Vì vậy.
Hắn định tăng thêm tốc độ, kích hoạt thêm nhiều hạt giống Long Tượng hơn.
Chỉ trong nháy mắt.
Tu vi còn thừa bắt đầu giảm xuống với một loại tốc độ khủng khiếp!
Rắc rắc!
Vô số hạt giống Long Tượng bị kích hoạt, hàng loạt kim quang bộc phát ra từ trong hạt giống.
Trong phút chốc.
Đột nhiên kim quang trên người Tô Trạch sáng rực lên.
Hào quang chói mắt xông thẳng tới chân trời.
Cùng lúc đó.
Một tiếng vang trầm lắng truyền ra từ trong người Tô Trạch, tiếng vang ấy trầm lắng nhưng lại vang vọng.
Ầm!
Bên hồ.
Tiếng vang truyền đây làm bầy cá trong hồ hoảng sợ, mấy con cá trắm đen lớn vốn còn định cắn mồi đều xoay người bỏ chạy, biến mất ở dưới mặt hồ.
“Chuyện gì đây!?”
Tuyết Lệ Hàn đứng phắt dậy, hổn hển nhìn hồ nước ở trước mặt, gấp tới muốn chửi má nó luôn, trông cứ như một con thỏ già nổi điên ấy.
Mặt của Lữ Tranh Đạo ở một bên cũng đỏ căng cớn, tức tới đau tim luôn.
Thần niệm của hai người bọn họ lúc nào cũng chú ý tới tình hình phía dưới hồ.
Bọn họ còn đang chờ cá cắn câu đó!
Ai dè âm thanh kia hù cho đám cá trắm đen lớn sắp cắn câu kia chạy mất người luôn!
Mấy con cá trắm đen lớn kia, ít thì cũng phải từ hai mươi, hai mươi lắm kg đổ lên!
Nặng tới vậy rất hiếm thấy đó!
Đối với một người câu cá, nếu như con cá lớn sắp tới tay chợt lại chạy mất, e là sẽ ăn không ngon tận ba tháng!
“Chuyện gì xảy ra thế!?”
Hai vị Hợp Đạo đột nhiên xoay người, nhìn về phương hướng truyền ra âm thanh kia.
Sau đó, mắt của họ bỗng trợn to, nhìn cảnh tượng ở bên kia không chớp mắt.
Trương Mục Chi và Hà Tuyết Nhi đều quay đầu qua nhìn, và rồi cũng khựng lại y như thế.
Ánh kim quang dịu nhẹ chiếu lên khuôn mặt của bọn họ, chiếu rọi khi bọn họ trên mặt, làm những khuôn mặt toát ra đầy vẻ khiếp sợ kia trông cực kỳ thú vị.
Ầm!
Một âm thanh nghe như sấm rên lại vang lên.
Lúc này Tô Trạch đã hoàn toàn đắm chìm trong việc kích hoạt hạt giống Long Tượng.
Hiện giờ hắn có thể hơi khống chế được những dị tượng kim quang đó rồi.
Nhưng mà có hơi phiền toái chút.
Nhưng bây giờ có mấy người lão Tuyết ở đây, hắn cũng lười bỏ tâm tư ra khống chế.
Tuyết Lệ Hàn há miệng, sau đó phản ứng lại, vội vàng phất tay ngăn cách trang viên với bên ngoài.
Chỉ trong nháy mắt.
Nơi đây đã bị ngăn cách với thế giới ngoài kia, không còn chút động tĩnh dị thường nào truyền ra nữa.
“Chuyện, chuyện này… Đây là tu luyện mà thằng nhãi kia nói á!??”
Mấy người ngơ ngác nhìn nhau, liếc nhau một cái, họ đều thấy được khiếp sợ và nghi ngờ trong mắt đối phương.
“Tiểu tử này lại đột phá?”
“Hóa ra hắn là muốn đột phá, còn cố ý nói tu luyện để đùa bỡn ta! Thằng nhãi thúi này!”
“Không đúng, giờ mới qua có mấy ngày chứ?”
“Không nên đột phá nhanh như vậy mới đúng chứ nhỉ?”
Cả đống mối nghi ngờ hiện lên ở trong đầu Tuyết Lệ Hàn.
Vô số kim quang sáng lên quanh trên người Tô Trạch sáng lên.
Cả người hắn cũng biến thành màu vàng, tựa như một mặt trời vậy, tản ra tia sáng vô tận.
Kim quang đầy trời chiếu trang viên sáng như ban ngày, hào quang chói mắt, rực rỡ không cùng, ngay sau đó một con cự tượng được ngưng tụ ra, gầm thấp.
