Vì vậy, sau khi trải qua một lần truyền, Tiểu Thanh và Tiểu Hoả đã cùng đột phá lên cấp D cao giai.
Khoảng cách đến cấp C ngày càng gần!
Còn Hắc Đản thì chậm hơn mấy ngày, nhưng vẫn tăng đến cấp D cao giai.
Tô Trạch rất chăm chỉ, ngoài kích hoạt hạt giống Long Tượng thì còn giúp các nàng tinh luyện nồng độ huyết mạch.
Nhưng rồi Tô Trạch phát hiện, nồng độ huyết mạch càng cao thì tốc độ tinh luyện càng chậm lại.
Hắn còn đến trang viên hỏi Lữ Tranh Đạo, rốt cuộc có được đáp án. Huyết mạch là thứ gì đó rất khó nói rõ.
Sự mạnh mẽ của yêu thú không nhất thiết phải phụ thuộc vào việc nó có huyết mạch đặc thù hay không, nồng độ huyết mạch đặc thù như thế nào.
Đương nhiên, nó cũng có liên quan nhất định, nhưng cũng không có ảnh hưởng gì lớn.
Có yêu thú bình thường sau khi gặp được kỳ ngộ, cũng có thể trở thành Yêu Vương vô cùng mạnh mẽ!
Có được huyết mạch đặc thù thì thiên phú cũng chỉ tốt hơn chút, hành trình trên con đường tu luyện dễ dàng hơn một chút, không gặp quá nhiều bình cảnh, có thêm được chút năng lực đặc thù.
Nói cách khác, nồng độ huyết mạch có quan hệ mật thiết với sự mạnh yếu của sức mạnh, nhưng chưa chắc đã có quan hệ thuận.
Cũng không nhất định nồng độ huyết mạch càng cao thì sức mạnh càng mạnh.
Nếu không cố gắng tu luyện thì nồng độ huyết mạch cao đến đâu cũng vô dụng, nhưng có một số yêu thú sức mạnh của chúng ngày càng mạnh theo thời gian.
Nhưng loại yêu thú này chủ yếu đều là thuần huyết hoặc nồng độ huyết mạch cao hơn tám mươi phần trăm!
Hầu hết Yêu tộc khác đều là dựa vào sức mình.
Thực lực của Tiểu Thanh không quá cao, nồng độ huyết mạch có một giới hạn nhất định, càng gần giới hạn thì tốc sẽ càng chậm lại.
Nói cách khác, nếu nồng độ huyết mạch quá cao thì cơ thể của Tiểu Thanh sẽ không chịu nổi.
Chỉ có tăng thực lực lên, đạt tới cấp C, cấp B thậm chí cao hơn là cấp A, mới có thể tăng nồng độ huyết mạch đến cực hạn!
Sau khi biết được điều này, Tô Trạch cũng không vội nữa, cứ từ từ vậy.
Nhưng mười ngày qua thu hoạch cũng không nhỏ, nồng độ huyết mạch của Tiểu Thanh và Tiểu Hoả đều tăng lên 18%!
Mà Hắc Đản không ngoài ý muốn, nồng độ huyết mạch ngày càng giảm xuống, đã hạ xuống 0,86%!
Tô Trạch rất nghi ngờ rằng, sau khi tinh luyện xong thì huyết mạch Huyền Vũ của Hắc Đản sẽ hoàn toàn biến mất!
Khả năng này rất cao.
Về phần cuối cùng sẽ ấp ra thứ gì, Tô Trạch đã chuẩn bị sẵn tinh thần, mặc kệ ấp ra cái gì hắn đều sẽ chấp nhận.
Tên Diệp Thanh kia du đãng trong vườn trường khoảng bảy ngày, chỉ thoát ẩn thoát hiện lúc đêm khuya, giả thần giả quỷ.
Có vài lần lúc nửa đêm, Tô Trạch cảm giác được động tĩnh ngoài cửa sổ, qua mắt mèo nhìn thấy được Diệp Thanh đang đứng ngơ ngác ở đó, đôi mắt vô hồn sững sờ nhìn chằm chằm vào mắt mèo.
Dáng vẻ rất quỷ dị, Tô Trạch biết hắn bị vây trong một trạng thái ngộ đạo nhưng vẫn suýt không nhịn được lao ra cho hắn một cục gạch.
Người này tuy rằng đã tiến sâu vào trạng thái ngộ đạo, nhưng tính sĩ diện vẫn phát huy tác dụng, ngày ẩn đêm hiện, ban ngày không biết ở đâu, chỉ đến ban đêm mới xuất hiện du đãng khắp nơi.
