Điên Rồi ! Ngươi Xác Định Ngươi Là Ngự Thú Sư? (Dịch)

Chương 257 - Chương 257: Monroe: Không Công Bằng, Bọn Ta Muốn Hai Thiên Kiêu Xuất Trận

Chương 257: Monroe: Không công bằng, bọn ta muốn hai thiên kiêu xuất trận Chương 257: Monroe: Không công bằng, bọn ta muốn hai thiên kiêu xuất trận

Newman cắn răng nói: “Trận chiến vừa rồi không công bằng! Thông thường ngự thú sư chỉ có một linh thú bổn mệnh, nhưng Tô Trạch lại có tận hai con, thực lực của chúng đều ở Kim Đan cảnh! Thậm chí một trong chúng nó còn là Kim Đan trung kỳ!”

“Như vậy thì đánh làm sao?”

“Cộng thêm Tô Trạch nữa, cả đám bọn họ tương đương với ba tu sĩ Kim Đan đồng loạt ra tay! Ba đánh một! Quá bất công rồi!”

Hắn lớn tiếng nói ra, vẻ mặt không cam lòng.

Nhất thời, những thiên kiêu khác thuộc tộc Huyết Thần đều đồng ý phụ họa.

Ánh mắt Monroe sáng lên dường như đã tìm được chỗ để đột phá.

Mặc dù hắn không ủng hộ những gì Newman nói cho lắm.

Người ta có hai linh thú mạnh mẽ là do người ta có bản lĩnh, trong thực chiến thì ai còn quan tâm ngươi có công bằng hay không.

Nhưng hiện giờ không phải, đây vốn chỉ là tỷ võ tranh tài mà thôi.

Khí thế của các thiên kiêu mới là quan trọng nhất!

Cho nên hắn quay đầu nhìn sang Trương Mục Chi bên kia, nói bằng giọng nặng nề:

“Trận chiến vừa rồi quả thật không công bằng! Chúng ta đánh lại một trận khác! Phía bên bọn ta muốn hai người xuất trận!”

Hắn vừa nói xong thì toàn bộ mọi người đều ồ lên!

“Ta xxx nhà ngươi ấy! Đúng là không biết xấu hổ!”

“Quả nhiên mấy tên tộc Huyết Thần đều vô sỉ đến cực điểm! Chẳng nhẽ Tô Trạch có hai linh thú Kim Đan cũng là lỗi của hắn sao?”

“...”

Tiếng chửi rủa vang lên liên tục nhưng Monroe dường như không nghe thấy gì cả, chỉ nhìn chằm chằm vào Trương Mục Chi.

Đôi mắt Trương Mục Chi lóe lên, dùng truyền âm hỏi Tô Trạch, sau khi nhận được câu trả lời chắc chắn thì hắn mới đồng ý với Monroe.

Nhất thời, khán giả được dịp bùng nổ, họ thật sự không thể tin Trương Mục Chi có thể đồng ý với yêu cầu vô lý như vậy.

“Chỗ nào cũng có loại khốn nạn!”

Có người đau xót la lên, căm tức nhìn Trương Mục Chi.

“Ngươi nhận bao nhiêu tiền! Có phải nhận tiền của người ta rồi không?”

Hiện giờ đâu còn ai quan tâm đến thân phận Hóa Thần của Trương Mục Chi, chỉ cần là người gây bất lợi cho Tô Trạch thì bọn họ đều muốn chửi rủa mấy câu!

Một cặp khán giả nổi bật trong đám đông đang ngồi hàng ghế trước ở khán phòng.

“Ông ngoại, Viện trưởng Trương hắn…” Lâm Diệu Y có hơi lo lắng hỏi.

Ông Vương lắc đầu: “Đừng lo lắng, có lẽ Viện trưởng Trương đã xác nhận với Tô Trạch rồi, chắc là không có vấn đề gì lớn, đây là quyết định của bản thân Tô Trạch!”

Lúc này Lâm Diệu Y mới an tâm đôi chút, quay đầu nhìn Tô Trạch trên đài diễn võ, đôi mắt xinh đẹp liên tục lóe sáng.

Ở hàng ghế dành cho thí sinh phía Nhân tộc.

Cả đám người Diệp Thanh đều giật mình, nhưng sau khi thấy vẻ mặt bình thản của Tô Trạch thì họ đều nhịn xuống không hỏi gì.

Tô Trạch thản nhiên nhìn những thiên kiêu của tộc Huyết Thần, lẳng lặng chờ đợi.

Hai bóng dáng nhanh chóng xuất hiện trên đài diễn võ.

Là hai người quen cũ của hắn.

Patton và Newman.

“Đã lâu không gặp hai ngươi.”

Tô Trạch khẽ mỉm cười, thân thiện lên tiếng chào hỏi.

