Cho dù hắn có kiếm tâm trời sinh, thiên phú kiếm đạo siêu cao, thì e chắc cũng là một con số lớn nhỉ?
Ngay tức khắc, Tô Trạch cảm giác số tu vi hơn ba chục ngàn năm này cũng chẳng thấm vào đâu.
Tiếp tục như vậy thì không được.
Tô Trạch sờ cằm, bắt đầu ngẫm nghĩ.
Hắn bắt đầu nghĩ về kế hoạch sau đó.
Ba tháng sau đại hội Vạn tộc bắt đầu.
Trước đó, nâng cao thực lực lên tu vi là chuyện quan trọng nhất.
Tu vi, kiếm đạo của bản thân, Tiểu Thanh và Tiểu Hỏa, còn có đủ loại võ kỹ…
Một đống thứ đều cần bổ sung tu vi.
Nếu cứ tính như thế thì số tu vi cần dùng sẽ lớn vô cùng.
Ngoài cửa truyền tới âm thanh của Tiểu Hỏa, làm Tô Trạch chú ý.
“Đáng giận thật! Tiểu Hỏa này ngày nào cũng không chăm chỉ tu luyện, bây giờ còn dừng lại ở cấp E, quả thực là làm ta và Tiểu Thanh mất thể diện mà! Tiếp tục như vậy là không được!”
Tô Trạch chau mày, đi ra cửa với vẻ mặt rất là nghiêm túc.
Kiếm linh thấy Tô Trạch đi ra ngoài, thì lạnh mặt quay đầu đi, làm bộ không thấy được.
Tiểu Thanh và Tiểu Hỏa nhìn thấy Tô Trạch thì lập tức tiến lên, cọ cánh tay Tô Trạch vô cùng thân thiết.
Tô Trạch mỉm cười vỗ Tiểu Thanh, ngay sau đó nhìn về phía Tiểu Hỏa, sắc mặt lập tức trở nên nghiêm túc.
“Tiểu Hỏa, ngươi tới đây.”
Dáng vẻ của hắn có hơi dọa người, y hệt chủ nhiệm lớp đột nhiên xuất hiện ở cửa lớp học gọi Tiểu Minh tới phòng làm việc vậy.
Kể từ khi Tiểu Hỏa được ấp nở thì chưa thấy dáng vẻ này của chủ nhân bao giờ, bỗng bị sợ hết hồn, ngọn lửa trên người cũng yếu đi chút, nó nơm nớp lo sợ theo Tô Trạch tới một bên.
Nó ngoan ngoãn đáp xuống mặt đất, cúi thấp đầu, không dám nhìn Tô Trạch.
Tiểu Hỏa vốn là rất thích đủ loại linh thực, cộng thêm dáng người tròn trịa, lông chim trên người lại xoã tung, bây giờ ngồi chồm hổm trên mặt đất trông cứ như một quả cầu lông cực đại vậy.
Tiểu Thanh cũng bị khí tràng của Tô Trạch dọa cho một phen, trốn ở trong góc của phòng khách không dám nhích tới gần, chỉ trộm quan sát bên này.
Lúc này kiếm linh lại xoay đầu lại, đôi mi thanh tú nhăn lại, lắc mình đi tới bên cạnh Tiểu Hỏa.
Nàng ngồi xổm xuống, quần áo trên người kề sát lại theo động tác của nàng, phác hoạ ra đường cong kinh tâm động phách.
“Ngươi làm gì vậy? Nói đi nói lại thì Tiểu Thanh và Tiểu Hỏa cũng vẫn chỉ là trẻ con thôi, ngươi hung dữ như vậy làm gì!?”
Âm thanh trong trẻo lạnh lùng truyền vào trong tai Tô Trạch.
Kiếm linh ngẩng đầu nhìn về phía Tô Trạch, có phần căm tức.
Ngay lập tức khí thế của Tô Trạch có hơi dịu đi, nhưng nghĩ đến bản thân cũng là vì sự trưởng thành sau này của Tiểu Hỏa, lúc này lại tức giận, phất tay nói:
“Đi đi đi, ta đang dạy dỗ trẻ con! Ngươi qua hóng hớt làm gì?”
Hắn bỗng khựng lại, sau đó dạy bảo cả kiếm linh luôn.
“Theo ta ấy, bây giờ Tiểu Hỏa đã mập thành quả câu luôn rồi, tu vi thì lại trì trệ không tiến, nguyên nhân trong đó cũng có một phần của ngươi đó, ngoao! Cả ngày nuông chiều chúng nó, đồ ăn sự trữ trong tủ lạnh của ta bị các ngươi lãng phí hết rồi đó!”
