Tô Trạch thật sự không nhìn được nữa, hắn nhanh chóng ngăn lại cuộc nói chuyện của bọn họ.
Tô Thiên Đế Độc Đoán Vạn Cổ: “Các ngươi đủ rồi đó, đừng nói những thứ vô dụng đó! Đặc biệt là Diệp Thanh, nhìn cái vẻ khoe khoang của ngươi đi, vào bảng xếp hạng đã đắc chí, xếp hạng hơn mấy trăm, có thấy mất mặt không!?”
Tô Trạch vừa nói, Diệp Thanh lập tức không dám khoe khoang nữa.
Tô Trạch tiếp tục bấm chữ.
“Vào bảng xếp hạng đừng đắc ý, không được vào bảng xếp hạng cũng không cần quá uể oải! Đây chỉ là xếp hạng mà người của Thiên Cơ các phỏng đoán ra mà thôi, có ý nghĩa tham khảo nhất định nhưng không đại biểu các ngươi thật sự kém hơn người trên bảng xếp hạng đó! Thiên phú của mọi người đều rất tốt, bây giờ, việc quan trọng nhất của các ngươi là tăng thực lực của mình, chăm chỉ rèn luyện, hấp thụ bài học lần trước với tộc Huyết Thần, tra thiếu bổ lậu, tăng thực lực của mình! Đúng rồi, quên nói cho các ngươi biết, thực lực của Tiểu Thanh và Tiểu Hoả đã tăng lên một chút, chờ các ngươi trở về luận bàn với chúng nó, giúp các ngươi nhìn thành quả của mình, không cần cảm ơn ta.”
Thương Xuất Như Long: “Trạch ca, ngươi chắc chắn không? Ta cảm thấy lần này thực lực của mình tăng lên khá nhiều đó! Nếu lại mài giũa với Tiểu Hoả thì ta nắm chắc phần thắng rất lớn đó!”
Thiên Tài Ngự Thú Sư Thứ Hai Của Liên Minh: “Ta xác định lại trước một chút, là một với một đúng không? Không phải ba con cùng lên đúng không?”
Băng Hàn Tiên Tử: “… +1”
Tuyết Nhi: “+1”
Diệp Thanh không nói gì, bản năng dự cảm tới một tia không ổn, trong lòng bỗng nhiên sinh ra cảm giác lạnh lẽo.
Tô Trạch hơi mỉm cười, trả lời vấn đề của Phượng Khánh.
“Tất nhiên là một với một, ngươi có thể cùng tam đầu sư của ngươi cùng xông lên!”
Mấy người Phượng Khánh lập tức nổ tung, một đám nóng lòng muốn thử, có hơi chờ mong cuộc chiến lúc đó.
Tô Trạch không nhắn tin nữa mà cất điện thoại đi, vội vàng ăn chút gì đó rồi chào hỏi một tiền.
“Đi đây, đi trang viên hỏi vài chuyện.”
Một lúc sau, ánh sáng vàng sáng lên từ trên yên đài.
Tô Trạch khống chế ánh sáng vàng nhanh chóng bay về phía Bắc học viện.
…
Trương Mục Chi cũng đang ở trong trang viên và nói chuyện với Tuyết Lệ Hàn.
Thấy Tô Trạch đến, hắn cười rồi ném ra một thứ.
Tô Trạch nhận lấy, phát hiện là một xấp tài liệu dày, trên bìa in mấy chữ to.
Quy tắc, lịch thi đấu đại hội Vạn tộc.
“Mọi chuyện của đại hội Vạn tộc lần này trên cơ bản đã xác định xong.” Vẻ mặt của Trương Mục Chi trở nên trịnh trọng, “So với phía trước thì đã xảy ra thay đổi lớn, dù là từ số lượng người dự thi hay là quy tắc tái chế, có thể nói là một cuộc thi hoàn toàn mới!”
Tô Trạch nghe vậy thì khẽ nhướng mày, lập tức mở tài liệu trong tay ra bắt đầu đọc.
