Tô Trạch tràn đầy tự tin, nhưng vì lý do ổn thỏa, nên hắn vẫn tiếp tục bắt đầu tăng trình độ khống chế đạo tắc hệ Lôi lên.
Tu vi còn thừa trôi đi vèo vèo, lấy mười nghìn làm đơn vị nhanh chóng giảm xuống.
Tô Trạch nhìn số tu vi còn thừa đang cấp tốc giảm xuống, khóe miệng không khỏi co rút.
Lần đầu tiên hắn cảm nhận được cảm giác xài tiền như nước là thế nào!
Bây giờ trong số tu vi còn thừa, một bộ phận rất lớn trong đó đều là hắn thông qua thu về mà có được!
Những đồ vật bị thu về kia đặt ở trong thế giới hiện thực, mỗi một món đều có giá trị không nhỏ, có thể bán được một cái giá trên trời!
Bây giờ Tô Trạch đang tiêu hao chính là tu vi, đồng thời cũng có thể xem như một số lượng lớn tiền tài!
Đương nhiên, có rất nhiều thứ có tiền cũng chưa chắc mua được.
Xài tiền như nước.
Bây giờ Tô Trạch đã cảm nhận được.
Trong chốc lát, tu vi hai trăm năm mươi nghìn năm biến mất không còn một mống!
Tu vi còn thừa hạ xuống đến mười triệu năm trăm năm mươi nghìn!
Mà song song với việc hoàn thành truyền một điểm tu vi cuối cùng, trình độ khống chế đạo tắc hệ Lôi đã từ chín phẩy chín phần trăm biến thành mười phần trăm!
Rất nhanh, năng lực mới xuất hiện.
“Đạo tắc: Đạo tắc hệ Lôi 10%— Chưởng Tâm Lôi, Ngũ Lôi Thiên Dẫn, kết giới Cuồng Lôi (đường kính: Mười mét! )”
Kết giới Cuồng Lôi?
Trái lại cũng coi như là thứ tốt cho thời điểm đánh hội đồng.
Làm một người tu luyện nào có ai tránh được việc bị vây đánh chứ, nếu người tu luyện nào chưa từng bị vây đánh qua thì đó không phải là một người tu luyện tốt.
Mà lúc này kết giới sẽ có thể phát huy tác dụng quan trọng.
Trực tiếp khống chế một bộ phận đối thủ, hoặc một người trong đó ở bên trong kết giới là có thể đánh bại từng người một rồi.
Chẳng qua phương pháp ứng dụng cụ thể như thế nào, vẫn phải chờ về sau nghiệm chứng mới được.
Kết giới Cuồng Lôi có thể kéo dài thời gian ra sao cũng không nói rõ, không biết là tiêu hao một chút linh lực mở ra trong thời gian nhất định, hay là phải luôn dùng linh lực duy trì.
Nhưng đối với Tô Trạch, cho dù có là loại nào cũng đều không phải chuyện gì lớn.
Dẫu sao, dù hắn thiếu cái gì, cũng không bao giờ thiếu linh lực!
Tô Trạch gọi giao diện hệ thống ra, quan sát con số cụ thể của mình hôm nay.
Tu vi đạt tới Kim Đan hậu kỳ, vài ngày nữa là đạt tới cảnh giới viên mãn, đến lúc đó có thể bắt đầu xung kích cực hạn Kim Đan cảnh.
Về phần võ kỹ ngoài Kiếm Hoàng điển cấp S, những thứ khác đều đạt cấp bậc viên mãn.
Phương diện đạo tắc, trình độ khống chế đạo tắc không gian cùng với đạo tắc hệ Lôi đều tăng lên tới mười phần trăm!
Bây giờ xem ra, điều duy nhất trông có vẻ không hoàn mỹ chính là cảnh giới thực lực của ba đứa tiểu Thanh.
Bọn chúng đều dừng ở cấp D trung giai, vẫn còn chưa tăng lên đến cấp D cao giai, tiến độ hoàn toàn bị mình bỏ xa.
Còn một thứ nữa chính là trình độ của kiếm linh, vẫn chậm chạp chưa chịu khôi phục lại trình độ linh bảo cao giai.
Tô Trạch nhớ rõ mấy lần trước đi ra ngoài, đã cho nàng cắn nuốt không ít thần hồn của cường giả.
Chẳng nhẽ nhiều như vậy còn chưa đủ sao?
Người phụ nữ này cũng quá dục cầu bất mãn rồi!
Thật là đáng giận!