Mặt kiếm linh đỏ lên lộ vẻ xấu hổ, trong lòng rất giận, nhưng lại không tìm được lý do để phản bác.
Tô Trạch nhìn về phía Tiểu Hỏa, trầm giọng nói:
“Tiểu Hỏa, dạo này ngươi lười biếng quá rồi! Chủ nhân của ngươi là đệ nhất thiên kiêu của Nhân tộc, ngày nào cũng đều tu luyện cố gắng như vậy, lẽ nào ngươi không nhìn thấy à?”
“Một mãnh nam như ta mà còn sắp không nhấc nổi ngươi luôn rồi! Ta cho ngươi thời gian một tuận, phải đột phá lên cấp D, nếu như không đạt được thì ta sẽ khấu trừ linh thực một tháng của ngươi!”
Vừa dứt lời, Tiểu Hỏa bỗng ngẩng đầu.
Trong mắt nó sáng lên một ngọn lửa, tràn đầy ý chí chiến đấu.
Tô Trạch rất hài lòng, gật đầu, thừa dịp bây giờ khí thế của bản thân đang hùng hổ, hắn quyết định tiện thể thúc giục cả kiếm linh nữa, để tạo dựng quyền uy của chủ nhân!
Song.
Khi Tô Trạch khí thế mười phần, quay đầu nhìn về phía kiếm linh thì bỗng nhiên cảm giác nhiệt độ trong phòng khách cũng thấp xuống không ít.
Mặt kiếm linh lạnh như băng, mày liễu khẽ cau lại, trong đôi mắt đẹp không có chút tình cảm nào.
Mặc dù nàng không nói một lời, nhưng quanh khí áp xung quanh đã nói rõ tâm trạng của nàng không tốt lắm.
Thân kiếm của Trảm Tiên kiếm đặt ở trên ghế salon khẽ rung, từng sợi huyết quang tản ra từ trong đó.
Tô Trạch đổi giọng, hỏi:
“À mà, đá Huyết Sát gì gì kia ngươi đã dùng chưa? Sớm khôi phục đến linh bảo trung giai một chút, cũng để bọn ta biết chút về phong thái năm đó của ngươi, có khó khăn gì thì cứ nói nha, ngoao.”
Kiếm linh hừ một tiếng, nể mặt đá Huyết Sát nên nàng sẽ không nói gì.
Tô Trạch đút hai tay vào túi, xoay người rời đi.
Hắn nghĩ mãi mà không rõ là vì sao.
Rõ ràng ban đầu khi nhận chủ với kiếm linh, bản thân hắn chiếm địa vị chủ đạo mà nhỉ, sao bây giờ hình như lại khác khác?
Bắt đầu từ khi nào?
Tô Trạch cau mày, rơi vào trầm tư.
Đột nhiên, hắn nghĩ tới gì đó.
Hình như là từ lần đầu hắn tu luyện kiếm pháp, từ đêm hôm đó bắt đầu, chính mình đối mặt kiếm linh thời điểm, luôn là cảm giác khí thế thượng yếu đi một đầu!
Rốt cuộc là chuyện thế nào đây!?
Tô Trạch nghĩ hoài vẫn không ra, rồi lại không dám đi hỏi thẳng chuyện này, nên cũng chỉ đành thôi.
Bỏ đi, một ngày nào đó hắn sẽ biết được chân tướng.
Trong lòng hắn thầm nghĩ vậy, xoay người trở lại trong phòng, hắn mở máy tính của mình lên, đăng nhập vào tài khoản của Học viện Chân Long.
Tô Trạch có quyền hạn tối cao của học viện, trên cơ bản thì tất cả văn bản tài liệu hắn đều tra được.
Đây là Trương Mục Chi quyền lợi hắn vượt mặt Hội đồng Trường cao đẳng cho Tô Trạch.
Mở giao diện tối giản ra, nhận từ tìm kiếm liên quan tới dị vực vào thanh tìm kiếm.
Sau khi click.
Soạt một cái.
Một loạt tin tức xuất hiện ở trong màn hình.
Trong đó về cơ bản đều tài liệu cao cấp liên quan đến không ít chuyện không thể để người khác biết.
Tô Trạch bắt đầu cẩn thận đọc, rồi lại phát hiện trong này phần lớn đều là chuyện về không gian thế giới khác.
Trên cơ bản đều là mảnh vỡ không gian phụ thuộc vào đại thế giới hiện giờ.
Khác hẳn với đại thế giới hoàn chỉnh chân chính mà ông ngoại nhắc tới!
Nhưng không phải không có tí thu hoạch gì.