Patton và Newman cảm thấy có hơi không giải thích được, hai người liếc mắt nhìn nhau thì đều thấy sự nghi ngờ trong mắt đối phương.

Người này… lúc trước đã từng gặp mình rồi ư?

Không có mà.

Trong ấn tượng của họ, đây là lần đầu tiên họ chạm mặt với Tô Trạch mới đúng.

Nhưng họ không quan tâm được nhiều như vậy.

Newman lắc đầu đá mắt với Patton.

“Giả thần giả quỷ!”

Newman cười mỉa mai một tiếng.

Coong!

Nhưng vào lúc này.

Tiếng chuông xa xôi vang lên.

“Ra tay!”

Patton khẽ quát một tiếng.

Cơ thể hai người trực tiếp bạo nổ một đám sương máu, vận dụng bí pháp của tộc Huyết Thần để thực lực được tăng cao trong khoảng thời gian ngắn, họ bắt đầu hành động dựa theo kế hoạch đã bàn bạc từ trước.

Hai luồng huyết quang màu đỏ thẫm hiện lên rồi xông thẳng đến Tô Trạch.

Dù đối mặt với công kích của bọn họ, Tô Trạch vẫn giữ bình tĩnh như cũ.

“Ra tay đi, chơi chết bọn chúng.”

Hắn ra lệnh, Tiểu Thanh và Tiểu Hỏa đồng loạt hành động.

Các nàng chia ra xông về Patton và Newman, giằng co với hai người họ.

Nhưng đối với Patton và Newman, Tô Trạch mới là mục tiêu của bọn họ, hiển nhiên họ không muốn đánh nhau với Tiểu Thanh và Tiểu Hỏa.

“Nhanh lên một chút!”

Newman lên tiếng thúc giục.

Sau khi Patton nghe vậy thì cắn răng, huyết lệ chảy ra từ đôi mắt đỏ như máu.

Sau một khắc, khí tức của hắn lại tiếp tục tăng vọt, huyết quang lan tỏa đầy trời bao phủ lấy Tiểu Thanh và Tiểu Hỏa ở bên trong!

Kéo dài.

Nhất định phải kéo dài!

Chỉ cần kéo dài một lúc là được!

Áp lực trên người hắn chợt giảm bớt, hóa thành huyết quang phóng đến Tô Trạch!

Thành công!

Kế hoạch đã thành công!

Trong mắt Newman hiện lên vẻ mừng rỡ nồng đậm, hắn nhìn Tô Trạch gần trong gang tấc thì không khỏi cười lên một cách điên cuồng!

Ngự thú sư mà bị tiếp cận thì cũng chỉ là cá nằm trên thớt mà thôi!

Cho dù hắn biết một chút kiếm thuật thì sao có thể là đối thủ của người khổ tâm tu luyện nhiều năm như mình được chú!

Hắn gia tăng tốc độ đến cực hạn, gần như trong nháy mắt sẽ đến trước mặt Tô Trạch.

“Đi chết đi!”

Hai thanh đoản đao xuất hiện trong tay Newman, chém xuống đầu Tô Trạch!

Huyết quang trên đoản đao trong tay Newman tăng vọt, cơ bắp trên cánh tay khẽ phồng lên, hắn vẽ ra nửa vầng trăng máu trên không trung, huyết quang rơi xuống như dải lụa và hung hăng bổ thẳng tới Tô Trạch!

Hắn đã tăng tốc độ đến cực hạn, bây giờ lại toàn lực ra tay, uy lực của đoản đao đáng sợ cực kỳ.

Nếu là thí sinh Kim Đan bình thường thì có thể bị một đao này cứng rắn chém đầu thành hai khúc.

Nhưng mà đáng tiếc Tô Trạch không được coi là một thí sinh Kim Đan bình thường.

Lúc hắn chuẩn bị ra tay.

Bỗng nhiên.

Trên bầu trời truyền đến tiếng gào thét xé gió bén nhọn.

Một giọng nói nương theo đó mà đến.

“Ta tới rồi đây!”

Nhất thời, ngoài rất ít cường giả có thể nhìn thấy rõ ra, tất cả những người còn lại thì thấy một luồng sáng màu đen từ trên trời giáng xuống với tốc độ tựa sao băng.

“Bùm” một tiếng.

Một âm thanh nặng nề trầm đục xuất hiện.

Âm thanh rất lớn và rất đáng sợ, không ít người bỗng cảm thấy đỉnh đầu mơ hồ đau đớn giống hệt như vừa bị người ta đánh vậy!

Trên đài diễn võ.

Newman vừa mới đến bên cạnh Tô Trạch, đoản đao trong tay mắt thấy sắp bổ lên người hắn, nụ cười trên khóe miệng mới vừa hiện lên.

Nhưng bất ngờ vào lúc này.

Hắn đột ngột cảm giác trên đỉnh đầu mình có thứ gì đó vừa rơi xuống.

Bình Luận (0)
Comment