Điên Rồi ! Ngươi Xác Định Ngươi Là Ngự Thú Sư? (Dịch)

Chương 192 - Chương 192: Diệp Thanh Ngưng Tụ Ra Kim Đan! Tô Trạch Đột Phá

Chương 192: Diệp Thanh ngưng tụ ra Kim Đan! Tô Trạch đột phá Chương 192: Diệp Thanh ngưng tụ ra Kim Đan! Tô Trạch đột phá

Mọi người thảo luận xôn xao, háo hức trông chờ vô cùng.

Nhưng vào lúc này, lại một tiếng nổ nữa xuất hiện.

Ầm!

Gian phòng ở cách đó không xa đột nhiên nổ tung, quang thải đầy trời xuất hiện, cánh hoa năm màu rực rỡ nhẹ nhàng rớt xuống từ trong hư không, tỏa ra hương thơm thấm người, làm cho người ta say mê chìm đắm trong đó mà không tự chủ được.

Dị tượng thứ ba xuất hiện!

Nhưng không đợi mọi người kịp phản ứng.

Ầm!

Sao trời vô tận bỗng hiện ra trước mắt mọi người, trong đó có vô số ngôi sao lấp lánh, hào quang chói mắt, vô số sao lớn tản ra dao động khủng bố.

Ở trong sao trời này, có một bóng dáng lẳng lặng ngồi xếp bằng, đang nương theo sự lấp lóe của ánh sao để hấp thu linh khí.

Dị tượng thứ tư!

Nhưng còn chưa kết thúc.

Chúng thiên kiêu cứ như hẹn trước với nhau vậy, thi nhau chọn đột phá vào ngày hôm nay.

Rầm rầm rầm!!

Dao động càng kinh khủng hơn xuất hiện.

Ngay sau đó có một tiếng gầm nhẹ truyền tới.

Hỗn độn xuất hiện, trôi giạt lơ lửng, ngay sau đó hàng lọat ánh sáng xanh xuất hiện.

Những đóa thanh liên nở ra ở trong biển hỗn độn, tản ra ánh sáng xanh dịu nhẹ, chiếu rọi bóng dáng ngồi xếp bằng ở trung tâm của hỗn độn kia.

“Diệp Thanh!?”

Tô Trạch thấy rõ diện mạo của người nọ, phát hiện người nọ là thằng nhãi Diệp Thanh kia.

“Hỗn độn trồng thanh liên, dị tượng này lợi hại phết đấy!”

Lần này, đến lượt Tuyết Lệ Hàn tỏ ra trịnh trọng.

“Loại dị tượng này có thể nói là đỉnh cấp, không phải người bình thường có thể có được, xem ra thành tựu trong tương lai của tiểu tử này sẽ rất kinh người đây…”

Bỗng trên mặt hắn lộ ra chút hả hê, quay đầu nói: “Thế nào? Có thấy áp lực không?”

Tô Trạch nhún vai, tỏ ra không sao cả.

“Tiểu tử ngươi… Đến lúc đó khi ngươi đột phá thì cách ta xa chút, để tránh dị tượng quá yếu làm ta mất mặt.”

Tuyết Lệ Hàn vuốt chòm râu, trầm ngâm nói.

Tô Trạch liếc xéo, chẳng thèm đáp lời.

Mà ở ngoài phòng luyện công.

Mọi người đều rơi vào trong trạng thái im lặng ngắn ngủi và rồi ngay sau đó xôn xao cả lên.

“Tuyệt lắm, những thiên kiêu này hẹn nhau hôm nay cùng đột phá đấy à!?”

“Năm người, năm dị tượng khác nhau! Cảnh tượng này có lẽ sau này không được nhìn thấy lần thứ hai rồi!”

“Quá kinh người, nhưng hình như trong những người này không có Tô Trạch, không biết hắn sẽ đột phá khi nào.”

“Đột phá là chắc chắn sẽ đột phá, chỉ là vấn đề thời gian thôi, còn có sự khác nhau về dị tượng nữa, nhưng ta cảm thấy, mấy dị tượng trước mắt này đã là cao cấp nhất rồi, Tô Trạch có tạo ra dị tượng chấn động tới mấy thì cũng không hơn được mấy dị tượng này.”

“Thăng cấp Kim Đan cảnh, là đã tới một lĩnh vực mới, thực lực giữa bọn họ chắc chắn sẽ xảy ra biến hóa… Không biết Tô Trạch còn đánh thắng được bọn họ hay không…”

“Khó mà nói!”

Mấy giáo viên Nguyên Anh cảnh châu đầu ghé tai, nhỏ giọng thảo luận.

Rất nhanh, năm thiên kiêu cũng bắt đầu ngưng tụ kim đan.

Mọi người lập tức không thảo luận nữa, đều tập trung tinh thần quan sát, muốn biết bọn họ có thể ngưng tụ ra kim đan có phẩm chất gì.