Trong lòng Tô Trạch đang không ngừng điên cuồng đậu xanh rau má, không biết bắt đầu từ lúc nào, dưới tình huống chỉ cần là không có người ngoài, kiếm linh sẽ không chịu đợi ở trong Trảm Tiên kiếm.
Vẫn luôn lựa chọn hóa hình đi ra xem mấy bộ phim máu chó trên tivi, lướt Tiktok trên điện thoại di động, nói một cách hoa mỹ là rèn luyện tinh thần lực.
Nhưng Tô Trạch không hề nhìn thấy hiệu quả của việc nàng rèn luyện đâu cả.
Song tính khí của kiếm linh càng khó chịu hơn, Tô Trạch cũng không dám trêu chọc nàng, quyết định vẫn nên nhắc nhở thúc giục ba đứa Tiểu Thanh thì hơn.
Sau đó, hắn đẩy cửa phòng đi ra ngoài.
...
Ngày hôm sau.
Cách lúc đại hội Vạn tộc bắt đầu còn hai mươi hai ngày nữa!
Như thể đã dùng hết vận khí tốt, hôm nay Tô Trạch chỉ thu được tu vi năm mươi nghìn.
“Tu vi còn thừa: Mười triệu sáu trăm nghìn!”
Nhưng mà nhìn thấy một chuỗi con số làm người ta cảnh đẹp ý vui phía sau tu vi còn thừa, tâm tình Tô Trạch cũng không tệ.
Song ngay vào lúc này.
Điện thoại di động bắt đầu điên cuồng rung lên.
Tô Trạch lấy điện thoại di động ra, nhìn thấy trong “nhóm Hậu cung của Trạch ca” hiện lên một loạt tin nhắn mới.
Thanh Thiên Đế Độc Đoán Thiên Cổ: “Ta đã về! Mau mau ra nghênh đón bổn thiên đế!”
Băng Hàn Tiên Tử: “Ta cũng vừa mới trở về mà thôi, bây giờ vẫn còn ở trong học viện hình như chỉ có mình Tô Trạch, chỉ có hắn mới có thể đi ra nghênh đón ngươi. Cố lên / cố lên / “
Thanh Thiên Đế Độc Đoán Thiên Cổ: “Vậy hay là thôi đi, không phiền Trạch ca đại giá, ta có thể tự mình trở về!”
Thương Xuất Như Long: “Ta cũng quay về rồi, nhưng sao Diệp Thanh nhà ngươi lại dám phách lối như thế? Còn bảo chúng ta đi ra nghênh đón ngươi? Ngươi giả bộ con rùa đầu to cái gì chứ ? Đi ra ngoài trải nghiệm tung bay một chuyến sao?”
Truyền Tống Đến Cửa Sau Của Ngươi: “Trông có vẻ Thanh Thiên Đế của chúng ta thu hoạch không nhỏ à nha, thực lực tăng đến mức độ nào rồi? Đến Kim Đan trung kỳ chưa thế?”
Trong cuộc trò chuyện của bọn họ, đám người Hà Tuyết Nhi, Phượng Khánh đều rối rít tỏ vẻ mình đã trở lại Kinh đô.
Như thể đã hẹn trước rồi vậy, cũng có thể chỉ là một loại trùng hợp.
Thanh Thiên Đế Độc Đoán Thiên Cổ: “Buồn cười /, tại hạ bất tài, đúng là thực lực có chút tiến bộ nhỏ, chẳng qua chỉ miễn cưỡng tăng lên tới Kim Đan trung kỳ mà thôi, không tới hậu kỳ, tuy nhiên cũng chỉ thiếu chút nữa. Buồn cười / “
Thiên Tài Ngự Thú Sư Thứ Hai Của Liên Minh: “Chỉ như vậy thôi sao? Ta còn tưởng rằng ngươi nắm giữ đạo tắc rồi đấy! Nhìn xem ngươi nói cái gì kìa, còn thiếu chút nữa đến hậu kỳ...”
Thanh Thiên Đế Độc Đoán Thiên Cổ: “A thật ngại quá, vừa nãy quên nói, lần này đi ra ngoài rèn luyện quả thật rất may mắn, không cẩn thận ta đã lĩnh ngộ một chút đạo tắc rồi, nhưng trình độ khống chế cũng không phải rất cao, chỉ sợ nói ra khiến cho mọi người cười nhạo ta, ha ha.”
Trong phút chốc, tất cả mọi người đều chìm vào im lặng.
Ngươi còn quên, ngươi quên cái rắm á!
Đơn thuần chỉ là cố ý để cho mọi người hỏi ngươi thôi đúng không?