Chắc hắn cũng biết dáng vẻ bây giờ của mình rất mất mặt, nên tiềm thức vẫn luôn khống chế.
Dáng vẻ hơi doạ người một chút nhưng hiệu quả rất kinh người.
Không tới vài ngày, Tô Trạch phát hiện Diệp Thanh đã nắm giữ năng lực đạo tắc thứ hai, đồng thời đang không ngừng tinh tiến, độ khống chế đang dần tăng lên mười phần trăm.
Những người khác cũng khiến cho Tô Trạch kinh ngạc, tăng lên khá nhiều.
Bọn họ không có bóng ma tâm lý, có lẽ là thói quen, sự cường thế của Tô Trạch khiến họ có động lực khôn cùng, tiến bộ nhanh chóng, độ khống chế đạo tắc ngày càng tăng lên.
Thời gian trôi qua rất nhanh, cách ngày đại hội Vạn tộc khai mạc ngày càng gần.
Tất cả mọi người đều tranh thủ tăng thực lực của mình.
Tô Trạch thì lại có chút rảnh rỗi, thường xuyên đi dạo trong trang viên.
…
Nháy mắt bảy ngày đã trôi qua!
Cách đại hội Vạn tộc còn năm ngày!
Tô Trạch kích hoạt được bảy mươi hạt giống Long Tượng, số lượng hạt giống Long Tượng lên tới năm trăm bốn mươi ba hạt!
Tiêu hao số tu vi là năm trăm sáu mươi ngàn, số tu vi thu được khi truyền là ba trăm sáu mươi ngàn, vậy số tu vi tiêu hao chỉ có hai trăm ngàn.
Tu vi còn thừa: Mười triệu một trăm ngàn!
Thực lực của Tô Trạch đang dần tinh tiến, đã sắp đạt tới Kim Đan đỉnh phong!
Sau đỉnh phong, hắn sẽ không nóng lòng đột phá mà sẽ chuyên tâm tìm tòi để đạt đến Kim Đan cảnh đại viên mãn.
Nghĩ đến đây Tô Trạch có hơi đau đầu.
Đạt được đại viên mãn chắc chắn tiêu hao không ít tu vi, mà mình còn phải đổi công pháp Nguyên Anh cảnh, lại tiêu hao lượng lớn tu vi!
Đến lúc đó tu vi chắc chắn không đủ dùng!
Tô Trạch càng tính càng bực bội, nghĩ đến một khả năng.
Theo xu thế tiêu hao liên tục nhưng không tăng hiện nay, sau khi đạt đến Kim Đan cảnh đại viên mãn, e rằng sẽ không còn nhiều tu vi để đổi lấy công pháp Nguyên Anh cảnh!
Vậy thì sẽ mắc kẹt ở Kim Đan cảnh!
Tròng mắt Tô Trạch đỏ lên, đau lòng ghê gớm, nghiến răng nghiến lợi, đáy mắt lộ ra vẻ tàn nhẫn.
Nghe nói vòng sơ tuyển của đại hội Vạn tộc được tổ chức ở một thế giới rất lớn!
Không phải tiểu thế giới như Tôn gia kia mà là một thế giới có kết cấu hoàn chỉnh!
Chỉ mong trong có ít bảo bối để tới lúc mình tẩy j…Không, người tu luyện sau có thể dùng loại từ ngữ thô tục kia, chỉ mượn để thưởng thức một chút, sẵn tiện để hệ thống thưởng thức chút luôn.
Nếu hệ thống không trả thì mình cũng không có cách gì.
Tô Trạch thở ra một hơi, lắc đầu, không nghĩ đến những thứ đó nữa.
Ngay lúc này.
Một dao động nhỏ không rõ truyền ra từ cơ thể của Tiểu Hoả!
Ngay sau đó, cơ thể Tiểu Thanh cũng truyền ra dao động!
Tô Trạch đột nhiên quay đầu nhìn về phía các nàng. Là sức mạnh của đạo tắc!
Kiếm linh vung tay, một luồng huyết quang bao phủ lấy Tiểu Thanh và Tiểu Hỏa, tránh cho các nàng gây thiệt hại cho căn phòng.
Ngọn lửa không biết từ đâu xuất hiện bao phủ lấy Tiểu Hòa, nhiệt độ nóng vô cùng.
Bên người Tiểu Thanh thì không biết từ đâu sinh trưởng một đốngcái cây, rất cứng, không hề sợ vây quanh ngọn lửa.
Đạo tắc hệ Hoả, đạo tắc hệ Mộc!
Đều là thuộc tính cơ bản của Tiểu Thanh và Tiểu Hoả.