“Nói như vậy thì khi người tu luyện đạt tới Nguyên Anh đỉnh phong là có thể tiếp xúc tới sức mạnh đạo tắc. Chẳng qua muốn sử dụng thì phải chờ tới Hóa Thần. Đương nhiên, lời ta nói đều là trong tình huống bình thường, đối với những thiên kiêu đó thì Kim Đan cảnh đã có thể nắm giữ một tia sức mạnh đạo tắc. Nhưng cũng có cực hạn là trình độ nắm giữ sẽ không quá cao. Ứng dụng năng lực đạo tắc ngươi cũng biết, lần trước, khi luận bàn với thiên kiêu tộc Huyết Thần, ngươi cũng từng sử dụng loại sức mạnh này. Vậy nên chắc là ngươi có thể hiểu ở một mức độ nào đó, có khống chế đạo tắc hay không là đường ranh giới của các thiên kiêu! Trên cơ bản, một khi nắm giữ đạo tắc, trước khi trở thành Hợp Đạo sẽ vô cùng thuận lợi, Hóa Thần là chuyện ván đã đóng thuyền, mà độ khó khi muốn đột phá đến Hợp Đạo cũng sẽ giảm xuống rất nhiều!”
Trương Mục Chi giải thích vô cùng kỹ càng tỉ mỉ, nói rõ ràng tầm quan trọng của đạo tắc.
Tô Trạch không khỏi tặc lưỡi: “Ta thấy trên bảng xếp hạng đó cũng có hơn tám mươi người đứng trước ta, hơn nữa không phải thiên kiêu mới của tộc Huyết Thần cũng nắm giữ đạo tắc sao? Sao lại đứng thứ gần một trăm? Vậy chẳng phải nói một trăm người đứng đầu bảng xếp hạng đều nắm giữ đạo tắc à? Không phải quá nhiều rồi sao?”
Trương Mục Chi lắc đầu rồi chậm rãi nói: “Không, một trăm người đã gọi là nhiều sao? Ngươi biết số lượng người tham gia lần này là bao nhiêu không? Hơn một trăm nghìn chủng tộc, dù mỗi chủng tộc có mười người thì cũng đã có một triệu người dự thi! Hơn nữa đại hội Vạn tộc lần này không chỉ có thiên kiêu tham gia mà những thiên tài với thiên phú kém hơn các ngươi một chút cũng sẽ tham gia! Dù sao đại hội Vạn tộc lần này rất không bình thường, là một kỳ ngộ rất lớn! Nếu có thể nắm lấy, không chừng có thể lập tức hóa rồng, trở thành thiên kiêu chân chính!”
“Nhiều vậy sao?”
Tô Trạch hơi nhíu mày, hắn không ngờ lại có hơn một triệu người tham gia đại hội Vạn tộc lần này.
Trương Mục Chi gật đầu rồi nói tiếp: “Trong triệu người này xuất hiện tám mươi thiên tài nắm giữ đạo tắc, mười nghìn người mới được một người, hơn nữa còn là trong mười nghìn người tu luyện có thiên phú không tệ mới có một người! Bây giờ ngươi còn cảm thấy nhiều không? Nếu thêm những người có tư chất bình thường vào thì xác suất càng thấp, một triệu người, mười nghìn người mới có một người đã coi như không tệ rồi!”
“Vậy nên trình độ nắm giữ của những người đó thế nào? Có bao nhiêu người?” Tô Trạch tò mò hỏi.
Trương Mục Chi suy nghĩ một lúc rồi chậm rãi nói: “Chắc khoảng tầm năm phần trăm, trước Hóa Thần, ba mươi phần trăm đã là cực hạn mà người tu luyện có thể nắm giữ!”
“Mới năm phần trăm á?” Tô Trạch nghe vậy thì sửng sốt, không ngờ lại thấp như vậy.
“Thằng nhóc này, ngươi nắm giữ bao nhiêu phần trăm? Có thể nắm giữ nhiều như vậy đã xem như rất ưu tú rồi!” Trương Mục Chi cười mắng, sau đó đổi giọng, “Nhưng số liệu này cũng không chính xác như vậy, không chừng sẽ cao hơn một chút nhưng tuyệt đối sẽ không thấp hơn!”
Tô Trạch ừ một tiếng rồi rơi vào dòng suy nghĩ.
“Dù sao trong khoảng thời gian này, tốt nhất là ngươi đặt tinh lực trên đạo tắc, còn về chuyện tăng lên như thế nào thì chỉ có một cách.” Trương Mục Chi dựng thẳng ngón trỏ lên.
