Điên Rồi ! Ngươi Xác Định Ngươi Là Ngự Thú Sư? (Dịch)

Chương 205 - Chương 205: Trả Lại Bạo Kích! Hai Linh Thú Sắp Đột Phá

Chương 205: Trả lại bạo kích! Hai linh thú sắp đột phá Chương 205: Trả lại bạo kích! Hai linh thú sắp đột phá

Tô Trạch biết được rất nhiều kiến thức mới từ trong đó.

Thế giới này thật ra thì còn lớn hơn những gì hắn nghĩ, nói là thế giới Vạn Tộc, trên thực tế chủng tộc sinh sống ở nơi này ít nhất cũng có hơn chục ngàn!

Hơn nữa có một phần chủng tộc trong đó hoặc nhiều hoặc ít đều có chút quan hệ máu mủ với Nhân tộc, ví dụ như chủng tộc giống Phượng tộc chẳng hạn.

Không phải chỉ có Nhân tộc là nắm giữ rất nhiều tiểu thế giới, những chủng tộc khác cũng thế.

Thậm chí còn có lời đồn rằng, có vài chủng tộc đã bắt đầu chuẩn bị chuyển cả tộc vào trong không gian mới.

Chỉ là tin đồn thôi, nhưng lại có một chút tính tham khảo.

Tầng lớp cao tầng của những chủng tộc kia cũng không phải người ngu, nếu chỉ là tiểu thế giới bình thường thì bọn họ chắc chắn sẽ không đưa ra quyết định như vậy.

Vì vậy, nếu như quyết định này là thật.

Vậy thì thế giới kia chắc chắn là một thế giới khá đầy đủ, mà không phải mảnh vỡ không gian đơn thuần.

Khi thực lực của người tu luyện tăng lên, thì kèm theo đó là sự tăng cao của năng lực học tập và trí nhớ.

Thế nên Tô Trạch đọc vô cùng nhanh, chẳng qua bao lâu hắn đã đọc xong hết những văn kiện tuyệt mật này, nhưng lại không tìm được thứ hắn muốn tìm.

Đối với kết quả này, hắn cũng không thấy bất ngờ lắm.

Suy cho cùng thì tư liệu hắn nhận được ở Viện nghiên cứu Không gian dị độ ban đầu đã rất tường tận rồi.

Hắn chỉ ôm ý thử, xem thử có thể tìm được thứ gì hữu ích từ trong này hay không thôi.

Tô Trạch ngả người tựa vào ghế, thở dài một hơi, trong đầu hắn nhớ lại những lời mà ông ngoại nói lúc đó.

“Dị vực…”

Hắn lẩm bẩm tự nói, một chút nhớ nhung dấy lên trong lòng hắn.

Vốn cứ tưởng tìm được Viện nghiên cứu Không gian dị độ, là có thể tìm được chân tướng năm đó, biết được tung tích của bọn họ.

Nhưng lại không ngờ rằng, lại xuất hiện một bí ẩn lớn hơn nữa.

Bây giờ trên cơ bản hắn có thể xác nhận được, dị vực là thứ chắc chắn tồn tại.

Cũng không biết đó rốt cuộc là một thế giới như thế nào.

Dựa theo cách nói của hệ thống, công pháp của mình là thứ tới từ dị vực, chính nó dẫn đến việc mỗi lần tăng thực lực đều cần lượng tu vi lớn.

Thế giới có thể tạo ra công pháp biến thái như vậy, rốt cuộc là nơi nào chứ?

Tiên giới?

Hay là Thần giới?

Hay là là một đại thế giới giống như thế giới Vạn Tộc?

Hắn không biết, chỉ biết là nếu muốn tìm được chỗ này, thì nâng cao thực lực của bản thân mới là lựa chọn chính xác nhất.

Tô Trạch đóng máy tính, buộc bản thân bình tĩnh lại, rơi vào trầm tư.

Hôm sau.

Trời sáng choang.

Vào lúc giữa trưa.

Tô Trạch ra khỏi phòng, Tiểu Thanh và Tiểu Hỏa thấy thế bổ nhào lên, đợi truyền với vẻ mong đợi.

“Ngươi truyền cho Thanh Giao tu vi năm trăm năm!”

“Phát động năng lực truyền và trả lại!”

“Đang lựa chọn bội số trả lại!”

“Bội số trả lại của ngươi lần này là ba mươi lần!”

“Ngươi thu được tu vi mười lăm ngàn năm!”

Tô Trạch hài lòng gật đầu, ngay sau đó lại truyền cho Tiểu Hỏa.

“Bội số trả lại của ngươi lần này là bảy mươi lần!”

