Điên Rồi ! Ngươi Xác Định Ngươi Là Ngự Thú Sư? (Dịch)

Chương 327 - Chương 327: Giới Hạn Của Không Gian Tù Lung, Cảm Ứng Của Tộc Huyết Thần

Chương 327: Giới hạn của Không Gian Tù Lung, cảm ứng của tộc Huyết Thần Chương 327: Giới hạn của Không Gian Tù Lung, cảm ứng của tộc Huyết Thần

“Này, chúng ta tranh thủ thời gian được không? Hợp tác một chút hợp tác một chút.”

Tô Trạch nhìn mấy người bị mình khống chế, vừa cười vừa nói.

Ngay sau đó, cây gậy trúc quen thuộc xuất hiện trên tay hắn.

Ngay sau đó, bóng dáng của hắn lóe lên, xuất hiện bên cạnh Lữ Cảnh Long.

Thanh trúc trong tay rơi xuống, một tiếng bịch trầm thấp đột nhiên vang lên.

Lữ Cảnh Long kêu lên một tiếng đau đớn, bắt đầu giãy giụa, bùng phát những dòng động năng lượng mạnh mẽ.

Lần này Tô Trạch còn phấn khích hơn, hai mắt hắn sáng lên một tia sáng!

Như vầy càng tốt hơn, càng giãy giụa kịch liệt càng tốt!

Bằng cách này, Không Gian Tù Lung rung chuyển, có thể tìm thấy điểm tới hạn mà nó có thể chịu được!

Dùng thêm sức!

Thêm một vài người nữa!

Tô Trạch thầm nghĩ trong lòng, lập tức bắt đầu ẩn hiện bên cạnh những người khác, tốc độ nhanh như chớp, gậy trúc trong tay không ngừng rơi xuống.

Tô Trạch do dự khi xuất hiện bên cạnh Đỗ Dao và Hà Tuyết Nhi.

Dù gì cũng là con gái nên sẽ cho một số đặc quyền.

Tô Trạch khẽ gật đầu, không đánh vào mặt là được rồi nhỉ?

Hai tiếng bịch, gậy đánh đánh vào mông Hà Tuyết Nhi và Đỗ Dao không thương tiếc.

Không cần phải cảm ơn ta.

Chỗ đó có nhiều mỡ nhất, có khả năng đỡ đòn tốt nhất.

Tô Trạch cười cười, không nhìn biểu cảm của Đỗ Dao và Hà Tuyết Nhi, mà chỉ chú ý đến tình hình của Không Gian Tù Lung!

Trong diễn võ quán, rất nhiều thầy và trò đều che mắt theo bản năng.

Không có cái gì khác, thực sự quá tàn nhẫn!

Nhưng che mắt thì che mắt, cái nên xem thì vẫn nên xem một chút.

Dù sao thì mấy vị thiên kiêu với sức chiến đấu mạnh mẽ bị giam giữ tại chỗ, bị đánh đập dã man, cảnh tượng như vậy sợ là khó mà thấy được, thậm chí có thể nói là cả đời khó thấy, sau này có thể thấy hay không thì khó được.

Bụp bụp bụp!

Tiếng vang nặng nề vang lên, kèm theo đó là những tiếng bộp bộp rất rõ ràng.

Tất nhiên, thứ chiếm phần nhiều chính là tiếng la đau đớn của các thiên kiêu.

Đôi mắt của Tô Trạch sáng lên, động tác của hắn không hề có chút nể nang nào, luôn để ý đến giới hạn của Không Gian Tù Lung.

Hàng loạt ánh mắt cầu xin phẫn uất đổ dồn về phía hắn.

Tô Trạch mắt nhìn mũi mũi nhìn tim, giả vờ như không nhìn thấy.

Cuối cùng, không biết đã trôi qua bao lâu.

Rắc!

Một âm thanh giòn giã vang lên, sắc mặt Đỗ Dao đỏ bừng, thực sự không chịu nổi nữa, há miệng hét lên một tiếng hét chói tai có thể xuyên thủng màng nhĩ.

Ầm!

Năng lượng cuồng bạo bùng phát từ cơ thể của nàng!

Lông mày của Tô Trạch khẽ giựt, hơi bất ngờ nhìn về phía Đỗ Dao.

Người đầu tiên thoát ra ngoài hóa ra là Đỗ Dao, hắn còn nghĩ rằng sẽ là Lữ Cảnh Long có linh lực mạnh hơn.

Quả nhiên, khi một người phụ nữ khi đã nổi điên lên rồi thì vẫn rất đáng sợ!

Tuy nhiên, các lồng gian không gian trói buộc các thiên kiêu khác cũng đã đạt đến giới hạn.

Một dao động không gian vô hình bắt đầu vang dội.

Các Không Gian Tù Lung lần lượt vỡ tan, bị năng lượng tinh khiết đập thành nhiều mảnh!

Sắc mặt của các thiên kiêu đỏ bừng, không biết là do xấu hổ hay tức giận, thấy lúc này nơi đây nhiều người như vậy, liền lao nhao lấy tay che mặt, quay đầu bỏ chạy!