“Cách gì?” Tô Trạch hỏi.
“Luyện tập nhiều.”
Trương Mục Chi thản nhiên trả lời.
“Chỉ vậy thôi à? Không có bí pháp gì đó sao?” Tô Trạch hỏi theo bản năng.
“Không có.” Sắc mặt Trương Mục Chi tối sầm, xua tay nói, “Thời gian một tháng, nắm chặt thời gian tăng thực lực, đừng cứ mỗi ngày ăn không ngồi rồi. đại hội Vạn tộc lần này ngươi là bề mặt của Nhân tộc chúng ta, không chỉ đại biểu cho chính ngươi mà còn đại biểu cho Nhân tộc chúng ta!”
Tô Trạch gật đầu không nói thêm gì, tiếp tục hỏi: “Chúng ta có thông tin tương ứng với những người có thứ hạng cao trên bảng xếp hạng không? Ta phải xem để chuẩn bị trước.”
“Có, chờ hai ngày nữa, sau khi sửa sang và xác nhận xong ta sẽ chia cho các ngươi.” Trương Mục Chi ném xuống một câu rồi xoay người chào hỏi với Tuyết Lệ Hàn và Lữ Tranh Đạo, sau đó rời khỏi trang viên.
Tô Trạch cũng không quấy rầy hai ông câu cá, tự mình đi tới khu đất trống quen thuộc và ngồi xuống bắt đầu việc tu luyện hàng ngày.
Tuyết Lệ Hàn tự nhiên đã chuẩn bị từ sớm, hai vòng sáng màu trắng hơi mờ xuất hiện.
Một cái bao phủ trang viên, một cái bao phủ khu vực ao hồ này.
Tô Trạch khẽ mỉm cười rồi ngồi khoanh chân bắt đầu chuẩn bị kích hoạt hạt giống Long Tượng.
Bùm!
Ánh sáng vàng xuất hiện từ trong cơ thể Tô Trạch, từng sợi tơ vàng kích động giống như một vùng biển màu vàng kim.
Tu vi còn thừa nhanh chóng biến mất, từng luồng năng lượng tinh khiết đột nhiên xuất hiện trong cơ thể Tô Trạch, đi vào trong những hạt giống Long Tượng đó theo sự dẫn dắt của hắn!
Một lúc sau, ánh sáng vang chậm rãi biến mất.
Bốn mươi nghìn tu vi biến mất, năm hạt giống Long Tượng thành công được kích hoạt!
Sau khi hoàn thành số lượng kích hoạt mỗi ngày, Tô Trạch cũng không vội vàng đứng dậy mà kiểm tra giao diện hệ thống, nhìn về phía “Đạo tắc”.
Lúc trước hắn vẫn luôn chưa thử dùng tu vi để tăng trình độ khống chế đạo tắc.
Nguyên nhân chủ yếu là vì sự hiểu biết về đạo tắc lúc trước cũng không đủ nhiều.
Hơn nữa điều quan trọng nhất là tu vi còn thừa lúc trước thật sự quá ít.
Thứ đồ đạo tắc này vừa nhìn đã biết là rất cao lớn, muốn tăng lên không chừng muốn dùng rất nhiều tu vi.
Tăng thực lực cảnh giới, kích hoạt hạt giống Long Tượng cần tu vi, tăng đạo tắc cũng cần tu vi.
Rõ ràng khi đó kích hoạt hạt giống Long Tượng có lợi hơn, dù sao Tô Trạch cũng không phát hiện ra có người cùng lứa nào nắm giữ đạo tắc xuất hiện.
Tình huống hiện giờ lại không như thế.
Tu vi còn thừa lên tới triệu, thực lực cảnh giới tạm thời đã đủ dùng, hơn nữa còn có áp lực xuất hiện!
Những kẻ trên bảng xếp hạng thiên kiêu lại đều khống chế đạo tắc!
Trình độ khống chế còn cao hơn mình!
Đây là điều Tô Trạch không thể nhịn.
Hắn cũng rõ ràng sức mạnh của đạo tắc, vì tránh đến lúc đó lật thuyền trong mương, hắn quyết định vẫn phải nhanh chóng treo máy.
Hết cách, hình như thực lực của đối thủ rất mạnh, bị bắt bật hack.
Tô Trạch âm thầm nhắc mãi trong lòng.
Giây tiếp theo, hắn hơi suy nghĩ.
Tu vi còn thừa lập tức bất đầu trôi đi như nước chảy!