Điên Rồi ! Ngươi Xác Định Ngươi Là Ngự Thú Sư? (Dịch)

Chương 329 - Chương 329: Phượng Tộc Phượng Tiên! Có Người Muốn Hại Ta (2)

Chương 329: Phượng tộc Phượng Tiên! Có người muốn hại ta (2) Chương 329: Phượng tộc Phượng Tiên! Có người muốn hại ta (2)

Chỉ vì một nguyên do thôi, nồng độ huyết mạch trong cơ thể của nàng cao!

Khi đến thời điểm, bản thân phóng ra một ít khí tức, dù không dọa cho những linh thú kế ước đó sợ bay màu, thì ít nhất cũng sẽ làm giảm hiệu quả chiến đấu của chúng đi rất nhiều!

Có thể nói mình chính là thiên địch của hầu hết các ngự thú sư!

Phượng Hoàng, thần thú đứng ở đỉnh!

Tất nhiên là có thể trấn áp các linh thú khác!

Chỉ cần không phải là kẻ đến từ một gia tộc thần thú khác, là sẽ không sao!

Cho dù là có một phần huyết mạch thần thú, chỉ cần nồng độ huyết mạch không vượt quá hai mươi phần trăm, thì đều sẽ bị ảnh hưởng rất nhiều!

Về thực lực kiếm đạo của Tô Trạch.

Phượng Thái Vi không tin là một tuyệt thế thiên tài chuyên tâm tu thân nhiều năm như mình lại không bằng một tên tu luyện hai đạo!

Vẫn là câu nói đó, càng học nhiều thì càng hỗn loạn mà lại không tinh thông!

Lúc mới đầu nhập môn thì có thể tốt, nhưng nếu muốn đạt được cảnh giới cao thâm, thì cái nào mà chả cần phải mất nhiều thời gian để đạt được chứ?

Tu luyện hai đạo, phân bổ thời gian như thế nào?

Trừ phi là có thiên phú dị bẩm, lại có thêm kỳ ngộ gì đó, nếu không thì con đường tu luyện sẽ vô cùng khó khăn!

Phượng Thái Vi nghĩ đến đây, nghiêm túc gật đầu nói: “Ta biết rồi thưa sư phụ, khi gặp được Tô Trạch, nhất định sẽ đánh chết hắn!”

Tuy nhiên, giọng nói kia có vẻ do dự, thay đổi ý định.

“Đánh chết… cũng không cần đâu, lão già đó không dễ dàng gì mới thu được đồ đệ, chỉ cần đào thải hắn là được, nhưng đánh thì vẫn phải đánh, còn phải đánh thật tàn nhẫn!

Đệ tử của Phượng Tiên ta, nhất định phải mạnh hơn đệ tử của lão khốn nạn đó!

Được rồi Thái Vi, về chuẩn bị đi, còn hơn hai mươi ngày nữa, ngươi có thể thử đột phá Kim Đan hậu kỳ!”

Phượng Thái Vi rất muốn hỏi rốt cuộc thì có chuyện gì, nhưng Phượng Tiên đã không có ý định nói nữa.

Rơi vào đường cùng, nàng chỉ có thể kìm lại sự tò mò của mình, sau khi hành lễ thì quay người rời khỏi cung điện.

Sư phụ không nói, vậy thì Tô Trạch chắc là sẽ biết gì đó?

Đến lúc đó sau khi đánh hắn xong, phải hỏi kỹ một chút, hình như sư phụ của hắn có chút mâu thuẫn gì đó với sư phụ của mình!

Phượng Thái Vi âm thầm gật đầu, ra quyết định, đến lúc đó nhất định phải làm đúng theo lời dặn của sư phụ, đánh chết tên đó một trận mới được!

Liên minh Nhân tộc.

Kinh đô.

Học viện Chân Long.

Ngay sau khi ném Diệp Thanh giống như lợn chết xuống sàn, Tô Trạch thở ra một hơi, rồi lại vô duyên vô cớ hắt hơi một cái!

Có người muốn hại ta!!!

Bỗng nhiên, Tô Trạch đột nhiên ngẩng đầu lên, hai mắt trong nháy mắt đã biến thành con ngươi, ánh mắt sắc bén, một khí thế ngập trời đột nhiên xuất hiện, kim quang hiên trên bề mặt cơ thể, một tay nắm chặt Trảm Tiên kiếm.

Làm sao mà một cường giả Kim Đan có thể hắt hơi được!

Đừng nói là hắt hơi, cho dù có đi trong đống tuyết giữa mùa đông thì cũng không sao!

Hắt hơi chỉ có thể nói là do có ai đó có ý định xấu với mình!

Đó là một cảm giác đến từ sâu bên trong, sắc mặt của Tô Trạch rất khó coi.