“Ngươi thu được tu vi bảy nghìn năm!”

Bảy mươi lần bạo kích!

Vận khí cũng tốt thật, nhưng mà cơ số nhỏ quá, tu vi bảy nghìn năm này mới miễn cưỡng kích hoạt được một hạt giống Long Tượng.

Bây giờ Long Tượng Tu Thân quyết đã tiến vào một giai đoạn hoàn toàn mới.

Chín mươi chín viên hạt giống Long Tượng kích hoạt ban đầu, lúc này đã thành lập liên lạc, giống như trở thành một cái chỉnh thể vậy, từng sợi kim quang nối liền chúng lại với nhau.

Tô Trạch có thể cảm nhận được lực lượng dồi dào mà cơ thể hắn tích chứa.

Những kim quang kia không lúc nào là không tẩm bổ thân thể của hắn, làm thực lực của hắn tăng dần.

Có thể nói, hiện giờ cho dù hắn không tu luyện, thì thực lực cũng sẽ từ từ tăng lên.

Chỉ là tốc độ sẽ chậm hơn rất nhiều mà thôi.

Sau khi được Tô Trạch truyền.

Tiểu Thanh và Tiểu Hỏa đồng thời sinh ra phản ứng.

Nhất là Tiểu Hỏa, ngọn lửa trên người nó đột nhiên thu vào trong cơ thể, có một loại lực lượng mãnh liệt đang lặng lẽ ấp ủ.

Tô Trạch thấy thế thì vui mừng.

Xem vẻ là sắp đột phá rồi!?

“Được đấy được đấy, Tiểu Hỏa, cố gắng lên cố gắng lên, sớm đột phá đến cấp D chút, chủ nhân của ngươi có thể trở thành mãnh nam mạnh hơn hay không đều phải dựa cả vào người các ngươi đấy!”

Tô Trạch vuốt ve lông chim mềm mại trên người Tiểu Hỏa, sau đó chuyển ánh mắt lên người Tiểu Thanh.

Tiểu Thanh và hắn cũng nhau đón nhận thiên kiếp.

Lúc ấy mặc dù chỉ có một ít sấm sét đánh lên người nó, nhưng lại làm nó được lợi rất nhiều, bây giờ hình như cũng sắp đột phá rồi!

Đây quả thực là song hỷ lâm môn.

Tâm trạng của Tô Trạch rất tốt, bỗng nhiên hắn nghĩ tới điều gì, lấy một lọ đan dược từ trong túi không gian ra.

Hắn mở nắp bình, nhìn thoáng qua thì nhận ra đây là đan dược trân quý có thể cô động huyết mạch cho yêu thú.

Sư phụ ngự thú sư quả nhiên cũng hào phóng quá!

Tô Trạch cảm thấy có hai sư phụ đúng là tốt.

Bọn họ ganh ghé lẫn nhau, cạnh tranh nhau, thành thử ra kẻ đồ đệ như hắn lại được nhiều thứ tốt nhất…

Hắn cười, trong lòng thấy có hơi cảm động.

Hai vị tiền bối kia quả thực là coi hắn thành đệ tử thân truyền, đủ loại bảo bối cho đi không keo kiệt tí nào, thế nên hắn không thể làm bọn họ thất vọng được.

Hắn vừa nghĩ, vừa lấy hai viên đan dược ở trong lọ ra, nhét vào miệng hai linh thú.

Tiểu Thanh và Tiểu Hỏa yên phận, đều co lại thành một đống, im lặng.

Nếu không phải Tô Trạch có thể cảm nhận được có một luồng sức sống dồi dào đang dao động trong cơ thể bọn nó, thì e sẽ tưởng chúng nó ngỏm củ tỏi rồi.

Không có hai tiểu tử kia quay xung quanh, trong nhà im ắng hẳn lên, trông có vẻ hơi lạnh lẽo.

Kiếm linh một mình ngồi xem đủ loại kịch truyền hình máu chó, xem các loại video diễn đàn bằng máy liên lạc, một thanh kiếm tự mình giải trí, tiêu khiển, trông vẻ rất là thoải mái.

Tô Trạch cố gắng nói chuyện với nàng, nhưng đều bị nàng ngó lơ hết.

Trừ phi là thứ liên quan đến các phương diện như tu luyện và thực lực, nếu không thì kiếm linh cũng còn chẳng thèm liếc hắn lấy một cái.

Tô Trạch rất nhàm chán, mỗi ngày chỉ có truyền cho hai con linh thú, sau đó thì gần như là không có chuyện gì làm.

Bình Luận (0)
Comment