Điên Rồi ! Ngươi Xác Định Ngươi Là Ngự Thú Sư? (Dịch)

Chương 217 - Chương 217: Đây Là Tu Luyện Mà Ngươi Nói?

Chương 217: Đây là tu luyện mà ngươi nói? Chương 217: Đây là tu luyện mà ngươi nói?

Mà Hà Tuyết Nhi lại là học trò thân cận với Trương Mục Chi nhất, gần như đã là đệ tử thân truyền của hắn rồi, thế nên đương nhiên cũng có thể đi theo.

Như nếu tính theo bối phận thì Tô Trạch ngang vai ngang vế với Trương Mục Chi, phải gọi hắn một tiếng sư huynh.

Còn Hà Tuyết Nhi thì phải gọi Tô Trạch một tiếng tiểu sư thúc đó!

Quan hệ này đúng là hay ho mà.

Nhìn thấy Tô Trạch cũng ở đây, Hà Tuyết Nhi lên tiếng chào hỏi, Trương Mục Chi thì hỏi mấy câu.

Tuyết Lệ Hàn không để Tô Trạch nói chuyện, cướp lời cười ha ha kể về yêu cầu ban nãy của Tô Trạch với Trương Mục Chi.

“Ngươi nói xem thằng nhãi này có phải đang làm màu không? Tu luyện cũng đâu phải đột phá, có thể gây ra động tĩnh lớn tới đâu được cơ chứ?”

Tô Trạch nghe lời mà Tuyết Lệ Hàn nói thì không nhịn được buồn cười.

Cảnh tượng kích hoạt hạt giống Long Tượng của mấy lần trước vẫn còn hiện rõ mồn một ở trước mắt.

Khi đó hắn kích hoạt với tu vi chỉ có Trúc Cơ, mà bây giờ hắn đã lên tới Kim Đan cảnh rồi.

Động tĩnh chắc chắn sẽ lớn hơn trước rất nhiều.

Nhưng điểm này, ngoài chính bản thân hắn thì cũng không có ai biết hết.

Trương Mục Chi nghe vậy, cũng không hùa theo Tuyết Lệ Hàn.

Hắn biết Tô Trạch không phải loại người thích giả bộ làm màu như thế, nếu hắn nói như vậy thì động tĩnh chắc chắn sẽ có đội chút.

Dù sao cũng là thiên kiêu Nhân tộc, còn là tuyệt thế thiên tài có thể nghiền áp những thiên kiêu khác.

Lúc tu luyện tạo ra chút động tĩnh thì cũng chẳng phải chuyện gì lạ lùng.

Mặc dù ngoài miệng Tuyết Lệ Hàn nói móc Tô Trạch không ngừng, nhưng cũng không có hành động ngăn cản Tô Trạch gì, hắn xoay người về trong trang viên.

Lữ Tranh Đạo cũng không nói gì, bước nhanh đi theo, thảo luận kỹ xảo câu cá với Lữ Tranh Đạo.

Từ sau hôm đó thử câu cá thì hắn đã mê tít sở thích này rồi, hầu như tất cả thời gian rảnh dỗi hắn đều dùng để nghiên cứu cách câu cá.

Tô Trạch tán gẫu với hai người Trương Mục Chi, cất bước đi vào trong trang viên.

Ở đây đều là người tu vi từ Kim Đan đổ lên, thế nên cũng chẳng cần tới cơm cháo.

Nhưng Tô Trạch đã quen ăn cơm rồi, vẫn gọi một suất cơm ngoài bằng app.

Đương nhiên, có mấy người tiền đầy người này ở đây, hắn cũng chẳng cần trả tiền.

Sau khi ăn uống no nê.

Lữ Tranh Đạo và Tuyết Lệ Hàn xuất hiện ở bên hồ, thêm mồi một cách thuần thục, chuẩn bị câu nguyên một đêm.

Trương Mục Chi ở một bên, không dám ho he tí gì.

Chỉ cần hơi có tí âm thanh thôi thì sẽ bị hai ông lão này giận dữ mắng mỏ với lú do quấy nhiễu bầy cá.

Hà Tuyết Nhi thì cầm một quyển công pháp đi nghiên cứu.

Tô Trạch thấy mọi người đều bắt đầu làm việc riêng của mình thì đi vào trong Tụ Linh trận ngồi xếp bằng, sau một hồi điều chỉnh thì chuẩn bị bắt đầu tu luyện kích hoạt hạt giống Long Tượng.

Hắn nhìn thoáng qua phía hồ nước, vừa khéo thấy được cảnh Tuyết Lệ Hàn đang ra sức vung mồi vào trong hồ nước dụ cá tụ thành đàn.