Sẽ là ai?

Tàn dư của Tôn gia?

Người của tộc Huyết Thần?

Hoặc cũng có thể là... nhóm mấy người Diệp Thanh?

Tô Trạch nheo mắt, giơ chân đá Diệp Thanh một cái.

Cho dù có phải hay không, đá trước rồi nói sau, thà giết nhầm một ngàn còn hơn bỏ một tên!

Nghi ngờ dành cho Diệp Thanh rất lớn, có lẽ là đang đánh mình trong mơ!

Về mấy tên thuộc tộc Huyết Thần, thay vì mình tìm bọn họ tính sổ, bọn họ lại dám âm thầm tính toán mình!

Diệp Thanh vẫn còn đang hôn mê rên rỉ, cau mày, vẻ mặt lại trở nên đau đớn hơn một chút.

Diệp Thanh vẫn còn hôn mê, Tô Trạch cũng không biết đây là tình huống gì, rất hoài nghi là hắn đang giả vờ!

Dù sao cũng là cường giả Kim Đan cảnh, với lại vừa rồi mình đâu dùng bao nhiêu sức, dù có ngất đi thì cũng lâu đến vậy chứ?

Hiện giờ, đối với sức mạnh của mình Tô Trạch khống chế rất tốt, không đến nỗi một đạp đã khiến Diệp Thanh mất mạng.

Hắn lo lắng, đưa tay ra đặt trên đầu Diệp Thanh, một luồng linh lực màu vàng tuôn ra, kiểm tra tình trạng thân thể của Diệp Thanh một phen.

Không có gì đáng lo, chỉ là tiêu hao một chút linh lực và trên cơ thể có vài vết thương nhỏ.

“Đây là cái tình huống gì vậy chứ? Rõ ràng là không chịu bất kỳ thương tổn nào mà?”

Tô Trạch không khỏi có chút nghi ngờ, chống cằm rơi vào trầm tư.

Ngay lúc này.

Một vòng huyết quang hiện lên, kiếm linh chủ động xuất hiện, nhìn Diệp Thanh lộ ra biểu cảm cổ quái rồi chậm rãi nói:

“Vấn đề không phải là có bị thương hay không, mà vấn đề là tinh thần lực thậm chí là thần hồn ở bên trong, không tin ngươi kiểm tra thử đi.”

Tô Trạch nghe vậy thì nhíu mày, chẳng nhẽ vừa rồi hắn tổn thương đến thần hồn của Diệp Thanh!?

Đây chính là chuyện lớn!

Thần hồn mà bị thương thì rất khó hồi phục lại!

Nghĩ đến đây, trong lòng Tô Trạch vừa nghi ngờ lại vừa cảm thấy không ổn.

Hắn thật sự đã đánh Diệp Thanh quá nặng!

Hắn không dám chậm trễ, một sợi thần niệm xuất hiện, thật cẩn thận tiến vào trong Nê Hoàn Cung của Diệp Thanh kiểm tra.

Khoảng khắc tiếp theo, thần niệm của Tô Trạch bị ngăn lại bên ngoài.

Ngay sau đó, một luồng thần niệm lớn như biển đột nhiên xuất hiện!

Tô Trạch kinh hãi, cảm thấy lạnh cả người, từ xương cụt xuất hiện một đường đi từ xương sống lên tới đỉnh đầu!

Đó là một loại nguy cơ sinh tử!

Từ khi hắn bước vào rồi trở thành người tu luyện trong thế giới này, vẫn chưa từng có cảm giác này!

Trong quá khứ, tuy rằng Tô Trạch gặp không ít chuyện nguy hiểm, nhưng không đến nỗi gây nguy hiểm đến tính mạng của hắn.

Bây giờ, loại cảm giác nguy cơ sinh tử này xuất hiện, nhưng nó lại từ Diệp Thanh đang hôn mê.

Cũng may, thế nhưng vào lúc này.

Hai khối ngọc bội bên hông của Tô Trạch đột nhiên phát một tầng ánh sáng nhạt, bảo hộ Tô Trạch ở trong, ngăn lại một đường thần niệm cực mạnh kia!

Kiếm linh phản ứng rất nhanh, lúc mi tâm Diệp Thanh tỏa ra ánh sáng, đã Thuấn Di về trong Trảm Tiên kiếm ngay nên không luồng thần niệm chấn động kia quét trúng.

“Là phương pháp của Hợp Đạo!”

Âm thanh của kiếm linh xuất hiện trong đầu Tô Trạch.

Tô Trạch hồi phục lại tinh thần, thở ra một hơi, nhìn hai khối ngọc ở bên hông, âm thầm cảm thấy lần này thật may mắn.

Bình Luận (0)
Comment