Bên hồ.
Tuyết Lệ Hàn nhìn con cự tượng kia thì con ngươi hơi co lại, rồi lại cúi đầu nhìn thoáng qua Tô Trạch đang yên trí ngồi xếp bằng trên đất.
“Thực lực đúng là có tăng lên, nhưng hình như không phải đột phá…”
Lữ Tranh Đạo đưa ra một câu trả lời chắc chắn.
Hà Tuyết Nhi ở một bên nghe vậy thì trong lòng bỗng thấy chấn động không thôi.
Chỉ tu luyện mà đã tạo ra động tĩnh lớn như vậy?
Vậy thì xem ra, thực lực của Tô Trạch biến thái tới thế, hình như là một chuyện vô cùng bình thường rồi.
Tuyết Lệ Hàn tập trung tinh thần nhìn con cự tượng kia, cảm nhận được kia dao động mênh mông vô hình ấy, sắc mặt càng ngưng trọng hơn.
Lần trước khi Tô Trạch độ kiếp, hắn còn đang nghĩ thầm đợi lát nữa đối phó thiên kiếp kiểu gì để trông phóng khoáng một chút, không chú ý gì tới tình huống của dị tượng.
Mà bây giờ hắn nhìn kỹ thì lại cảm nhận được một chút bất thường từ hoa văn trên người cự tượng.
Loại thần văn phức tạp rườm rà này, đến bản thân hắn đã là cường giả Hợp Đạo mà còn không hiểu được hết hàm nghĩa trong đó.
Ánh mắt của hắn láo liêng, nơi sâu trong đôi mắt như có ánh sáng lập lòe.
Hắn vốn còn chuẩn vị truyền thụ công pháp của mình cho Tô Trạch.
Nhưng bây giờ xem vẻ, hình như không cần thiết nữa rồi.
Trong lòng Lữ Tranh Đạo cũng nghĩ như vậy.
Mặc dù không biết công pháp mà Tô Trạch tu luyện là gì, nhưng bọn họ đều nhìn ra được, công pháp mà Tô Trạch tu luyện còn cao cấp hơn của bọn họ, hơn nữa còn là cao hơn một khoảng lớn!
Trương Mục Chi thấy khiếp sợ trong lòng, ngay sau đó thì lại thấy may mắn.
May mắn lúc ấy mời chào Tô Trạch vào Học viện Chân Long, nếu không thì sẽ là thiệt thòi lớn rồi!
Cùng lúc đó.
Tô Trạch đã kích hoạt được mười hạt giống Long Tượng!
Mời hạt giống Long Tượng mới kích hoạt nối thành một đường, năng lượng dồi dào tuôn trào ra, hóa thành một sông lớn màu vàng.
Những năng lượng này tẩm bổ thân thể, kinh mạch, cùng với thần hồn trong Nê Hoàn Cung của Tô Trạch.
Thực lực của hắn được tăng cường trên toàn bộ phương diện, làm hắn trở nên mạnh mẽ hơn.
Song.
Tô Trạch cũng không dừng lại, vẫn tiếp tục bắt đầu kích hoạt thêm nhiều hạt giống Long Tượng hơn.
“Tu vi còn thừa -8000!”
Lại thêm một hạt giống Long Tượng nữa được kích hoạt.
Hắn tăng nhanh tốc độ, tu vi còn thừa giảm xuống nhanh chóng, rất nhanh đã tụt xuống dưới chục ngàn.
Chỉ chốc lát sau.
Hạt giống Long Tượng thứ hai mươi đã kích hoạt xong!
Đây là lần đầu tiên Tô Trạch kích hoạt nhiều hạt giống Long Tượng như vậy trong một khoảng thời gian ngắn kể từ khi bắt đầu tu luyện Long Tượng Tu Thân quyết cho tới nay!
Rầm rầm rầm!!
Một loạt tiếng nổ truyền ra từ trong gân cốt của cơ thể Tô Trạch, âm thanh đinh tai nhức óc.
Động tĩnh của lần này rất lớn, thậm chí còn chẳng kém lúc trước đột phá là bao nhiêu.
Con cự tượng kia bước chậm trong hư không, thanh thế kinh người, kinh khủng khôn cùng.
Mấy người Tuyết Lệ Hàn hoàn toàn bị nó làm cho hoảng.
Nếu không phải đã xác định được cảnh giới của Tô Trạch còn chưa đột phá.
Thì có dù có đánh chết bọn họ, bọn họ cũng sẽ không tin đây là khung cảnh tu luyện.