Trương Mục Chi giải thích: “Do số lượng người tham gia quá nhiều nên đại hội Vạn tộc lần này chia làm hai giai đoạn, giai đoạn dự tuyển và giai đoạn trận chung kết đấu bán kết! Bọn họ chia thành năm chiến khu, mỗi khu cử hành phần thi dự tuyển, người có thành tích xuất sắc trực tiếp bước vào giai đoạn trận chung kết, người còn thừa bước vào giai đoạn đấu bán kết, chờ đấu bán kết kết thúc lại tiến hành trận chung kết! Địa điểm tổ chức trận chung kết lần này cũng vì lí do số lượng người dự thi đông đảo… Nên sẽ trực tiếp cử hành ở Thăng Tiên đài. Người chiến thắng sẽ nhận được phần thưởng phong phú, thậm chí có thể nhận được tư cách bước vào Thiên cung tu hành!”
“Thiên cung?”
Tô Trạch nghe vậy thì sửng sốt bèn hỏi: “Đó là nơi nào?”
“Hình như chủ nhân của nơi đó là đại năng Thiên Nhân cảnh…” Trương Mục Chi trả lời một cách không chắn chắn.
“Thiên Nhân cảnh? Vậy không phải còn mạnh hơn cả lão Tuyết à?” Tô Trạch hỏi theo bản năng.
Tuyết Lệ Hàn nghe vậy lập tức không bình tĩnh, sắc mặt đỏ lên hùng hổ nói: “Chỉ là Thiên Nhân cảnh mà thôi! Đó là đám lão già kia tu hành lâu hơn ta một chút! Nếu không ta cũng đạt tới Thiên Nhân cảnh từ lâu rồi!”
Lữ Tranh Đạo cười nhạo một tiếng, sau đó liếc về phía hắn: “Ngươi xem Thiên Nhân cảnh như bó rau cải trắng ngoài đường à? Thời kỳ Thiên Đình toàn thịnh mới có được bao nhiêu Thiên Nhân? Sợ là không vượt qua ba người đúng không?”
“Nếu không phải…” Tuyết Lệ Hàn thấp giọng nói nhưng lại không nói hết câu, hắn thở dài một tiếng rồi xoay người sang chỗ khác buồn bã câu cá.
Tô Trạch và Trương Mục Chi không biết ẩn tình năm đó, nhìn thấy cảm xúc của Tuyết Lệ Hàn không tốt nên cũng không tiện hỏi nhiều.
Trương Mục Chi tiếp tục nói: “Phần thi dự tuyển cũng vô cùng quan trọng, nhân cơ hội phát huy thực lực của bản thân, bỏ qua đấu bán kết trực tiếp bước vào trận chung kết!”
Tô Trạch gật đầu rồi hỏi: “Đúng rồi, Viện trưởng, ngươi đã xem bảng thực lực thiên kiêu kia chưa?”
“Cái mà Thiên Cơ các làm ra à?”
Trương Mục Chi khẽ lắc đầu: “Xếp hạng mấy người đầu còn xem như công bằng, nhưng xếp hạng sau chính là do bọn họ suy đoán, không chuẩn, nhìn thôi thì được. Chỉ có trải qua bài kiểm tra của đại hội Vạn tộc thì xếp hạng mới xem như chính xác nhất! Bây giờ cũng chỉ vì thu hút sự chú ý mà thôi, ai tin thì kẻ đó là kẻ ngốc!”
“Ta cũng cảm thấy không thích hợp.” Tô Trạch gật đầu, “Người đàn ông mạnh mẽ như ta mà chỉ đứng thứ tám mươi sáu.”
Trương Mục Chi nhìn hắn một cái rồi chậm rãi nói: “Xếp hạng của ngươi đúng là thấp đi rất nhiều, nhưng nếu ngươi đối mặt với vài người đứng trước thì đúng là khó…”
“Ý gì?” Tô trạch nghi ngờ hỏi.
“Những người đó đều là thiên tài nắm giữ đạo tắc, mà trình độ nắm giữ đều không thấp!” Trương Mục Chi kiên nhẫn giải thích, “Tuy ngươi cũng nắm giữ đạo tắc không gian nhưng ta thấy trình độ nắm giữ của ngươi cũng không quá cao, đối mặt với bọn họ sẽ rất thiệt! Không phải nói sức chiến đấu thực tế của ngươi không bằng mà đến lúc đó, có thể ngươi sẽ không thể phát huy một trăm phần trăm sức chiến đấu của ngươi, đánh sẽ rất bực bội.”
Trương Mục Chi là Viện trưởng của Học viện Chân Long, cường giả Hóa Thần đỉnh phong nên tất nhiên là thuộc về cao tầng của Liên minh Nhân tộc.
Bởi vậy, hắn cũng biết được rất nhiều thông tin trước.