Điên Rồi ! Ngươi Xác Định Ngươi Là Ngự Thú Sư? (Dịch)

Chương 142 - Chương 142: Thần Hồn Phòng Ngự, Hồn Binh Trấn Hồn Đỉnh! Kiếm Linh Kinh Hãi

Chương 142: Thần hồn phòng ngự, hồn binh Trấn Hồn đỉnh! Kiếm linh kinh hãi Chương 142: Thần hồn phòng ngự, hồn binh Trấn Hồn đỉnh! Kiếm linh kinh hãi

Cũng chỉ khi giống như Tô Trạch, hoặc nhận được kỳ ngộ nào đó mới có thể cảm nhận được thần hồn của chính mình trước khi đạt đến cảnh giới Nguyên Anh!

Một cỗ năng lượng kỳ lạ màu tím nhạt xuất hiện bên trong Nê Hoàn Cung.

Nơi đó mông lung mờ mờ ảo ảo, không có bất kỳ thứ gì, chỉ có một đốm sáng mờ mờ nằm ở chính giữa.

Chỉ đó một bóng dáng mơ mơ hồ hồ như thế.

Nhưng Tô Trạch vẫn có thể nhận ra, đó chính là chính bản thân mình phiên bản thu nhỏ.

Tử khí lượn quanh rồi vọt đến, tràn vào bên trong cơ thể phiên bản thu nhỏ lờ mờ kia.

Trong chốc lát.

Cảm giác ấm nóng lập tức xuất hiện, khác biệt hoàn toàn so với tu vi mà hắn có được lúc trước.

Đây là một loại cảm giác bắt nguồn từ sâu bên trong linh hồn.

Tử khí lượn lờ quanh phiên bản thu nhỏ kia, rồi dần dần bao phủ toàn thân, bao bọc kín kẽ.

Mà vào lúc này.

Âm thanh lạnh lẽo trong veo của kiếm linh bỗng nhiên vang lên.

“Nín thở ngưng thần, dùng tinh thần lực khống chế tử khí, tưởng tượng ra dáng vẻ của một loại binh khí, thay đổi hình thái của tử khí đó.”

Tô Trạch bất ngờ giật cả mình, nhưng đã lập tức bình tĩnh trở lại.

Mình và Trảm Tiên kiếm tính mệnh tương tu, kiếm linh không thể nào hại mình được.

Vậy là.

Hắn bắt đầu làm theo những gì kiếm linh đã nói, cố gắng thử khống chế tử khí và định thay đổi hình dạng của tử khí.

Ở bên cạnh.

Kiếm linh, Tiểu Thanh, Tiểu Hỏa đồng loạt xuất hiện, nhìn chăm chú vào Tô Trạch.

“Chị, tình hình bây giờ là làm sao vậy? Chủ nhân sắp đột phá nữa rồi sao?” Tiểu Thanh tò mò hỏi.

Kiếm linh duỗi ngón tay ra: “Xuỵt! Im lặng!”

Tiểu Thanh vội vàng ngậm miệng không nói gì nữa, căng thẳng nhìn Tô Trạch.

Tiểu Hỏa cũng giống như thế, lẳng lặng đáp xuống đất.

Kiếm linh quay đầu nhìn về phía Tô Trạch, trong ánh mắt hiện lên sự chờ mong.

Đây là một phen kỳ ngộ, thậm chí có thể nói là một phen tạo hóa!

Nếu Tô Trạch có thể nắm lấy cơ hội lần này, chỉ một lần đã có thể ngưng tụ ra hồn binh của mình, như vậy hắn sẽ bỏ xa tất cả tu sĩ cùng tuổi một khoảng lớn!

Đương nhiên là về mặt sức mạnh chiến đấu Tô Trạch đã đi trước không biết bao nhiêu lần rồi…

Nhưng bây giờ lại là một bước tiến vô cùng quan trọng!

Vào thời đại ở chỗ nàng.

Có một cách nói là tinh, khí, thần.

Luyện khí, ngưng tinh và rèn thần.

Thông thường, các tu sĩ bình thường đều sẽ tập trung tu luyện vào một thứ. Ví dụ như người tu luyện bây giờ, bình thường đều chú trọng vào luyện khí và ngưng tinh mà xem nhẹ rèn thần.

Một là vì “thần” tu luyện cực kỳ khó, hai là vì trong quá trình tu luyện nguy hiểm trùng điệp.

Bình thường, chỉ hơi lơ là một chút là thần hồn sẽ bị hao tổn, tổn thương đến căn cơ của bản thân!

Nhưng kiếm linh lại biết rõ rằng bước tiến này quan trọng đến cỡ nào!

Chỉ khi thần hồn được rèn luyện càng trở nên mạnh mẽ thì sau này, khi độ kiếp sẽ càng nhẹ nhàng hơn!

