Ngoài phòng luyện công, rất nhiều giáo viên và sinh viên nhìn tia chớp thô to kia, cảm nhận được thật sâu cảm nhận được uy lực kinh khủng của thiên địa một cách sâu sắc!
“Thiên kiếp! Thì ra là ngưng tụ ra kim đan chân chính sẽ có thiên kiếp xuất hiện!?”
“Quá kinh người! Tiềm lực của Diệp Thanh thật là kinh khủng!”
Bọn họ sợ hãi than, trong giọng nói đều là sự hâm mộ và ước ao.
Mà bên trong phòng luyện công.
Những thiên kiêu khác đều lao nhao mở mắt ra, ánh mắt phức tạp nhìn về phía Diệp Thanh, không biết trong lòng đang suy nghĩ gì.
Kim đan!
Đó là thứ mà các thiên kiêu đều theo đuổi.
Nhưng bọn họ đều thất bại, còn Diệp Thanh thì lại thành công!
Điều này có nghĩa ở cảnh giới ngang nhau, căn cơ của Diệp Thanh chắc chắn sẽ thâm hậu hơn bọn họ, hơn nữa con đường tương lai cũng sẽ thuận lợi hơn rất nhiều, giới hạn cũng cao hơn hẳn một khoảng lớn.
Nhưng rất nhanh, bọn họ đã điều chỉnh xong tâm thái.
Trên con đường tu luyện thế sự vô thường, không ai có thể đảm bảo được bản thân sẽ trở thành người mạnh nhất.
Vì vậy, sự thành công của Diệp Thanh lại khích lệ bọn họ, làm ý chí chiến đấu trong lòng bọn họ càng thêm sục sôi.
Rầm rầm rầm!!
Nói là thiên kiếp, thật ra chỉ có ba tia chớp lần lượt đánh về phía Diệp Thanh, muốn phá hủy viên kim đan không dung với thiên địa kia!
Song.
Diệp Thanh hiển nhiên đã có chuẩn bị từ sớm.
Một hư ảnh xuất hiện ở sau lưng của hắn, phất tay vung một quyền, đánh nát bấy một tia chớp sắp đánh xuống đỉnh đầu của Diệp Thanh!
Điện quang sáng chói, bắn ra bốn phía.
Sau đó hư ảnh lại tung tiếp hai quyền, đánh nát nốt hai tia chớp còn lại, rồi mới dần biến mất.
Kim quang chiếu ra từ viên cầu lớn bằng trứng chim bồ câu này, dao động nhè nhẹ tản ra từ viên kim đan đó.
Diệp Thanh thu nạp linh khí trong thiên địa, đem thu hồi đến chính mình trong đan điền.
Hắn chợt mở hai mắt ra, đáy mắt chỗ sâu dữ dội lên vẻ sạch trơn, lộ ra vẻ nụ cười sáng lạn.
Xung quanh bàng quan bốn gã thiên kiêu thấy thế, đang chuẩn bị tiến lên.
Ầm!!!
Một tiếng nổ vang đột nhiên xuất hiện!
Sự mãnh liệt của âm thanh này còn vượt xa tổng tiếng vang của năm thiên kiêu trước!
Tất cả mọi người đều thấy kinh ngạc, nhìn về phía phát ra tiếng động.
Lại có người sắp đột phá đến Kim Đan ư!?
Hơn nữa nghe động tĩnh này, hình như còn mãnh liệt hơn năm thiên kiêu kia cộng dồn lại.
Người này là ai thế?
Trong bỗng chốc, trong lòng mọi người đều hiện lên một đống nghi vấn, không biết là ai lại đột phá.
Nhưng điều này không ảnh hưởng tới việc bọn họ đi hóng hớt.
Ai cũng đều thấy rất hưng phấn.
Hôm nay đúng là được mở rộng tầm mắt, có sáu thiên kiêu liên tiếp đột phá đến Kim Đan!
Không biết đợi lát nữa là sẽ có dị tượng gì xuất hiện, ngưng tụ ra là kim đan cấp bậc gì.
Năm thiên kiêu vừa đột phá đến Kim Đan cảnh liếc mắt nhìn nhau, không hẹn mà cùng nói ra một cái tên.
“Tô Trạch?”
Nhưng bọn họ không chắc chắn lắm.
“Đi xem thử đi!”
Diệp Thanh rất hưng phấn, lúc này bèn chạy về phía truyền đến tiếng vang.
Hắn vốn còn đang lo Tô Trạch thả mình rồi cơ, bây giờ xem ra là hắn suy nghĩ nhiều.
Chẳng mấy chốc.
