Điên Rồi ! Ngươi Xác Định Ngươi Là Ngự Thú Sư? (Dịch)

Chương 322 - Chương 322: Ta Chỉ Dùng Trăm Triệu Phần Lực

Chương 322: Ta chỉ dùng trăm triệu phần lực Chương 322: Ta chỉ dùng trăm triệu phần lực

Còn gì mà trình độ khống chế không phải rất cao, sợ nói ra bị người chê cười nữa chứ?

Ngươi nhìn ngươi xem nói chuyện đắc ý thành cái gì rồi kìa? Đâu ra nửa điểm ý tứ sợ bị người ta chê cười chứ?

Những nơi khác trong Kinh đô, đám thiên kiêu Nhân tộc nhìn màn hình mà trong lòng điên cuồng đậu xanh rau má một lượt.

Mà vào lúc này.

Tuyết Nhi: “Hình như ta cũng nắm giữ một chút đạo tắc...”

Băng Hàn Tiên Tử: “Không dối gạt ngươi, ta cũng vậy nè.”

Thương Xuất Như Long: “Diệp Thanh này thả mình thế sao? Hắn sẽ không cho rằng ngoài hắn ra không còn ai khống chế được đạo tắc đấy chứ? Không thể nào? Không thể nào?”

Lại là một khoảng yên lặng kéo dài.

Một tin tức yếu ớt bắn ra, nhìn chữ viết thôi cũng có thể thấy u oán nồng đậm đến mức tận cùng.

Thiên Tài Ngự Thú Sư Thứ Hai Của Liên Minh: “... Ta không khống chế.”

Giang Thành Tử: “+1 “

Ta Không Phải Lão Vương Thật Mà: “+1 “

“...”

Một chuỗi “+1” xuất hiện, luồng oán khí nồng đậm đến mức cách màn hình cũng cảm nhận được.

Trong mười hai thiên kiêu, tính luôn cả Tô Trạch, bây giờ tổng cộng có năm người có khả năng khống chế đạo tắc!

Mà bảy người còn lại, hoàn toàn đều chỉ kém một chút là đã bước vào cửa.

Có điều sau khi thấy bốn người bọn Diệp Thanh đều lĩnh ngộ, trong lòng những người khác không khỏi chua chát.

Dẫu sao cũng đều là thiên kiêu Nhân tộc, trước đó thực lực cũng không khác gì nhau, đương nhiên, phải loại trừ Tô Trạch ra ngoài mới được.

Bây giờ có người đã có thể khống chế đạo tắc, có người vẫn chưa khống chế được, chênh lệch cứ thế mà xuất hiện.

Đều là người trẻ tuổi tranh cường háo thắng, trong lòng tự nhiên dâng trào năng lượng.

Lúc này có người đã lặn xuống, chuẩn bị nghĩ biện pháp nhất định phải nắm giữ đạo tắc trước khi đại hội Vạn tộc diễn ra!

Mà lúc này, trong “Hậu cung của Trạch ca”.

Thanh Thiên Đế Độc Đoán Thiên Cổ: “Sao nãy giờ Trạch ca không nói gì thế? Bây giờ thực lực của ta đã tăng lên nhiều, lại khống chế đạo tắc, cảm giác chênh lệch với Trạch ca cũng không lớn như vậy, chuẩn bị tìm Trạch ca luận bàn một chút!

Uây! Trạch ca có đó không? Đừng lặn mà!

Ha ha ha, chẳng nhẽ là Trạch ca cũng sợ sao?

Ta định xong quy củ rồi đấy, Tiểu Thanh các nàng không thể cùng lên đâu đấy!”

Đối với sự cuồng vọng của Diệp Thanh, Tô Trạch tỏ vẻ chưa từng nhìn thấy ai to gan lớn mật đến vậy bao giờ.

Trước đó còn nghĩ làm sao tìm được một cái cớ cho tốt, để Tiểu Thanh các nàng thực chiến một phen, nhân tiện bản thân cũng rèn luyện năng lực đạo tắc không gian mới lấy được luôn.

Bây giờ thì tốt rồi, Diệp Thanh trực tiếp đưa tới cửa!

Nhưng mà, để cho Tô Trạch càng thêm bất ngờ là.

Không chỉ có một mình Diệp Thanh mà những người khác cũng bành trướng!

Thương Xuất Như Long: “Ngươi khoan hãy nói, ta cũng có ý định này, nhưng ta chỉ hy vọng Trạch ca chỉ điểm ta một chút, để cho ta nhìn xem chỗ thiếu sót của mình mà thôi!”

Băng Hàn Tiên Tử: “Ta cũng có ý tưởng này.”

Tuyết Nhi: “...”

