Điên Rồi ! Ngươi Xác Định Ngươi Là Ngự Thú Sư? (Dịch)

Chương 300 - Chương 300: Quyền Pháp Cấp A Ma Ha Quyền

Chương 300: Quyền pháp cấp A Ma Ha Quyền Chương 300: Quyền pháp cấp A Ma Ha Quyền

Tuyết Lệ Hàn và Lữ Tranh Đạo đương nhiên biết ý tứ của Trương Mục Chi, chẳng qua là muốn cho Tô Trạch cũng tu hành võ đạo mà thôi.

Bọn họ đưa mắt nhìn nhau, đều có chút do dự.

Thật lòng, thời gian vài ngày Tô Trạch tu luyện ba môn võ kỹ cấp A đến viên mãn, thiên phú võ đạo này không kém so với kiếm tâm trời sinh!

Nhưng nếu để Tô Trạch tu hành võ đạo…

Có thể xuất hiện vấn đề tạp mà không tinh không?

Sau khi trải qua một lúc cân nhắc, Lữ Tranh Đạo chậm rãi nói: “Xét đến cùng, vẫn là phải xem bản thân Tô Trạch có bằng lòng hay không, trên con đường tu hành, sư phụ dẫn vào cửa, tu hành xem cá nhân, nếu hắn muốn tu luyện võ đạo, vậy tùy hắn, chúng ta lập tốt kế hoạch thời gian của hắn là được rồi!”

Trương Mục Chi nghe vậy mừng rỡ, liên tục gật đầu.

Tuyết Lệ Hàn phất tay thu hồi trận pháp, ra hiệu bảo Tô Trạch qua đây.

Tô Trạch chầm chậm đi qua, trước sau cảm thấy vừa nãy bọn họ không phải thương lượng chuyện gì tốt.

Nếu không phải thế, đến mức phải giấu diếm mình sao?

Bại lộ chuyện tốc độ tu hành, Tô Trạch tuyệt đối cũng không nghĩ đến.

Ban đầu lúc ra tay, hắn đã âm thầm nhẹ tay, cũng không ngờ vẫn bị nhìn ra.

Về phần Bất Diệt Kim Thân, ai có thể nghĩ đến lão Tuyết sẽ làm chiêu thức ấy?

Lúc này trong lòng Tô Trạch ít nhiều có chút không yên, trong đầu suy nghĩ thay đổi thật nhanh, đang không ngừng cân nhắc nên tìm lý do như thế nào mới được.

Vẫn là ngộ đạo?

Đừng nói là ba người lão Tuyết, chính là bản thân hắn cũng không tin!

Nên giải thích như thế nào?

Trong lòng Tô Trạch có chút lo lắng, trong nhất thời tìm không ra cái cớ tốt.

Nhưng mà khiến hắn bất ngờ chính là, ba vị cường giả ngậm miệng không đề cập tới chuyện công pháp viên mãn, mà lên tiếng hỏi:

“Tô Trạch, ngươi có bằng lòng tốn chút thời gian, tu luyện võ đạo hay không?”

Trương Mục Chi có chút chờ mong nhìn Tô Trạch, chờ đợi hắn trả lời.

Tô Trạch nhìn mấy người này một cái, cẩn thận nói: “Sao các ngươi không hỏi ta chuyện công phu?”

Chuyện khác thường ắt có chỗ kì quái, không hỏi rõ ràng Tô Trạch không yên tâm.

“Sao thằng nhóc ngươi luôn nhiều lời như vậy?” Tuyết Lệ Hàn không kiên nhẫn xua tay, “Công pháp viên mãn hay không, đó là chuyện của ngươi, là bí mật của ngươi, chỉ cần đối với bản thân ngươi không có chỗ xấu gì, bọn ta lười hỏi đến!”

“Nhiều lời nữa, cẩn thận chúng ta thật sự đưa ngươi đến viện nghiên cứu cắt miếng nghiên cứu!”

Dứt lời, hắn còn bổ sung một câu hù dọa Tô Trạch.

Tô Trạch nghe vậy ngẩn ra, không nghĩ tới là kết quả như vậy, vốn còn cho rằng phải giải thích đàng hoàng.

Tuy rằng giải thích cũng đều là bịa ra.

Nhưng tóm lại là phải có trình tự mới đúng chứ!

Trong nhất thời, Tô Trạch cảm giác một quyền đánh vào trong bông, nói không ra không dễ chịu.

Mà sau khi phản ứng lại, trong lòng Tô Trạch lại ấm áp, ba vị tiền bối quả nhiên là thật lòng đối tốt với mình, xem ra sau này không thể kêu lão già lão già rồi.