Sau một hồi lâu.

Người Đỗ Dao đột phá đầu tiên kia run lên.

Ngay sau đó vô số linh khí tràn vào bên trong đan điền.

Ngay sau đó.

Nàng há miệng phun ra một vật thể tròn trịa lớn bằng trứng chim bồ câu.

Nơi xa, trên bầu trời.

“Được đấy, chanh đan thượng đẳng nhất.” Tuyết Lệ Hàn cho đánh giá.

Ngoài phòng luyện công.

“Kim đan xuất hiện, là phẩm cấp gì?”

Mọi người lao nhao tập trung tinh thần nhìn lại.

“Chanh đan! Chanh đan viên mãn!”

“Không hổ là thiên kiêu Nhân tộc! Nhưng dị tượng như vậy mà vẫn không ngưng tụ ra được kim đan, cũng khó quá ha!”

Bọn họ kinh hô, trong mắt tràn đầy hâm mộ.

Chanh đan đã là thứ chỉ có thể gặp không thể cầu đối với rất nhiều người rồi.

Rất nhanh.

Kim đan của ba thiên kiêu khác cũng đều thi nhau xuất hiện.

“Đều là chanh đan!”

“Thật lợi hại, kém nhất cũng là chanh đan thượng phẩm! Tương lai của bọn họ không thể đoán trước được rồi!”

Các giáo viên đều đưa ra đánh giá.

Trương Mục Chi cũng khẽ gật đầu.

Nhưng đồng thời, trong lòng hắn cũng càng thêm mong đợi.

Tô Trạch và Hà Tuyết Nhi có thể ngưng tụ ra kim đan phẩm cấp gì đây?

Hà Tuyết Nhi thì hắn nắm chắc trong lòng, kém nhất thì cũng sẽ là chanh đan thượng phẩm.

Nhưng Tô Trạch thì hắn có chút không chắc, thấy háo hức vô cùng.

Hắn có thể đột phá cực hạn, ngưng tụ ra kim đan chân chính hay không?

“Còn một người cuối cùng, không biết kim đan của hắn là phẩm cấp gì.”

Có người lên tiếng, mọi người nhìn về phía Diệp Thanh bị thanh liên quay xung quanh kia, trong lòng háo hức vô cùng.

Cuối cùng.

Một luồng kim quang chói mắt xuất hiện.

Các giáo viên có kiến thức đều trợn tròn mắt nhìn, kích động tới không dám tin.

“Kim… Kim đan!? Kim đan chân chính!!!”

Chỉ thấy, một viên cầu tròn trịa màu vàng kim xuất hiện, từ từ trôi nổi trên không trung, bắn ra một loạt hào quang đẹp mắt.

Ầm!

Bỗng nhiên.

Trên bầu trời giáng xuống một tia chớp to, bổ về phía Diệp Thanh!

“Thiên kiếp!??”

Trương Mục Chi đã có chuẩn bị từ trước, khí thế cả người thay đổi, chuẩn bị ra tay bất cứ lúc nào!

“Được lắm, tiểu tử Diệp Thanh này lại ngưng tụ ra được kim đan chân chính.” Tô Trạch cười nói, “À mà, ngưng tụ ra kim đan sẽ bị sét đánh à?”

Tuyết Lệ Hàn gật đầu: “Kim đan chính là thứ hoàn mỹ trong Kim Đan cảnh, Thiên Đạo khuyết thiếu, thứ này chắc chắn sẽ có thiên kiếp giáng xuống.”

Hắn nhìn Diệp Thanh, đưa ra đánh giá của bản thân.

“Thiên tài, Diệp Thanh này đích thị là một thiên tài!”

Tô Trạch thì lại không nghe, hắn nhìn chằm chằm vào sấm sét kia, trong lòng thầm tính toán.

Ngưng tụ kim đan sẽ bị sét đánh, đây là chuyện hắn vừa mới được biết.

Hắn ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, khẽ lẩm bẩm trong lòng.

“Mong lát nữa khi ta đột phá, thiên kiếp chỉ ở mức độ này là được… Cho lão già bên cạnh ta này chút sĩ diện, nếu không được thì ngươi cứ đi đánh hắn ấy, dẫu sao thì hắn cũng là sư phụ ta.

Hơn nữa lão già này, ta đoán năm đó chắc chắn hắn đã làm không ít chuyện xấu, cái khí chất hèn mọn bỉ ổi kia không biết đã gieo họa cho bao con gái nhà lành rồi, coi như là thay trời hành đạo đi ngươi…”

Tô Trạch nói thầm, tâm trạng dần tĩnh lại.

Trong đan điền, dương mênh mông màu vàng kia bỗng yên ắng, có một luồng khí cơ đang lặng lẽ ngưng tụ.

Tinh, khí, thần của hắn bắt đầu tăng lên, chuẩn bị nghênh đón dị tượng đột phá thuộc về riêng hắn!

Bình Luận (0)
Comment