Thật ra người tu luyện bây giờ luôn mặc kệ việc này.

Đối với bọn họ mà nói, hợp đạo chính là kẻ mạnh hàng đầu.

Thậm chí bọn họ còn chẳng biết rõ là cảnh giới sau này của Hợp Đạo là gì nữa!

Đó là cảnh giới có mơ cũng không được, là cảnh giới mà cả cuộc đời của vô số người đều không thể chạm đến.

Nhưng trong mắt Kiếm Linh, tương lai Tô Trạch nhất định sẽ đạt đến cảnh giới này.

Bởi vì thế.

Bây giờ xây dựng nền móng cho tốt, trải đường sẵn cho tương lai!

Kiếm linh căng thẳng nhìn chằm chằm vào Tô Trạch, trong đôi mắt xinh đẹp lấp lóe tia sáng, khá chờ mong.

Không cần ngưng tụ ra hồn binh hoàn chỉnh, chỉ cần có hình dáng đại khái là được rồi!

Nàng thầm nghĩ trong lòng.

Dù sao bước đầu tiên luôn vô cùng khó khăn.

Đối với rất nhiều người tu luyện Nguyên Anh, thậm chí là Hóa Thần mà nói đều có hơi khó khăn.

Huống hồ đây là lần đầu tiên Tô Trạch tiếp xúc với lực lượng thần hồn.

Cùng lúc đó.

Khác với những gì kiếm linh đã tưởng tượng.

Tô Trạch vừa động não, lúc này lập tức cảm nhận được sự tồn tại của lực lượng thần hồn.

Cứ như thể là bản năng, không hề có chút cảm giác khó khăn nào.

Sau đó.

Hắn bắt đầu thử điều khiển tử khí, và rèn thành hình dáng binh khí.

Chế tạo thành dáng vẻ gì đây nhỉ?

Tô Trạch đắn đo, đột nhiên cảm thấy hình dáng của cái đỉnh cũng không tệ.

Món đồ như cái đỉnh, từ trước đến nay luôn mang đến cho người khác ấn tượng bình yên tĩnh lặng, còn là món đồ quan trọng trong việc tế tự thời cổ đại, mang rất nhiều ý nghĩa đặc biệt.

Vậy chế tạo thành hình dáng một cái đỉnh đi!

Hắn hạ quyết tâm, bắt đầu dùng tinh thần lực khống chế tử khí, rèn ra hình dáng.

Vừa lúc mới đầu.

Tô Trạch liền lập tức cảm nhận được sự khó khăn trong đó.

Tử khí bị tác động, chậm rãi ngưng tụ lại.

Nhưng cùng lúc đó, tinh thần lực của hắn cũng đang bắt đầu tiêu hao với tốc độ khủng khiếp.

Tử khí bắt đầu biến hóa, ba cái chân nhỏ ở bên dưới dần nhô ra, còn hai cái lỗ tai ở bên trên cũng dần xuất hiện.

Cùng lúc đó, phần ở giữa bắt đầu lõm xuống, hình thành không gian ở bên trong chiếc đỉnh nhỏ.

Sau một lúc lâu.

Một chiếc đỉnh ba chân hai tai xuất hiện!

Tử khí lưu chuyển trên ba cái chân của chiếc đỉnh, tử quang mờ mờ chiếu ra xung quanh.

Chẳng qua như thế vẫn còn chưa đủ, nó trông hệt như tác phẩm thủ công của học sinh tiểu học, không có một chút mỹ cảm nào cả.

Chênh lệch quá lớn so với trong ký ức của Tô Trạch!

Sau khi rèn luyện cẩn thận, nó mới có thể thật sự được tính là một chiếc đỉnh!

Nhưng lúc này, tinh thần lực của Tô Trạch đã tiêu hao gần như cạn kiệt!

Một loại cảm giác mệt mỏi mãnh liệt tự nhiên ập đến!

“Khó thế này? Bao giờ mới thành đây?”

Nếu để kiếm linh biết sau khi mình hao gần hết tinh thần lực mới chế tạo ra một món đồ chơi như thế, còn chả bị cười nhạo đến rụng răng à?

Như thế sao được?

Tô Trạch cắn răng, cố gắng dốc hết sức mình.

Hắn bắt đầu điều động phần tinh thần lực cuối cùng, muốn tiến hành rèn luyện lần cuối, nhất định phải chế tạo ra chiếc đỉnh ba chân hoàn chỉnh!

Vậy mà đúng lúc này.

Sắc mặt kiếm linh đột nhiên thay đổi, cảm nhận được hành động của Tô Trạch.

Sai lầm như vừa rồi sẽ làm tổn thương đến thần hồn bản nguyên!

Bình Luận (0)
Comment