Điên Rồi ! Ngươi Xác Định Ngươi Là Ngự Thú Sư? (Dịch)

Chương 229 - Chương 229: Vô Địch Trong Kim Đan, Vô Tình Gặp Được Đoàn Thiên Kiêu Của Tộc Huyết Thần

Chương 229: Vô địch trong Kim Đan, vô tình gặp được đoàn thiên kiêu của tộc Huyết Thần Chương 229: Vô địch trong Kim Đan, vô tình gặp được đoàn thiên kiêu của tộc Huyết Thần

Tô Trạch cười, cầm Trảm Tiên kiếm trong tay đón lấy.

Kiếm quang chói mắt, kiếm khí đầy trời bắn ra bốn phía, kiếm ý ác liệt kinh khủng vô cùng.

Không biết qua bao lâu.

Tô Trạch biến thành kim quang bay về lưng của hắc long, trường kiếm đã vào vỏ.

Hắn không nói gì, ngồi xếp bằng luôn, bắt đầu tiêu hóa những thứ mà ban nãy lĩnh ngộ được.

Còn hội Vô Thường phía dưới, cường giả Kim Đan toàn bộ bị diệt, tất cả đều chết dưới kiếm của Tô Trạch.

Sắc mặt của tên tu sĩ Nguyên Anh kia trắng bệch ra, nhưng cũng chỉ đành trơ mắt nhìn một bàn tay lớn đang lặng lẽ phủ xuống từ trên bầu trời.

Ầm!

Tiếng nổ vang dội khắp thiên địa.

Hắc long gầm lên một tiếng, xoay người biến mất không thấy gì nữa.

Mà phía dưới thì đã không còn thứ gì.

Ngọn núi vốn cao ngất nay đã biến mất, bị san bằng thành bình địa, tất cả dấu vết của hội Vô Thường đều không còn sót lại chút gì.

Với sự hướng dẫn của Lữ Tranh Đạo, một nhóm ba người tìm được nơi một đám cường giả tụ tập.

Có ba vị Hợp Đạo áp trận, hiển nhiên là không có Nguyên Anh nào dám ra tay.

Mặc dù có thế lực có cường giả Hóa Thần, nhưng khi đối mặt với bọn họ thì cũng đều sợ tới chân tay nhũn ra, suýt nữa thì té xỉu luôn.

Những cường giả Kim Đan trở thành đối thủ của Tô Trạch ấy.

Trong số bọn họ thì người của Nhân tộc chỉ chiếm một phần nhỏ.

Phần lớn đều là cường giả đến từ các chủng tộc khác nhau, có tộc Huyết Thần, có Ma tộc, có tộc La Sát, có Thiên Sứ, có tộc Cửu Đầu Xà v.v… Thực lực của bọn họ đều ở Kim Đan cảnh, năng lực thì đủ loại luôn.

Thế nên hiểu biết của Tô Trạch cũng trở nên phong phú hơn rất nhiều, khi gặp phải những thứ năng lực kỳ lạ mà lại có uy lực khổng lồ kia thì khả năng ứng biến của bản thân cũng sẽ tăng nhanh theo.

Cứ chiến đấu luân phiên như vậy, cho dù là Tô Trạch thì cũng cảm thấy uể oải.

Hắn ngồi xếp bằng trên tấm lưng dày rộng của hắc long, hai mắt nhắm nghiền, kiếm ý ác liệt mà quanh người tản ra ấy gần như không áp chế nổi.

Tô Trạch của bây giờ cứ như một thanh tuyệt thế thần kiếm ra khỏi vỏ vậy.

Mặc dù linh lực đã được tiêu hao một phần, nhưng tinh, khí, thần lại đạt đến cực hạn.

Tuyết Lệ Hàn lắc mình đi tới bên cạnh Tô Trạch, trầm giọng nói.

“Tĩnh tâm ngưng khí, đừng để sát ý làm chủ tinh thần của ngươi.”

Tô Trạch nghe vậy làm theo, vận chuyển Long Tượng Tu Thân quyết, vận chuyển hết đại chu thiên này tới đại chu thiên khác, hồn binh trong Nê Hoàn Cung lấp lóe ánh sáng tím, trấn an luồng hung khí ác liệt ngút trời trong đầu kia.

Ở trong khu vực này, phần lớn đều là hạng người cực hung cực ác, trên cơ bản gần như không có người gì tốt lành.

Mỗi một kẻ tu luyện tới Kim Đan cảnh, trên tay không biết đã dính bao nhiêu máu tươi rồi.

Hơn nữa, phần lớn đều là người dị tộc.

Vì vậy.

Thái độ của hai người Lữ Tranh Đạo và Tuyết Lệ Hàn cũng rất rõ ràng.

Cho dù là mài dũa thì cũng phải xét tới sinh tử.

Đương nhiên có bọn họ, Tô Trạch chết là chuyện viển vông, kẻ chết chỉ có đối thủ của Tô Trạch thôi.

Đây cũng là điều mà bọn họ cố ý.

Giới tu luyện rất tàn khốc, tràn đầy máu tanh.

