Năm mươi hạt giống Long Tượng, bốn mươi vạn tu vi. Tu vi còn thừa giảm xuống 1050 vạn.
Làn da của Tô Trạch cũng có ánh vàng, nhưng mà cùng với đó là sự dịch chuyển của thời gian. Ánh sáng màu vàng đó nhạt dần, cuối cùng thì biến mất luôn. Làn da của hắn lại khôi phục lại vẻ hồng hào ngày thường.
Kim Đan hậu kỳ!
Trong bảng xếp hạng thực lực các thiên kiêu mà Thiên Cơ các đưa ra, hạng một hạng hai, đều là Kim Đan hậu kỳ.
Bây giờ cảnh giới của Tô Trạch đã đạt được cảnh giới như bọn họ, có thể nói là ngang bằng họ về cảnh giới rồi.
Đương nhiên, cảnh giới giống nhau, nhưng khả năng chiến đấu thì không nhất định sẽ giống nhau.
Mức độ hùng hậu của linh lực của Tô Trạch, cả chất lượng và số lượng linh lực, đều không phải mức mà người cùng cảnh giới với hắn bì được.
Về mức độ nắm giữ các đạo tắc, các thiên kiêu của mấy dị tộc kia có ưu thế hơn. Thế nhưng đến giờ, đạo tắc không gian của Tô Trạch đã đạt đến mức mười, đương nhiên là hắn không thua kém bất cứ một ai cả.
Tô trạch thở phào một hơi rồi đứng lên, có ánh sáng màu vàng kim thoáng qua trong mắt hắn.
Thực lực của Kim Đan hậu kỳ, miễn cưỡng được coi là ổn rồi.
Sau khi quen được với cảm giác đó, Tô Trạch tạm biệt Tuyết Lệ Hàn và Lữ Tranh Đạo rồi rời khỏi trang viên.
Trong mấy ngày sau đó, Tô Trạch không hề nhàn rỗi, hắn tranh thủ thời gian rảnh để tu luyện quyền pháp cấp A Ma Ha quyền mà Trương Mục cho đến mức viên mãn và bắt đầu tu luyện kiếm pháp cấp S Kiếm Hoàng Điển mà lão Tuyết đưa cho.
Chỉ là khi tu luyện Kiếm Hoàng Điển, Tô Trạch gặp phải khó khăn rất lớn.
Dù sao thì cũng là kiếm pháp mức Độ Kiếp, sự huyền diệu trong đó thực sự rất bí ẩn.
Cho dù là Tô Trạch sinh ra đã có kiếm tâm, năng khiếu về kiếm đạo rất cao, có kiếm ý đại thành, lại tinh thống rất nhiều kiếm pháp, thế nhưng tốc độ tu luyện vẫn rất chậm.
Điều này dẫn đến việc nếu truyền tu vi vào thì sẽ hao tổn nhiều hơn bình thường.
Tô Trạch suy nghĩ một hồi, thấy kiếm pháp bây giờ vẫn chưa đủ dùng, tu vi vẫn nên dùng để kích hoạt hạt giống Long Tượng và nâng cao mức độ của các đạo tắc thì hơn.
Vì thế nên sau khi tu luyện thức đầu tiên của Kiếm Hoàng Điển xong, Tô Trạch không tiếp tục tham ngộ Kiếm Hoàng Điển nữa.
Sau quá trình đó, Tô Trạch đã tiêu tốn mất tu vi hơn một trăm năm.
So với hơn mười triệu tu vi còn thừa thì nó không đáng là bao.
Từ khi nồng độ huyết mạch của Tiểu Thanh, Tiểu Hỏa được nâng cao lên, hắn rất may mắn trong việc được trả lại khi truyền tu vi. Ngày nào cũng được trả lại rất nhiều.
Trong năm ngày, Tô Trạch đã thu được tu vi năm trăm ngàn.
Tu vi còn thừa đã đạt đến mức đỉnh cao, mười một triệu.
Ngoài ra, việc nâng cao huyết mạch cũng không dừng lại.
Tiểu Thanh Tiểu Hỏa sau khi hoàn thành các bí pháp chủng tộc thì đều có Thối Thể pháp, ngày nào cũng tôi lyện cơ thể của mình, nâng cao sức mạnh của cơ thể.
Đồng thời, dưới sự giúp đỡ của Tô Trạch, nồng độ huyết mạch cũng tăng lên dần dần.
Chỉ là lần này Tô Trạch rất chú trọng chừng mực, không để bọn chúng tu luyện nặng quá, mà là từ từ, nâng cao từng chút, từng chút một.