Đang lúc nghĩ như vậy, Tuyết Lệ Hàn cười híp mắt nói:

“Đương nhiên rồi, nếu ngươi thật sự có lòng, vậy cống hiến một chút máu ra, còn có xương cốt, tủy, đại não cắt miếng v.v, để viện nghiên cứu Nhân tộc bọn ta kiểm tra thử, nói không chừng có thể phát hiện thứ tốt gì đó!”

Trong phút chốc sắc mặt Tô Trạch trở nên tối đen, trợn mắt, nội tâm vừa mới xuất hiện một chút ý nghĩ lập tức biến mất không thấy.

“Nếu tu luyện võ đạo, ta luôn lặng lẽ tu luyện, chẳng qua luôn không có tác dụng mà thôi.

Nếu lần trước lúc so tài với tộc Huyết Thần, ta không cần kiếm đạo mà là sử dụng võ đạo.

Ước chừng hai ba quyền đã làm bọn họ nằm úp sấp…”

Tô Trạch nghiêm chỉnh nói.

“Hỏi ngươi có bằng lòng tu luyện võ đạo hay không, không phải cho thằng nhóc ngươi làm màu!” Tuyết Lệ Hàn trách mắng.

“Luyện chứ! Công pháp cùng loại với thuật Kim Ô Phục Long như vậy cứ lấy đến, đến một cái ta học một cái!” Tô Trạch lập tức nói, tiếp theo mặt lộ vẻ chần chờ, “Chỉ là, nghe ý của các ngươi, lẽ nào muốn Viện trưởng Trương chỉ dạy ta?”

Trương Mục Chi nhíu mày, cười nói: “Thế nào? Ta đường đường Hóa Thần đỉnh phong còn không có thể chỉ dạy võ đạo của ngươi?”

“Chủ yếu Viện trưởng ngươi không phải Hợp Đạo … Nói ra sức uy hiếp không mạnh như vậy.”

Tô Trạch thấp giọng nói thầm một câu, làm cho sắc mặt Trương Mục Chi cứng đờ, tức giận nói: “Hợp Đạo mà thôi, không dùng bao nhiêu thời gian, ta có thể đột phá, lại nói ta xem như đại sư truyền nghề…”

Tô Trạch gật đầu, nhích lên trước, cười hỏi:

“Viện trưởng sư huynh, lễ gặp mặt sau khi bái sư này … Lúc trước lão Tuyết chính là tiện tay quăng cho ta một quyển kiếm pháp cấp B!”

Nhưng Trương Mục Chi cũng không tức giận, mà là suy tư một chút, từ trong nhẫn không gian lấy ra một quyển công pháp đưa cho Tô Trạch.

“Ngươi tu hành võ kỹ cận chiến, đều là võ kỹ của bộ tộc yêu thú, tuy nói nhân loại cũng có thể tu luyện, nhưng chung quy vẫn không phải thích hợp với nhân loại nhất, môn quyền pháp này ngươi phải học hành chăm chỉ, không hiểu …”

Lời nói của hắn dừng một chút, không nói tiếp nữa.

Mặc kệ Tô Trạch là thiên tài hay là đại lão chuyển thế, dự đoán cũng sẽ không có vấn đề gì cần hỏi mình, nói cũng vô ích.

Tô Trạch tiếp nhận công pháp nhìn một cái, trước mắt lập tức hiện ra một hàng chữ nhỏ.

“Quyền pháp cấp A, Ma Ha quyền!”

Trên bìa của công pháp, chữ nhỏ ánh vàng rực rỡ tỏa sáng rạng rỡ, đại khí lan tràn, một loại cảm giác cực kỳ kiên cường bất phục từ trên kiểu chữ lộ ra.

Trong lòng Tô Trạch lập tức vui vẻ, còn chưa mở ra xem đã biết môn quyền pháp này khẳng định vô cùng thích hợp với mình.

Trương Mục Chi lấy ra Ma Ha quyền đương nhiên đã cân nhắc qua, Tô Trạch cự lực trời sinh, sức mạnh lớn dọa người, thích hợp loại quyền pháp hoành tráng lớn lối, quen kiên cường bất phục nhất!

“Trước khi luyện, về phương diện cận chiến ngươi vẫn còn thiếu chút kinh nghiệm, qua một thời gian ngắn phải cố gắng đền bù thật tốt, nắm giữ nhiều võ kỹ như vậy, đủ cho ngươi sử dụng một đoạn thời gian.”

Trương Mục Chi nói một câu, cũng không nói nhảm thêm, nghiêng đầu lên tiếng chào hỏi với Tuyết Lệ Hàn và Lữ Tranh Đạo, thân hình thoắt một cái đã rời khỏi trang viên.

“Không còn chuyện gì khác thì mau cút đi.” Tuyết Lệ Hàn phất tay đuổi người.

Tô Trạch lại không định đi, chuẩn bị tu luyện một chút.

Bình Luận (0)
Comment