Tô Trạch nhìn lướt qua, bỗng nhiên cảm thấy những người này có chút quen mắt.
Hình như lần trước lúc ở Hiệp hội Người tu luyện từng gặp qua?
Mà vào lúc này.
Có một người tiến lên, cười nói: “Bọn ta còn có việc gấp, sẽ không ở lâu, đây là một chút tâm ý của ta, Tô Trạch ngươi đi Kinh đô cuộc sống không quen, mấy thứ này hãy nhận lấy đi.”
Vừa nói, hắn đưa cho Tô Trạch một chiếc nhẫn không gian.
Tô Trạch nhíu mày, theo bản năng muốn từ chối.
Nhưng lại thấy vẻ mặt nghiêm túc của người đó, trịnh trọng nói: “Nếu không phải ngươi, đứa con của nhà ta đã chết trong tháp Trấn Yêu, lần trước vội vàng, trên người không có thứ gì, cái này coi như là quà cảm ơn của nhà bọn ta, ngươi nhất định phải nhận lấy.”
Thấy hắn nghiêm túc như vậy, Tô Trạch cũng không thể từ chối, chỉ có thể “miễn cưỡng” nhận lấy.
Có một người đi đầu, những người khác đều lũ lượt tiến lên.
Trên cơ bản đều cảm ơn Tô Trạch, cũng tặng một phần quà cảm ơn.
Trong số bọn họ, cũng không phải con cái của tất cả mọi người đều được cứu vớt, nhiều hơn chính là người gặp nạn.
Nhưng mà bọn họ vẫn đỏ mắt tặng một phần quà cảm ơn.
Tô Trạch cẩn thận nhìn bọn họ, từ đáy mắt có thể phát hiện một tia áy náy che dấu rất sâu…
Sau giây lát cố gắng.
Nhẫn không gian đối với người tu luyện bình thường có chút trân quý, lúc này đã có hơn mười cái xuất hiện trong tay Tô Trạch.
Người của các gia tộc đều rời đi.
Bọn họ đều có việc gấp của riêng mình.
Nếu không phải vì để đền đáp Tô Trạch, có thể cũng sẽ không xuất hiện.
Tô Trạch dùng thần niệm dò xét, nhìn một lần trong những nhẫn không gian này, trong lòng nhất thời kinh ngạc.
Mặc dù có thể về chất lượng, không cao bằng phần thưởng của thí luyện tháp Trấn Yêu, nhưng thắng ở số lượng nhiều!
Chỉ là nguyên liệu yêu thú, cùng với đủ loại nguyên liệu luyện đan, cũng được mấy rương lớn.
Đủ loại vật liệu khác cần cái gì đều có, cho dù đối với một người tu luyện kim đan mà nói, cũng đủ dùng một thời gian rất dài.
Trong một chiếc nhẫn không gian, thậm chí còn chứa một rương lớn tiền mặt.
Định mức trong đó, lại không dưới hàng triệu.
Ánh mắt Tô Trạch chớp nháy, trong lòng âm thầm cảm thán.
Đây là người tu luyện, chỉ cần có thực lực, mọi thứ đều theo đó mà đến!
Sau đó, Tô Trạch ăn một buổi tối phong phú ở Lâm gia.
Lúc nói chuyện.
Hắn biết được vài ngày nữa Vương Lâm cũng trở về Học viện Thiên Nguyên ở Kinh đô.
Vốn dĩ lần này hắn trở về, chính là vì luyện chế Trúc Cơ đan cho Lâm Diệu Y, hiện giờ đã đến lúc, đương nhiên phải trở về.
Ngoài ra còn có một tin tức khác.
Đó chính là vì loại trừ ảnh hưởng của sự cố tháp Trấn Yêu lần này.
Ba mươi hai học viện cao đẳng của Liên minh Nhân tộc đưa ra quyết định.
Tất cả người tham gia thí luyện may mắn sống sót đều giành được tư cách trúng tuyển!
Chẳng qua, trừ thiên tài cực kỳ cá biệt ra, phần lớn người không có tư cách lựa chọn học viện, chỉ có thể tùy cơ tiến vào một học viện.
Nhưng đây cũng là tin tức tốt rất lớn.
Tương tự cũng là một phần nguyên nhân mà người nhà của những người may mắn sống sót, tặng quà hào phóng như vậy.
Mà Lâm Diệu Y, tiến vào Học viện Thiên Nguyên.