Tình trạng của Hắc Đản vẫn vậy, nồng độ huyết mạch vẫn đi xuống với tốc độ rất ổn định.
Tô Trạch còn nghi ngờ nếu tôi luyện đến mức cao nhất thì huyết mạch Huyền Vũ trong vỏ trứng của nó sẽ biến mất hoàn toàn mất.
Nhưng không biết cuối cùng, nó sẽ ấp được ra sinh vật gì.
…
Một ngày mới, sáng sớm tinh mơ.
Còn hai mươi ba ngày nữa là đến đại hội Vạn tộc. Tô Trạch dậy từ rất sớm, nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ truyền và trả lại hàng ngày.
Vận may vẫn không tệ hắn nhận được tám vạn tu vi.
“Tu vi còn thừa: Mười một triệu không trăm tám mươi ngàn.”
Sau khi làm xong mọi thứ, Tô Trạch quay về phòng mình. Hôm nay có một chuyện quan trọng phải làm.
Đạo tắc không gian đã tăng đến 10%, miễn cưỡng đủ dùng rồi. Tô Trạch chuẩn bị tiếp tục nâng cao trong mấy ngày sau đó nữa.
Nhưng đạo tắc hệ Lôi không ổn, nó vẫn dừng lại ở mức 1%.
Tô Trạch nhìn đạo tắc hệ Lôi, không do dự gì, bắt đầu truyền tu vi ngay lập tức.
Chỉ trong chốc lát, lượng tu vi còn thừa giảm đi nhanh như nước chảy vậy.
Có kinh nghiệm lần trước rồi, Tô Trạch làm rất nhanh, chỉ trong chớp mắt thôi mà đã có số tu vi là hai trăm ngàn được truyền vào trong đạo tắc hệ Lôi.
Sau khi một lượng tu vi khổng lồ như vậy được truyền vào, mức độ nắm giữ của đạo tắc hệ Lôi bắt đầu tăng nhanh.
1,1, 1,2, 1.3… 4,9… 5%!
Chỉ trong một khoảng thời gian cực ngắn mà mức độ nắm giữ của đạo tắc hệ Lôi đã được nâng lên 5% rồi.
Cũng như lúc tước, một tin tức tự dưng xuất hiện, hòa vào trong ý thức của Tô Trạch.
Đồng thời, trong màn hình của hệ thống, đằng sau Chưởng Tâm Lôi của đạo tắc hệ Lôi, có một từ đang dần dần hiện ra.
“Ngũ Lôi Thiên Dẫn.”
Tô Trạch đã chú ý đến kỹ năng mới này, hắn cau mày, muốn thử ngay lập tức.
Kỹ năng mới xuất hiện, hình như nó có thể triệu hồi được năm tia sét để đánh kẻ địch.
Chỉ là không biết uy lực của mấy tia sét đó sẽ lớn thế nào, sức phá hoại ra sao, có hiệu quả đặc biệt gì khác không.
Nói mới nhớ, Tô Trạch chưa bao giờ sử dụng đạo tắc hệ Lôi cả.
Lần trước khi độ thiên kiếp, vào khoảnh khắc cuối cùng, có một tia sét kỳ lạ xuất hiện khiến hắn lĩnh ngộ được đạo tắc hệ Lôi.
Nếu những tia sét xuất hiện đều là mức thiên kiếp, vậy thì đã quá.
Ánh mắt Tô Trạch đầy vẻ hứng thú.
Điều quan trọng nhất là, ngoài hắn ra, những người khác chỉ biết hắn đã nắm giữ được đạo tắc không gian thôi chứ không biết hắn còn biết cả đạo tắc hệ Lôi nữa.
Nếu vào những lúc quan trọng, cho dù là dùng để lừa ngườ hay sao đó thì đây vẫn là một vũ khí cực mạnh.
“Xem ra không lấy tên tiểu tử Diệp Thanh kia làm chuột bạch được rồi, ta còn phải giấu năng lực này, đến lúc đó, ta sẽ khiến tất cả mọi người phải bất ngờ.”
Tô Trạch tự nói với mình, khóe miệng hắn cong lên, tạo ra một nụ cười khiến người khác thấy khó hiểu.
Nắm giữ càng nhiều kỹ năng càng tốt. Càng có nhiều kỹ năng thì càng có nhiều thứ để sử dụng, càng không dễ bị đối phó.
Đại hội Vạn tộc lần này coi như là ổn rồi.