Ngay sau đó, Tô Trạch nhắm hai mắt lại, Long Tượng Tu Thân quyết bắt đầu vận chuyển.

Linh khí trong thiên địa được dẫn dắt, không ngừng vọt vào trong người hắn.

Chỉ là chút linh khí này cứ như muối bỏ biển vậy.

Nhưng hắn vẫn phải làm ra vẻ một chút.

Chỉ chốc lát sau.

Tô Trạch cảm thấy thời cơ đã chín muồi, lúc này bèn sử dụng số tu vi còn thừa, bắt đầu thử kích hoạt hạt giống Long Tượng.

“Tu vi còn thừa -8000!”

Thoáng cái, một luồng năng lượng tinh thuần xuất hiện, sau khi được Long Tượng Tu Thân quyết hướng dẫn thì truyền cả vào trong hạt giống Long Tượng.

Rắc!

Tiếng nứt vỡ lanh lảnh và quen thuộc vang lên.

Kim quang chói mắt bộc phát ra từ trong kích hoạt hạt giống Long Tượng vừa được kích hoạt.

Phía người thân thể của Tô Trạch có một lớp một kim quang lặng lẽ xuất hiện, chúng thuần túy đến cực điểm, hào quang dịu nhẹ, trông cứ như ánh nắng ban mai của mặt trời mới ló rạng vậy.

Bây giờ kích hoạt một hạt giống Long Tượng, số tu vi cần rơi vào khoảng tám ngàn năm.

Thật ra thì cũng không nhiều lắm.

Vốn hắn còn tưởng rằng phải mất thêm số tu vi gấp mấy lần cơ, bây giờ chỉ mất có một lần tám ngàn tu vi thôi.

Cộng thêm giờ có thêm Hắc Đản để truyền và trả lại, thành ra áp lực cũng không lớn tới vậy nữa.

Trong trang viên có Lữ Tranh Đạo, Tuyết Lệ Hàn, còn có cả con hắc long kia nữa, lại thêm cả Trương Mục Chi.

Ba Hợp Đạo, một Hóa Thần đỉnh phong.

Có bọn họ trấn giữ ở nơi này, Tô Trạch không cần lo lắng lát nữa sẽ gây động tĩnh quá lớn, dứt khoát mạnh dạn tu luyện, tiếp tục kích hoạt hạt giống Long Tượng!

“Tu vi còn thừa -8000!”

Rắc!

Lại một hạt giống Long Tượng kích hoạt thành công!

Tô Trạch rất bình tĩnh, kim quang quanh người lại sáng thêm chút.

Nơi xa.

Tuyết Lệ Hàn quay đầu lại nhìn thoáng qua, rồi chợt nở nụ cười, chỉ vào Tô Trạch nói:

“Các ngươi nhìn tiểu tử kia kìa, ta đã nói hắn cứ làm ra vẻ mà, cố ý trêu chọc chúng ta đấy! Có mỗi chút hào quang thôi mà đúng không? Làm gì đến mức trốn tới chỗ của chúng ta để tu luyện chứ.”

Có lẽ là d những gì đã xảy ra trong hai lần đầu gặp mặt, hoặc là do chuyện khi Tô Trạch độ kiếp lại làm hắn cũng bị ăn sét đánh, thế nên thỉnh thoảng hắn lại thích nói móc Tô Trạch mấy câu.

Hắn cười khoát tay: “Thôi thôi, mặc kệ thằng nhãi đó đi, đã tụ đàn cá xong, ta có dự cảm, đêm khuya hôm nay chắc chắn sẽ câu được một con lớn!”

“Ngươi á? Thôi dẹp mịa đi.” Lữ Tranh Đạo cười đều một tiếng, trên mặt toàn sự khinh thường.

Thấy hai vị cường giả Hợp Đạo lại sắp chí chóe với nhau, Trương Mục Chi ở một bên vội vàng điều đình, miễn cưỡng ngăn được một cuộc đấu.

Nhưng trong lòng hai người này đều đã bắt đầu thầm so tài với nhau rồi, tất cả đều tập trung tinh thần nhìn chằm chằm vào mặt hồ yên ả, chăm chú tới dị thường luôn.

Mà bên kia.

Tô Trạch lại bắt đầu truyền tu vi cho hạt giống Long Tượng.

“Tu vi còn thừa -8000!”

Trong nháy mắt, hạt giống Long Tượng thứ ba kích hoạt thành công, kim quang của nó hòa làm một với hai hạt giống đã được kích hoạt trước đo, hào quang cũng lại trở nên sáng chói hơn.

Cường độ thân thể bây giờ của Tô Trạch đã tăng lên không ít, có thể thừa nhận được thêm càng nhiều năng lượng.

Bình Luận (0)
Comment