Còn với việc thách đấu với Tô Trạch?

Có ngu mới đi thách đấu!

Nếu thứ Tô Trạch sử dụng vừa rồi không phải là một cây gậy trúc mà là Trảm Tiên kiếm, thì tất cả những người có mặt ở đây đều đã chết từ lâu rồi!

Dù sao thì cũng là người thân kinh bách chiến, một chút ý thức cần có thì vẫn có.

Hà Tuyết Nhi và Đỗ Dao đi nhanh nhất, trước khi rời đi còn trừng mắt nhìn Tô Trạch một cách hung dữ.

Tô Trạch chú ý đến ánh mắt của bọn họ, trong nhất thời thấy hơi oan.

Ta không đánh vào mặt của các ngươi, đã là rất chiếu cố các ngươi rồi có được không?

Đều đánh vào những chỗ có thể hồi phục nhanh, có nhiều mỡ, lại còn dày, trông là đã có thể triệt tiêu rất nhiều tổn thương, bây giờ còn nhìn mình với con mắt như vậy!

Trong khi đó.

Giọng nói lạnh lùng của kiếm linh đột nhiên vang lên trong đầu Tô Trạch.

“Đúng là một tên dê xồm vô liêm sỉ!”

Mặt của Tô Trạch biến thành màu đen, thở dài bất lực!

Kiếm linh, còn có Hà Tuyết Nhi và Đỗ Dao đều đã hiểu lầm bản thân rất nhiều!

Thôi bỏ đi, mặc kệ những thứ này đi.

Tô Trạch lắc đầu, quyết định tạm thời bỏ qua những chuyện này, rồi sẽ có ngày bọn họ hiểu được sự khổ tâm của mình!

Giờ đây, sau sự cống hiến quên mình của các thiên kiêu, có thể hiểu được mức tiêu thụ cụ thể và các đặc điểm khác nhau của Không Gian Tù Lung.

Nếu như chỉ vây khốn một cường giả Kim Đan hậu kỳ cùng cấp, với linh lực của Tô Trạch hiện giờ, có thể bị giam cầm trong khoảng ba mươi sáu tiếng!

Khi số người bị giam cùng lúc tăng lên, thời gian này cũng sẽ giảm.

Đây chỉ là giam cầm cường giả Kim Đan hậu kỳ!

Nếu sức mạnh của đối thủ mạnh hơn một chút, thì thời gian kéo dài cũng sẽ giảm đi!

Đối với giới hạn của Không Gian Tù Lung, thì tương đương với một đòn đánh hết sức của một cường giả Kim Đan đỉnh phong, không, cần ít nhất ba hoặc bốn đòn.

Bộc phát năng lượng cực mạnh trong thời gian ngắn thì sẽ có thể phá vỡ Không Gian Tù Lung!

Mặc dù sức mạnh của mấy người Đỗ Dao đang ở Kim Đan trung kỳ, nhưng sức mạnh của bọn họ không kém gì Kim Đan đỉnh phong, hơn nữa còn có trình độ khống chế đạo tắc nhất định, như vậy mới có thể đập nát Không Gian Tù Lung!

Tất nhiên, phá vỡ nó là một chuyện, kết quả của trận đấu lại là một chuyện khác!

Trong thực chiến, một khi bị giam cầm bởi Không Gian Tù Lung, dù chỉ trong khoảnh khắc ngắn ngủi thì cũng đủ để Tô Trạch tung đòn tấn công cực mạnh!

Trong cuộc chiến của những cường giả, đặc biệt là trong cuộc chiến ngang tài ngang sức, mỗi một giây đều có thể phân chia sống chết!

Đây cũng là lý do khiến đám người Lữ Cảnh Long che mặt bỏ chạy.

Bị Tô Trạch treo lên đánh cũng không sao, thật ra bọn họ có thể chấp nhận điều đó.

Nhưng việc không thể chấp nhận được chình là bị giam ở cùng một chỗ và không thể di chuyển như vừa rồi, như cá nằm trên thớt, mặc cho người ta làm thịt!

Không thể không nói rằng những gì xảy ra vừa rồi đã đả kích bọn họ quá nhiều!

Tô Trạch sờ cằm, cũng cảm thấy có gì đó không ổn.

Còn Diệp Thanh, tốt xấu gì thì cũng bị hắn “đánh” lùi lại ba bước, vẻ mặt đau đớn, suýt chút nữa đã bị “sốc tinh thần”!

Mà với mấy người Lữ Cảnh Long thì chỉ đơn giản là treo lên đánh...

Làm như vậy có đã kích người ta quá hay không?

“Haizz, xem tình huống này, không dễ xử lý lắm!”

Tô Trạch lắc đầu thở dài, có chút nhớ nhung nhóm thiên kiêu tộc Huyết Thần.

Nếu như bọn họ ở đây, để cho mấy người Lữ Cảnh Long để đánh một trận, tìm một ít tự tin được rồi!

Bây giờ thì khó xử lý rồi!

Bình Luận (0)
Comment