Điên Rồi ! Ngươi Xác Định Ngươi Là Ngự Thú Sư? (Dịch)

Chương 230 - Chương 230: Hắc Đản Chủ Động Xin Đi Giết Giặc

Chương 230: Hắc Đản chủ động xin đi giết giặc Chương 230: Hắc Đản chủ động xin đi giết giặc

Đúng lúc này.

Hắc long bỗng nhiên dừng lại, thân thể cao lớn quanh quẩn trên không trung, một đôi mắt rồng lớn nhìn về phía trước.

Tuyết Lệ Hàn và Lữ Tranh Đạo đều khẽ kêu một tiếng, đồng loạt quay đầu nhìn về phía.

Rắc một cái!

Trong hư không ở phía trước, một khe không gian khổng lồ xuất hiện.

Trong khe còn có một loạt bóng người hiện ra, ước chừng rơi vào khoảng mười mấy người.

“Chuyện gì đây? Chúng ta dấy lên cơn phẫn nộ của thiên hạ rồi à? Có người tổ chức đoàn thể tới làm thịt chúng ta ư?” Tô Trạch nghi ngờ hỏi.

“Nói nhảm gì thế.” Tuyết Lệ Hàn giơ tay lên gõ đầu Tô Trạch, “Hình như là đám người của tộc Huyết Thần kia.”

“Làm đám người tới học viện của chúng ta mài dũa ư!?”

Tô Trạch kinh ngạc, lập tức thấy hứng thú.

“Ừ, chắc vậy.” Lữ Tranh Đạo thản nhiên nói.

Lúc này, đám người trong khe không gian đi ra.

Người dẫn đầu có khí tức cường hãn, rõ ràng là một cường giả Hóa Thần đỉnh phong, đã bước được một chân vào cánh cửa mang tên Hợp Đạo rồi.

Phía sau hắn, có hơn mười người đi ra, làn da của bọn họ đều tái nhợt không có tí máu nào, con ngươi màu máu.

Phần lớn bọn họ đều còn rất trẻ tuổi, trông vẻ cũng xấp xỉ tuổi Tô Trạch, thực lực cũng đều ở Kim Đan cảnh, khí thế cường hãn, rõ ràng cũng là nhân vật thiên tài.

Monroe vừa đi ra khỏi khe, thần niệm tản ra theo bản năng thì bỗng phát hiện trong tầng mây ngoài trăm dặm có một cơ thể rồng màu đen như ẩn như hiện, trong lòng bỗng thấy hoảng, suýt nữa thì bị hù chết.

Khí tức kia còn mạnh, còn mạnh hơn hắn!

Không còn gì để nghi ngờ nữa, là yêu thú cảnh giới Hợp Đạo!

Hắn thấy chấn động trong lòng không thôi, nhưng vẫn cố duy trì bình tĩnh, giơ tay lên thả một pháp bảo phi hành hình bầu dục ra, kêu đám thiên kiêu tộc Huyết Thần đi lên.

“Vị tiền bối này, bọn ta chỉ đi ngang qua nơi đây, quấy rầy rồi…”

Monroe cung kính nói với đám mây phía trước.

Những thiên tài tộc Huyết Thần kia không phát hiện đám người Tô Trạch, hiển nhiên có hơi nghi ngờ.

Monroe đại nhân mạnh mẽ đến cực điểm, sắp đột phá tới Hợp Đạo cảnh, sao lại làm ra tư thế như vậy?

Bọn họ đều là người thông minh, lập tức phản ứng lại,ngay sau đó thì kinh hô.

Là cường giả Hợp Đạo!

Thoáng cái, trong lòng bọn họ thấy có hơi kinh hoảng, không biết vị Hợp Đạo này có ý gì, sao lại cố ý chặn đám người bọn họ lại ở chỗ này.

Bên kia.

“Khà, những tiểu tử này cũng rất lợi hại, có thử một chút không?”

Tuyết Lệ Hàn nở nụ cười, quay đầu hỏi.

Tô Trạch suy nghĩ một chút, đúng là hắn đang có ý như thế.

“Rồi xong, nếu ngươi ra tay đánh bại bọn họ, còn để cho người ta tới học viện tìm người mài dũa nữa hay không?”

Lữ Tranh Đạo lên tiếng ngăn cản nói.

“Lần này rất nhiều người đều vô cùng coi trọng đại hội Vạn tộc lần này, những tên ẩn cư kia cũng cho đệ tử của mình rời núi, ta thấy tất cả đám thiên tài của chúng ta đều cần đi rèn luyện một chút, không thì ngươi nghĩ sao tộc Huyết Thần phải tới? Ta đoán là có người cố ý mời bọn họ tới.”