Gần như tất cả mọi người đều chạy tới phía ngoài rừng trúc.
Nhưng mà không ai vào trong được, rừng trúc rậm rạp cũng chặn lại tình huống bên trong.
Trương Mục Chi thấy rừng trúc thì ngay lập tức xác định suy đoán trong lòng.
Hắn hiển nhiên biết đây là mình địa bàn của sư thúc.
Người ở trong đó chắc chắn chính là Tô Trạch rồi.
Còn những người khác, trong lòng đều có suy đoán riêng của mình, nhưng lại không dám chắc, nên chỉ đành yên lặng đợi ở ngoài rừng trúc.
Cùng lúc đó.
Trong rừng trúc.
Tô Trạch ngồi xếp bằng trên đất, nói với Tuyết Lệ Hàn: “Ta chuẩn bị đột phá đây, lão già ngươi chuẩn bị sẵn sàng.”
“Ta thì chuẩn bị cái mẹ gì?” Tuyết Lệ Hàn sửng sốt, thấy khó hiểu không biết Tô Trạch đang nói gì.
Chú ý thiên kiếp lúc ngưng tụ ra kim đan chân chính á?
Cái thứ kia phất tay cái là đánh tan rồi, còn cần chú ý làm chi?
Thằng nhãi này coi thường ta quá rồi đấy!
Tuyết Lệ Hàn quyết định.
Đợi lát nữa nếu như Tô Trạch có thể khơi mào ra được thiên kiếp thật thì hắn phải cho tiểu tử này biết đại lão chân chính là thế nào!
Vừa hay mượn cơ hội này bộc lộ chút năng lực của bản thân, làm thế có khi sẽ khiến thằng nhãi này dồn nhiều tâm trí hơn vào kiếm đạo!
Khóe miệng của Tuyết Lệ Hàn khẽ nhếch, mỉm cười, trong lòng thầm tính đợi lát nữa là dùng chiêu gì để trông phóng khoáng chút.
Tô Trạch thấy lão Tuyết tràn đầy tự tin như thế thì có hơi yên lòng.
Mặc dù khí chất của lão già này không ổn, nhưng mà thực lực vẫn trâu bò lắm, dù sao cũng là đại lão Hợp Đạo mà, ban nãy bản thân đúng là lo lắng quá rồi.
Suy nghĩ một chút, hắn hoàn toàn yên tâm.
Chỉ trong nháy mắt.
Tô Trạch tỏ ra trịnh trọng, nghiêm túc, tinh thần tập trung cao độ, bắt đầu chuẩn bị đột phá vô cùng chăm chú!
Trong đan điền.
Biển lớn mênh mông bình tĩnh như mặt gương bỗng sôi trào lên!
Rầm rầm!
Một loạt sóng lớn xuất hiện, vô số kim quang sáng lên.
Cùng lúc đó.
Thượng Đan Điền Nê Hoàn Cung, thần hồn chấn động kịch liệt, hồn binh lơ lửng, ánh sáng tím vờn quanh.
Tô Trạch ngồi xếp bằng trên đất, khí thế đột nhiên bùng nổ, hơn nữa vẫn còn đang tiếp tục tăng lên!
Long Tượng Tu Thân quyết vận chuyển hết tốc lực, gần trăm hạt giống Long Tượng tản ra kim quang.
Ầm!
Tiếng vang nặng nề vang lên từ trong cơ thể Tô Trạch.
Chỉ một thoáng.
Một luồng kim quang tản ra từ trong cơ thể Tô Trạch, bay thẳng đến chân trời!
Kim quang bùng nổ trên vòm trời, trong nháy mắt đã hóa thành một vùng quầng sáng mà vàng bao trùm cả không trung!
Trong bỗng chốc, cả Học viện Chân Long đều bị bao phủ ở bên trong!
Đến Tuyết Lệ Hàn cũng phải giật mình, ngẩng đầu nhìn về phía bầu trời, nhìn về phía ánh hào quang bao trùm phạm vi không biết rộng bao nhiêu kia, trong lòng thấy chấn động không thôi, rung động khôn cùng.
Mặc dù chỉ có mỗi kim quang, nhưng trông kiểu này cũng khoa trương quá!
Hắn cúi đầu nhìn về phía Tô Trạch, trong ánh mắt hắn có chứa muôn vào cảm xúc đang cuộn trào.
Khiếp sợ, kinh hãi, hưng phấn, thậm chí còn có một chút sự hâm mộ!
Mà đúng lúc này.
Ở ngoài rừng trúc.
Tất cả mọi người đều thấy sợ ngây người.