợn tròn, bên trong tràn đầy không dám tin tưởng.

Bọn họ có cảm giác như đang ở trong mơ.

Mới mấy ngày mà thân phận của Tô Trạch đã xảy ra thay đổi nghiêng trời lệch đất.

Vốn dĩ trong mắt bọn họ, Tô Trạch cũng chỉ là một nhóc con rất có thiên phú thôi.

Nhưng Tô Trạch một lần lại một lần phá vỡ nhận thức của bọn họ.

Một chuyện lại một chuyện vả thẳng vào mặt của bọn họ.

Thiên kiêu Nhân tộc, linh thú nháy mắt giết chết ba yêu thú Kim Đan, tay cầm linh bảo, một kiếm chém chết yêu thú cấp D trung giai…

Cuối cùng, còn có một vị sư phụ Hợp Đạo cảnh!

Cho dù là chuyện nào trong đó, đều là chuyện mà chín mươi chín phần trăm tu luyện giả mất cả đời cũng không cách nào hoàn thành!

Bọn họ nhìn vẻ mặt bình tĩnh của Tô Trạch, bỗng nhiên cảm thấy mình và hắn đã không phải là người của một thế giới rồi.

Thang Nghĩa cảm thán một tiếng, nhìn Tô Trạch hồi lâu, lại chỉ nín nhịn nói ra một câu.

“Tô Trạch, giỏi lắm!”

Mà lúc này.

Người ở đây lại giống như đã hẹn nhau từ trước, trịnh trọng cúi đầu trước Tô Trạch.

Tô Trạch nhíu chặt đôi mày, không hiểu rõ những người này đang làm cái gì.

Lúc này.

Có người tỏ ra nghiêm túc, vô cùng trịnh trọng nói:

“Tô Trạch, may mắn có ngươi, Nhất Minh nhà bọn ta mới có thể sống sót, ơn này không gì có thể báo đáp, về sau chỉ cần có chỗ nào cần đến, cứ việc tìm ta!”

Người nhà của những người tham gia thí luyện may mắn còn sống sót thi nhau hành lễ cảm ơn, vô cùng trịnh trọng.

Mà những nhà có con cái không may gặp nạn cũng tiến lên hành lễ.

Ở một góc độ nào đó, Tô Trạch cũng coi như báo thù giúp bọn họ, xứng đáng được bọn họ hành lễ cảm ơn.

Tâm trạng Tô Trạch hơi phức tạp.

Trong thế giới của người tu luyện, xưa nay cái chết không phải là chuyện hiếm lạ gì.

Đây còn là thời đại hòa bình, lúc trước, Nhân tộc thường xuyên xảy ra chiến tranh với các chủng tộc khác ở xung quanh, tỉ lệ người tu luyện chết cao thái quá.

Những người này trao đổi qua loa vài câu, sau đó vội vàng rời đi.

Không cần nghĩ cũng biết, chắc chắn có người ngấm ngầm gây ra lần dị biến tháp Trấn Yêu này.

Bọn họ muốn tra ra bàn tay gây tội ác đứng đằng sau.

Khi mọi người đều đi gần hết.

Trong Hiệp hội Người tu luyện, một quả cầu thủy tinh to lớn đột nhiên bắn ra một tia sáng chói lóa.

Tia sáng rơi xuống trung tâm đại sảnh, dần dần ngưng tụ ra một hư ảnh hình người.

Một lát sau.

Một người đàn ông mặc vest màu đen xuất hiện trước mặt mọi người.

Vương Lâm và Thang Nghĩa nhướng mày, cười nói với Tô Trạch: “Chuẩn bị nhận một món quà lớn đi.”

Tô Trạch nhìn thấy người kia, trong lòng cũng đoán được là chuyện gì, cũng hơi chờ mong.

Quả nhiên.

Người kia đi thẳng đến trước mặt Tô Trạch, mỉm cười, cao giọng lên tiếng.

“Xin chào Tô Trạch, ta là sứ giả đến từ tổng bộ của Hiệp hội Người tu luyện, lần này đến chính là để phát khen thưởng cho hạng nhất thí luyện!”

Nói xong, trong tay hắn xuất hiện một chiếc nhẫn, sau đó đưa cho Tô Trạch.

Tô Trạch nhận chiếc nhẫn, còn chưa kịp xem xét.

Sứ giả lại lên tiếng: “Xét thấy biểu hiện xuất sắc trong thí luyện lần này của ngươi, chín trường cao đẳng ở kinh đô, tổng cộng ba mươi hai học viện trong toàn liên minh phát thư mời, dựa vào thư mời này, ngươi có thể bất cứ lúc nào nhập học bất cứ học viện nào trong đó!”

Một xấp thư mời dày cộp xuất hiện.

Tô Trạch nhận lấy thư mời, tùy tiện mở ra.

Học viện Chân Long, Học viện Thiên Nguyên, Học viện Tây Thanh, Học viện Thanh Vân…

Bình Luận (0)
Comment