Hà Tuyết Nhi cũng không nói lời nào, bản năng cứ cảm thấy có chút không ổn.

Bây giờ nàng đã nắm giữ pháp tắc, thực lực tăng lên nhiều, trong lòng cũng có hơi rục rịch, muốn xem thử chênh lệch giữa mình và Tô Trạch, thế nhưng đến từ loại trực giác nào đó, nàng cũng không mở miệng.

Chờ đến lúc đó nhìn một chút rồi nói sau cũng không muộn.

Như vậy, chỉ có ba người Diệp Thanh, Đỗ Dao, Lữ Cảnh Long là thả mình thôi.

Dù sao cũng không thể trách bọn họ, năng lực mang đến khi khống chế đạo tắc, sẽ khiến người ta mất đi phương hướng, lòng tự tin bành trướng quá độ, từ đó đánh mất phán đoán chính xác đối với thực lực chân thật của bản thân.

Tô Trạch nhìn tin tức không ngừng nhảy lên trong màn hình, khẽ thở dài một hơi, chỉ có thể “bất đắc dĩ” so tài với bọn họ.

Tô Thiên Đế Độc Đoán Vạn Cổ: “Đã thế thì, chúng ta hãy gặp nhau ở diễn võ quán trong học viện đi, đã lâu không ra tay rồi, đúng lúc hoạt động gân cốt một chút!”

Thanh Thiên Đế Độc Đoán Thiên Cổ: “Trạch ca, kẻ sĩ ba ngày không gặp phải lau mắt mà nhìn, bây giờ Diệp Thanh ta cũng không phải là Diệp Thanh của một tháng trước nữa! Đến lúc đó thua, chúng ta có chơi có chịu, ta gọi ngươi là Trạch ca, ngươi cũng phải gọi ta một tiếng Thanh ca.”

Tô Trạch không trả lời, chẳng qua chỉ gửi một cái icon cười phá lên mà thôi.

...

Diễn võ quán.

Có không ít người tụ tập ở đây.

Trên hoàn toàn đều là học sinh của Học viện Chân Long, trong đó còn có mấy đạo sư, mọi người nghị luận ầm ĩ, đều có chút mong đợi.

Bọn họ đều là do Diệp Thanh cố ý gọi tới, muốn mọi người tận mắt nhìn thấy thực lực của bản thân!

Nhưng điều khiến Diệp Thanh im lặng là, đa phần mọi người đều cho rằng hắn không thắng được.

Nhưng mà hắn cũng không quá để ý đến những lời bàn tán này.

Huống hồ hắn cũng chưa từng nghĩ bản thân có thể đánh bại Tô Trạch, chỉ là muốn biểu diễn một chút trình độ khống chế đạo tắc mà thôi!

Lúc chiến đấu vào mấy ngày trước, bỗng nhiên trong lòng có cảm giác, hình như có người tính toán mình ở sau lưng, tâm thần nhất thời buông lỏng, suýt nữa bị đối thủ đánh cho trọng thương.

Mà cũng chính là ở khoảnh khắc ngàn cân treo sợi tóc này, rốt cuộc hắn đã lĩnh ngộ được đạo tắc, đạo tắc hệ Quang.

Hơn nữa trình độ khống chế còn không thấp, đến gần năm phần trăm!

Diệp Thanh vẫn còn nhớ rõ, trình độ khống chế đạo tắc không gian của Tô Trạch cũng không cao, ít nhất khẳng định không vượt qua năm phần trăm!

Đây là năng lực duy nhất mình vượt qua Trạch ca!

Diệp Thanh thấp thỏm trong lòng, nhưng càng nhiều hơn chính là sự mong đợi.

Rốt cuộc, rốt cuộc cũng có một loại năng lực có thể cân sức ngang tài với Trạch ca, thậm chí còn vượt lên xa xa!

Trình độ khống chế đạo tắc cũng không dễ tăng lên như vậy.

Diệp Thanh rất rõ ràng điểm này, cho dù Trạch ca có bật hack đi nữa, hắn cũng không có khả năng vượt qua quá nhiều, cùng lắm chắc chỉ không khác mình mấy mà thôi!

Nếu không đợi lát nữa thương lượng với Trạch ca một chút, chỉ thể hiện ra lực lượng đạo tắc?

Diệp Thanh yên lặng chờ đợi, một tay sờ lên cằm bắt đầu trầm tư.

Sau khi trải qua một tháng chém giết, khí chất của hắn đã xảy ra biến hóa rõ rệt, không giống với trước kia, dưới sự năng động hoạt bát xuất hiện một tia trầm ổn, hoặc phải nói là sát khí.

Bình Luận (0)
Comment