“Thực lực của Tiểu Tô là không thành vấn đề, nhưng nếu một người đánh gục cả đám bọn họ, thì sao bọn họ còn mặt mũi tới Học viện Chân Long tìm người mài dũa nữa, thế thì chẳng phải đi tong rồi sao?”

Ánh mắt Tuyết Lệ Hàn lóe lên, ban nãy hắn quên béng mất chuyện này.

Lữ Tranh Đạo nói tiếp: “Ngược lại đừng gấp gáp như vậy, đến lúc đó chúng ta lại chạy về là được.”

Tô Trạch gật đầu, hiển nhiên là không để tâm lắm.

“Chỉ là bây giờ ngứa tay quá.”

Hắn thấp giọng nói xong thì đột nhiên nghĩ tới gì đó.

“Ta không ra tay, để cho Tiểu Thanh các nàng đánh tới đã đi, vừa hay các nàng đều là Yêu tộc, mà chỗ này cũng không phải khu vực của Liên minh Nhân tộc, đã thế còn có thể xem thử chênh lệch giữa các nàng và đám thiên kiêu tộc Huyết Thần kia nữa.”

Lữ Tranh Đạo nghe nói như thế, ánh mắt sáng lên.

Ban nãy khi Tô Trạch chiến đấu, vẫn luôn sử dụng kiếm pháp, làm cái lão già ngày nào cũng chỉ biết nghịch sắt vụn này đắc ý quá chừng, hắn đã nhịn lâu lắm rồi.

Bây giờ nghe Tô Trạch nói để cho linh thú ra tay, thì lập tức cảm thấy hắn nói vô cùng có lý.

“Cũng không phải là không được.” Lữ Tranh Đạo gật đầu nói.

Thoáng cái, Tiểu Thanh hưng phấn lên, râu rồng tung bay, hiển nhiên là đã chuẩn bị ra tay.

Đương nhiên Tiểu Hỏa cũng không cam lòng yếu thế, nàng cũng đã lâu không được ra tay rồi.

Kể từ sau khi thăng lên cấp D, thì vẫn chưa chiến đấu một lần nào, bây giờ có cơ hội như thế ở ngay trước mắt, thế nên sao nàng bỏ qua dễ dàng được.

Một giao long một chim tranh chấp không thôi, người nào cũng không chịu nhượng bộ.

Hắc Đản vốn còn đang đàng hoàng đứng đợi, nghe thấy đối thoại của đám người Tô Trạch thì trong lòng cũng thấy hồ hởi hẳn.

Vừa lúc nhìn thấy Tiểu Thanh và Tiểu Hỏa cãi vã, lập tức nhảy ra.

“Chủ nhân, để cho ta lên đi! Ta muốn xem thử trình độ của bản thân tới đâu rồi.”

Tiểu Thanh, Tiểu Hỏa nghe thấy vậy thì lập tức ngưng cãi vã, quay đầu nhìn qua.

Tô Trạch suy nghĩ một lúc, hỏi: “Ngươi làm được không đấy? Đừng để người ta đập nát bét cái vỏ nha.”

Hắc Đản tràn đầy tự tin: “Làm sao có chuyện đó được, vỏ của ta cứng rắn lắm luôn đấy.”

Tô Trạch cẩn thận suy tính một phen, cuối cùng đồng ý thỉnh cầu của nó.

Hắn vẫn thấy có hơi ngạc nhiên về sức chiến đấu của Hắc Đản.

Hắc Đản biến thành một luồng ánh sáng bay ra ngoài dưới ánh mắt chết chóc của Tiểu Thanh và Tiểu Hỏa.

Cùng lúc đó.

Âm thanh sâu kín hắc long truyền vào trong tai của đám người tộc Huyết Thần.

Tâm trạng căng thẳng của Monroe cuối cùng cũng thả lỏng được chút.

Thì ra là vậy, chỉ cần không phải tới trả thù là tốt rồi.

Phi hành khí bay lên, những thiên kiêu tộc Huyết Thần kia đều ngơ ngác nhìn nhau, ngay sau đó hưng phấn lên.

Bọn họ vốn đều là thiên tài tuyệt đỉnh của thị tộc mình, cộng thêm sự tranh đấu tàn khốc ở trong tộc Huyết Thần.

Vì vậy, những thiên kiêu này đều là sau khi đã trải qua vô số lần sinh tử thì hiện giờ mới đứng được trên phi hành khí này.

Nghe nói có thể chiến đấu với đệ tử của yêu thú Hợp Đạo, thế là hạt giống hiếu chiến ẩn ở nơi sâu trong huyết mạch lúc này đã bị kích hoạt.

Bình Luận (0)
Comment