Vừa hay đi theo con đường tu hành luyện đan của Vương Lâm!
Sau qua ăn cơm tối, Tô Trạch tạm biệt đám người Vương lão, về đến nhà của mình.
Hơn mười chiếc nhẫn không gian quang mang chợt lóe.
Rầm rầm.
Một mảnh nguyên liệu bảo vật xuất hiện trên sàn nhà trong phòng khách.
Tô Trạch nhìn một lúc, phát hiện trên cơ bản không có thứ gì có thể dùng.
Cũng sẽ không do dự nữa, lúc này gọi bảng điều khiển hệ thống ra, thu hồi hết mấy thứ này!
“Thu hồi răng nanh của yêu thú cấp E cao giai thành công, thưởng tu vi năm trăm năm!”
“Thu hồi thành công, thưởng…”
Thông qua một hồi thao tác, Tô Trạch thu hoạch tu vi hai mươi ba ngàn năm.
Chẳng qua, hiện giờ cho dù có tu vi, hắn cũng không dám kích hoạt nhiều hạt giống Long Tượng hơn nữa.
Lần trước đã đạt tới cực hạn của Trúc Cơ cảnh.
Hiện giờ nếu tiếp tục kích hoạt.
Như vậy hắn chỉ có một kết cục.
Nổ tan xác mà chết.
Nhưng mà có thể thu hoạch nhiều tu vi như vậy, coi như là chuyện vui ngoài ý muốn.
Tô Trạch nhìn nhẫn không gian dư thừa kia, lấy ra hai cái lần lượt cho Tiểu Thanh và Tiểu Hỏa.
Còn lại toàn bộ thu hồi thành tu vi.
Hắn nhìn Trảm Tiên kiếm, sau khi cân nhắc một lát, mở ra hệ thống thương thành.
Một mảng quầng sáng hư ảo xuất hiện, từng quyển công pháp bí tịch xuất hiện.
Trong đó có quyền pháp, có độn thuật, có thương pháp, có thối pháp…
Đương nhiên cũng có kiếm pháp!
Ánh mắt hắn lóe ra, không ngừng tìm kiếm.
Cuối cùng, một quyển kiếm pháp khá thích hợp xuất hiện ở trước mắt.
“Tiệt Thiên Thất Kiếm, kiếm pháp cấp C, tu vi mười tám ngàn năm!”
Hai mắt Tô Trạch sáng ngời, ấn mở quyển kiếm pháp này, xem phần giới thiệu của nó.
“Kiếm pháp do người sáng lập Tẩy Kiếm các ở thánh địa Kiếm Đạo sáng tạo ra, uy lực khổng lồ, biến hóa thất thường, trong đó ẩn chứa lý giải kiếm đạo cả đời của các chủ đời thứ nhất, nhưng mà có thể từ trong đó hiểu được, xem tạo hóa của bản thân người tu luyện, kiếm pháp này vốn là kiếm pháp cấp B, nhưng thiếu mất quy tắc chung, bởi vậy hạ xuống cấp C!”
Tô Trạch nhìn giới thiệu này, rơi vào trầm tư.
Kiếm pháp cấp C!
Cũng coi như không tệ.
Hơn nữa xem giới thiệu, hình như rất có lai lịch, vừa ở thánh địa Kiếm Đạo, vừa là thành quả lý giải kiếm đạo cả đời…
Nghe thì thấy rất trâu bò.
Mấu chốt nhất, là giá bán của nó, chỉ cần có tu vi mười tám ngàn năm, đây là có lợi nhất.
Đối với Tô Trạch trước mắt mà nói, đã đủ dùng rồi.
Nghĩ đến đây, Tô Trạch hạ quyết tâm.
“Mua Tiệt Thiên Thất Kiếm!”
Trong lòng hắn nói thầm một câu.
Ngay sau đó.
Tu vi còn thừa nháy mắt hụt mất mười tám ngàn năm.
Mà cùng với tu vi khấu trừ, một bộ kiếm pháp xuất hiện trong đầu Tô Trạch.
Tiệt Thiên Thất Kiếm!
Tên như ý nghĩa, bộ kiếm pháp này chỉ có bảy chiêu.
Khác với Giao Long Ngũ Thức, kiếm chiêu của Tiệt Thiên Thất Kiếm không có tên, chỉ có một danh hiệu đơn giản.