Nếu muốn leo lên được đỉnh của cái thế giới này, trở thành cường giả chân chính, thì chắc chắn phải trải qua sự tẩy lễ của máu tươi.

Nhất tướng công thành vạn cốt khô.

Trước khi hai người bọn họ trở thành Hợp Đạo, đã có không biết bao đối thủ bị bọn họ đánh chết rồi.

Hiện nay Liên minh Nhân tộc, phương thức giáo dục vẫn quá ôn hòa, rất nhiều người tu luyện trẻ tuổi cùng lắm là chỉ chiến đấu với yêu thú.

Hoàn toàn không trải qua chém giết sinh tử thật.

Tuyết Lệ Hàn chính vì lấy lý do này nên mới thuyết phục được Lữ Tranh Đạo, đồng ý cho Tô Trạch rời núi đi rèn luyện.

Điều làm cho bọn họ kinh ngạc là, năng lực thích ứng của Tô Trạch rất mạnh, rất nhanh đã thích ứng thậm chí còn quen nữa, xuống tay không hề có tí do dự, ra tay quyết đoán, thậm chí còn có chút tàn nhẫn.

Tuyết Lệ Hàn nhìn Tô Trạch, bỗng thấy Tô Trạch này có hơi khác với thằng nhóc thường cợt nhả, thường xuyên cãi nhau với hắn rồi.

Tiểu tử này… Quả thực là chiến đấu cuồng ma trời sinh.

Lúc này, giọng của Lữ Tranh Đạo truyền đến.

“Chuẩn bị sẵn sàng, phía trước chính là Thiên Huyền kiếm trang, nhưng lần này đừng ra tay tàn nhẫn, Thiên Huyền kiếm trang này cũng coi như là thế lực tốt hiếm thấy.”

Tô Trạch mở mắt ra, ánh mắt lấp lánh phấn chấn, hắn đã bù lại hết những tiêu hao trong trận chiến ban nãy.

“Lão Tuyết, hay thôi đợi lát nữa để ta và tu sĩ Nguyên Anh cảm đấu một phen đi.”

Tuyết Lệ Hàn trợn mắt nói: “Tiểu tử ngươi lớn lối quá ha, ngươi tưởng đây là tu sĩ Trúc Cơ cảnh hả? Có thể vượt cấp chiến đấu, từ Kim Đan bắt đầu, chênh lệch giữa các đại cảnh giới có thể nói là như ngày và đêm luôn. Cho dù thằng nhãi nhà ngươi đủ biến thái, thì ta thấy cùng lắm là không bị đánh chết mà thôi.”

Dứt lời, hắn cười híp mắt bổ sung: “Đương nhiên, sẽ không bị đánh chết, nhưng mà hơn phân nửa sẽ bị đánh cho tàn phế.”

Tô Trạch trợn trắng mắt, đứng dậy bắt đầu hoạt động cơ thể.

Trước mắt, thực lực biểu hiện ra ngoài của hắn là Kim Đan sơ kỳ.

Nhưng chiến lực thực tế có thể một kiếm giết chết Kim Đan trung kỳ ngay lập tức, còn Kim Đan hậu kỳ, vậy thì sẽ phiền phức hơn rất nhiều…

Ít nhất cũng phải hai kiếm.

Gặp phải người có năng lực trị liệu khôi phục biến thái như tộc Thiên Sứ, thì càng phiền phức hơn, kiểu gì cũng phải ba kiếm mới giải quyết được.

Mà cường giả Kim Đan đỉnh phong.

Trên cơ bản là phải đánh hơn mười mấy hiệp thì mới giải quyết được.

Một vài kẻ mạnh, thì có thể chống đỡ được hơn mấy chục hiệp dưới kiếm của Tô Trạch.

Nhưng, tất cả những kết quả trên, chỉ là kết quả khi Tô Trạch chỉ sử dụng độc một kiếm đạo.

Nếu như cộng thêm những nhân tố khác, ví dụ như vật lộn thân thể, hoặc là để một trong ba người Tiểu Thanh tùy tiện ra tay.

Dù kẻ đó là Kim Đan trung kỳ, hay hậu kỳ, hay đỉnh phong thì đều chỉ có một kết quả: Chết ngay tức khắc.

Tô Trạch của bây giờ, về cơ bản thì đã là người vô địch trong cảnh giới Kim Đan rồi.

Tô Trạch cúi đầu trầm tư, khóe miệng nhếch lên, lộ ra một nụ cười thỏa mãn.

Mỗi tội những đối thủ này đều là mấy kẻ tầm thường, không biết chiến lực của những thiên kiêu dị tộc kia ra sao, chắc là sẽ mạnh hơn không ít.

Nhưng mà Tô Trạch cũng chẳng hề lo lắng.

Cạnh hắn còn có ba chiến lực đứng đầu Kim Đan, đến lúc đó cả bốn cùng tiến, nếu vẫn không thắng được đối thủ nữa…

Vậy thì hắn sẽ dẫn đám Tiểu Thanh các nàng đi nhảy núi cho xong.

Bình Luận (0)
Comment